4h30 sáng…
Tây Hồ sóng nước xô bờ. Mặt hồ như tấm gương phẳng lặng. Xa xa chùa Trấn Quốc chìm trong màn đêm tăm tối. Không gian bốn phía mênh mông bát ngát, thoáng đãng~
Một khu vực rộng lớn thật thích hợp cho trận chiến giữa hai vị Vua!
Đây cũng là nơi mà Nguyễn Trọng Lăng và Erica ngay từ đầu lựa chọn để làm chiến trường cho trận chiến cuối cùng!
Và dù bằng bất cứ lý do gì đi chăng nữa. Chiến đấu ở một nơi như thế này ít nhất cũng có thể giảm thiểu tối đa thiệt hại khi hai vị Vua toàn lực chiến tranh.
Phải rồi! Chính là toàn lực chiến tranh~
Đứng trên đôi bánh xe lửa- Phong Hỏa Luân cháy rừng rực lơ lửng trên bầu trời. Bên cạnh là Ngựa Giáp Sắt đạp trên mây lửa- Phong Hỏa Vân đang đứng đợi. Lăng vẻ mặt tĩnh mịch nhìn về phía phương xa.
Nơi đó bầu trời giờ tối đen như mực! Voban mang theo mưa, gió, sấm sét cùng Binh đoàn sói đói và đám người hầu chết đang tiếp cận tới gần!
Chiến tranh sẽ tiến đến ngay đây thôi~
…
Một vệt ánh sáng bay nhanh lại gần khiến Lăng đưa ánh mắt quay sang chú ý. Nhìn kĩ vào thì ánh sáng này hóa ra lại là Liliana và Erica đang bay đến gần. Thứ ánh sáng mà Lăng nhìn thấy vừa rồi cũng chính là màn sáng đang bao bọc cơ thể hai người bọn họ. Màn sáng được tạo ra khi Liliana sử dụng phép thuật Bay. Một thứ màn sáng giúp người ta ngăn chặn lực cản của không khí khi di chuyển đại loại vậy~
Tuy rằng mù tịt về kiến thức ma pháp thế nhưng được lợi bởi bản chất tồn tại cao hơn người bình thường, Nguyễn Trọng Lăng vẫn đúng là có thể nhìn thấy rõ một hai.
- Hai người trước hết hãy rời xa nơi này chút đi! Tiếp sau đó chiến đấu có thể rất nguy hiểm~
Lăng lớn tiếng hô lên.
Ngay sau đây thế nhưng là cuộc chiến giữa các loại quyền năng của hai vị Vua. Không ai có thể biết được tình thế sau đó sẽ diễn biến tiếp tục như thế nào~ Người bình thường muốn tiến vào trong đó tham chiến vẫn còn miễn cưỡng lắm.
Cũng còn tốt, phía bên kia Erica nghe xong lời nói của cậu chàng liền quay sang nói chuyện gì đó với Liliana. Cả hai sau đấy đúng là ngoan ngoãn nghe lời di chuyển bay sang một phương hướng khác. Lăng thấy vậy cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hiện tại liền chỉ cần tập trung chiếu cái đau nhức là được rồi~
Voban đúng không???
Đã đến lúc nhìn xem ai mới là người chiến thắng hôm nay rồi~
…
Rất nhanh, đối phương cũng đã bay tới gần…
- Nhóc con, đây chính là nơi mà cậu lựa chọn làm chiến trường hôm nay đúng không?
- Không thể không nói! Nơi này đúng là một nơi khá tuyệt vời. Cảnh sắc cũng đẹp đẽ lắm~
- Có vẻ như ta cũng có thể yên tâm khi xé xác cậu ra ở nơi này rồi.
- Hahahahahaha!!! Cậu cũng không cần lo lắng cho mình chết đi mà không có chỗ chôn thây~
Thân hình lơ lửng trên không trung, Voban lên tiếng nói chuyện với vẻ mặt ngạo nghễ.
- Thôi đi lão già~
- Tôi đã chán ngấy mấy cái cách cư xử ngạo mạn và coi trời bằng vung của lão rồi!!!
Lăng vẻ mặt khinh khỉnh cắt ngang. Ngón tay chỉ thẳng mặt đối phương.
- Ngay hiện tại!!!
- Ngựa Giáp Sắt, hãy cho lão ta biết cái gì gọi là Gà quay chiên giòn đi!!!
- Xông lên! Vô tận Hỏa Long!!!
Một bên cánh tay vung lên, Lăng thần thái phi dương lớn tiếng ra lệnh. Hoàn toàn không muốn nghe đối phương tiếp tục bài ca lải nhải.
Vốn dĩ trước đó kế hoạch là kéo dài thời gian càng tới gần trời sáng càng tốt. Ít nhất thì cũng phải kéo cho tới 5h sáng mới thôi. Thậm chí còn từng ý định lợi dụng việc lựa chọn chiến trường và tính cách ngạo mạn của đối phương để gia tăng thời gian khi di chuyển. Có điều hiện tại cậu thật đúng là không thể nhẫn nhịn đối phương thêm được nữa rồi.
Mặc kệ mọi thứ!!! Trước hết đốt rụi lão ta một trận đi đã rồi tính!!! Lăng trong lòng là như vậy thầm nghĩ.
Đứng bên cạnh Ngựa Giáp Sắt hiển nhiên cũng không có nhiều tâm tình tạp nham như thế. Ngay sau khi tiếng nói ra lệnh của cậu vừa dứt, Ngựa Giáp Sắt lập tức há miệng không ngừng phóng ra từng đám từng đám cột lửa vừa thô vừa to lao thẳng về phía đối phương.
Phía bên dưới mây lửa- Phong Hỏa Vân mà Ngựa Giáp Sắt đang đứng cũng đi theo tuôn ra thật nhiều thật nhiều tia lửa nhỏ. Tất cả thật nhanh thật nhanh đuổi theo những cột lửa không lồ kia.
Đám cột lửa Ngựa Giáp Sắt phóng ra hợp ngay lại cùng đám tia lửa nhỏ xuất ra từ Mây lửa. Ở nơi xa một lần nữa biến hóa thành đầy đủ đầu rồng, thân rồng cùng đuôi rồng. Nghiễm nhiên từ vô số cột lửa thô to biến hóa thành vô số con rồng lửa ẩn chứa linh tính ý thức.
Cả đám bắt đầu cuồng loạn bay múa trên bầu trời! Đồng thời chỉ có một thứ mục tiêu duy nhất!
Tấn công thẳng về phía Voban đang lơ lửng trên không trung!!!
- Thằng nhóc mất dạy!!!
Voban tức xạm mặt hô quát!
Có điều lão ta lúc này cũng không có thời gian để tiếp tục nói chuyện thêm. Chính ngay khi đám rồng lửa mang theo hung uy ngập trời ấy xông thẳng sắp đến, Voban thân thể đột nhiên tỏa ra mạnh mẽ ánh sáng màu bạc.
Cơ thể lão ta lập tức từ hình dạng con người biến thành một con sói đứng thẳng với bộ lông màu bạc trắng.
Một con ma sói đang đứng thẳng mắt nhìn!!!
Thân hình chỉ trong khoảnh khắc từ hình dạng con người biến thành ma sói to lớn bốn năm mươi mét. Cơ thể vốn lơ lửng trên không trung của Voban hiện tại cũng đã biến thành một đôi chân sói đứng ngập chìm trong mặt nước sâu. Một đôi chân đứng vững dưới lòng hồ~ Nước thế nhưng chỉ ngập tới ngang hông.
Phía xa xa trên mặt đất, binh đoàn sói đói đông đảo của Voban cũng đồng thời biến mất tức thì. Lăng ánh mắt nhạy cảm nhận ra điều đó.
“Năng lực biến hóa này có lẽ chính bắt nguồn từ quyền năng Binh đoàn sói đói của lão ta. Một khi sử dụng biến hóa thân hình liền không thể gọi ra đám sói con kia để chiến đấu nữa!”
Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Cậu chàng ngay lập tức cố gắng suy nghĩ phân tích tin tức mình vừa tìm được. Chỉ có điều…
Hành động tiếp theo của Voban làm cậu giật thót mình không kịp tiếp tục suy tư.
- G ràoooooo!!!!!!!!!!!!
Con ma sói khổng lồ ấy gầm rú lên. Nó mở rộng ra cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn của mình và rít gào vào trong không khí!
Một loại sức hút vô hình được tạo ra!!!
Vô Tận Hỏa Long mà Ngựa Giáp Sắt vừa phóng ra vậy mà bị sức hút ấy kéo chặt cả lại. Tất cả tất cả đều bị cưỡng chế hút thẳng vào miệng đối phương!
- Ực…!
Một tiếng ợ no nê~
Và thế là Vô Tận Hỏa Long bị nuốt sạch!!!
- Ách~ Này…!!!
- Đây là cái gì quỷ???
Nguyễn Trọng Lăng choáng váng~
Erica và Liliana đang đứng ở trên nóc nhà chùa Trấn Quốc cũng choáng váng!!!
Ai nói cho các nàng biết! Con sói nào có thể nuốt cả biển lửa cháy hừng hực được như vậy??? Hầu tước Voban cuối cùng đây là có được quyền năng hóa sói này từ vị thần nào a??? Lại có thể mạnh mẽ được như vậy???
Không ai có thể trả lời được câu hỏi của hai người vào lúc này. Và cũng không ai có thể tưởng tượng được như cảnh tượng như mạt thế hàng lâm, rồng bay đầy trời như thế… Lại bị một cái há miệng gào thét của ma sói liền nuốt trôi sạch~
Tình cảnh trái với tưởng tượng thật không thể nào hiểu nổi!!!
Chấn động không cách nào lên tiếng!!!
- Một trong những đòn tấn công mạnh nhất của anh đây vậy mà đơn giản như thế bị phá đi rồi???
Này ai nói cho anh biết tại sao sói lại không biết sợ lửa không??? Lăng cả người giờ cũng hoang mang luôn.
- Hahahahahahaha! Có phải đây là nó không? Sức mạnh để cậu tiêu diệt những dị thần kia???
- Khặc khặc khặc…! Rất thõa mãn! Điều này thực sự khiến ta cảm thấy thỏa mãn!
- Tuy rằng chỉ là một đám phàm hỏa có chứa chút linh tính. Có điều nó cũng có thể giúp ta cảm nhận được một chút mùi vị của món ăn đặc biệt~
Voban trong hình dạng ma sói khổng lồ cười khằng khặc chế nhạo.
- Vì hiếm khi mới có một cuộc đi săn thú vị như vậy. A ha ha…~ Ta cũng không nên lỡ tay đập nát cậu và hai cô gái tùy tùng đúng không?
Voban trong hình dạng ma sói nhìn về cánh tay khổng lồ của mình mà nói. Ánh mắt cũng tương tự lướt ngang qua mặt nước đang ngập tới ngang hông của mình vào lúc này. Tình cảnh lão hiện tại muốn tự do hành động quả thật có chút bất tiện.
Có điều, vị Vua già cũng không phải chỉ có thể chiến đấu một mình~
- Được rồi! Tiến lên đi đám người hầu chết của ta~
- Đã đến lúc các ngươi thể hiện ra sức mạnh thật sự!!!
Ngay sau khi lời nói của Voban vừa dứt, cơ thể lão ta bắt đầu tràn ra vô số màu đen không khí.
Tiếp sau đó đám khí thể này bắt đầu nhanh chóng hóa thành từng đám từng đám chiến binh người hầu chết của lão.
Chỉ có điều lần này sự biểu hiện của bọn họ khác xa trước kia quá nhiều!!!
Vẫn là một đám chiến binh đủ mọi kiểu dáng trang bị qua các thời kì, đủ mọi màu da chủng tộc…vv. Trong tay họ là kiếm, giáo, rìu và các vũ khí cổ điển khác. Nhiều người trong số họ mặc áo giáp được trang trí bằng những kí hiệu của những tổ chức hiệp sĩ được chạm khắc lên.
Thế nhưng bọn họ xuất hiện lại lập tức xếp thành hàng đứng nơi ven bờ giống như một đội quân chính quy nghiêm chỉnh. Không khí chiến tranh túc sát khiến người sợ run. Và dù mang trên mình những khuôn mặt của người đã chết, họ cho người ta cảm giác về một vẻ ngoài đầy trí thông minh và sức mạnh tuyệt vời. Giống như một đội quân hiệp sĩ thiện chiến và giàu có kinh nghiệm.
1 cộng 1 sức mạnh lớn hơn 2. Ấy là chưa kể hiện tại đám người hầu chết số lượng đã lên tới năm sáu trăm người. Đã thành một đội quân nhỏ~
Tin rằng vào lúc này dù là Erica và Liliana xuất hiện, dù cho hai người có phối hợp ăn ý như thế nào đi nữa… Thua cuộc cũng chắc chắn rơi về phía bọn họ không thể đổi thay.
Cũng vào chính lúc đám người hầu chết kia sắp xếp thành hàng, một đám mười ba vị hiệp sĩ chết liền bước lên phía trên bọn họ. Vừa xuất hiện liền tụ tập lại với nhau thành một vòng tròn đứng thẳng trên mặt nước. Ngay lập tức dưới chân bọn họ nối liền lại tạo thành một vòng tròn ma thuật giống như đám pháp sư chỉ có trong truyện tranh.
Một loại phép thuật nào đó rất mạnh tức khắc đang được họ tạo dựng ra.
- Ồ không! Đó là Băng Hà Thẩm Phán!!!
Erica đứng từ xa quan sát vô thức lên tiếng trong khi một bên Liliana vẻ mặt nặng nề cau mày.
Ừm? Lo lắng cũng phải thôi~ Dù cho ai đang nhìn thấy tình huống xảy ra ở nơi này hiện tại cũng đều cảm thấy tương lai của vị Vua mới đáng lo. Như vậy thì càng không cần nói tới số phận của vị kỵ sĩ vừa mới tuyên thệ cống hiến như Liliana rồi~
Dù cho trong lòng sẽ không hối hận về quyết định cống hiến trước đó của mình. Niềm tin rằng chính nghĩa và công lý tất thắng trong thâm tâm cô cũng không khỏi lung lay dao động! Chẳng lẽ hiện thực trên thế giới này chỉ là một đám kết cục buồn khổ u ám không ngừng tiếp diễn hay sao??? Liliana tâm hồn giờ bay bổng trên mây~
Tất nhiên, nơi xa xa kia Trọng Lăng ca của chúng ta cũng không có biết được suy nghĩ của những người khác.
Hiện tại mọi chuyện xảy ra trước mắt cậu tuy rằng có hơi ngoài dự đoán thế nhưng còn chưa có đến mức tồi tệ gì. Cậu chàng bởi vì vậy vẻ mặt vẫn còn bình tĩnh lắm. Ánh mắt giờ chăm chú quan sát lấy hành động của đối phương tìm sơ hở.
Rất nhanh, phép thuật của đám hiệp sĩ chết kia cũng đã hoàn thành. Nó kéo dài chuẩn bị cũng chưa tới 30s~
Tuân theo một tiếng hô hoán kì quái nào đó. Ánh sáng nơi trận pháp dưới chân cả đám hiệp sĩ chết đột nhiên sáng rực lên.
Bầu trời bỗng dưng tuyết rơi lả tả!
Tuyết rơi ngay giữa Tây Hồ, Hà Nội!!!
A ra~ Đúng thật là thế giới phép thuật có khác!!! Chuyện không tưởng như vậy cũng có thể xảy ra.
Trọng Lăng ca còn chưa kịp phàn nàn xong. Cảnh tượng phía dưới mặt hồ đã làm cho anh không khỏi chấn kinh choáng váng~
Chỉ thấy bắt nguồn từ nơi đám hiệp sĩ chết làm phép đang đứng. Mặt hồ bắt đầu cực nhanh đóng băng. Lớp băng dày lan tràn còn nhanh hơn dầu mỡ lan trên mặt nước. Dần dần, lớp băng dày đã phủ kín khắp cả mặt hồ!!!
Đây là muốn đóng băng Hồ Tây tiết tấu a!!! Lăng trong lòng thầm than.
Phải biết pháp sư tuy rằng mạnh mẽ thế nhưng muốn làm được thay đổi cả một khu hồ rộng lớn như Hồ Tây thành thế giới đóng băng không phải là một chuyện đơn giản gì cho cam.
Chỉ riêng về vấn đề pháp lực tiêu hao cho chuyện đó cũng đã là một con số trên trời. Đấy là còn chưa kể tới loại phép thuật có thể làm được điều đó cũng không phải là ai cũng có thể học tập và sử dụng ra!
Từ chút sự việc nho nhỏ này cũng có thể thấy được đám hiệp sĩ chết này của Voban thân phận khi còn sống là mạnh mẽ đến nhường nào~
Có vẻ như lúc trước Erica và Liliana hợp sức chiến đấu với bọn họ lượng nước trong đó còn lớn lắm!
Lăng hiện tại có thể chắc chắn, Voban khi đó nhất định còn giữ lại thực lực của đám người hầu chết kia không giải phóng hoàn toàn.
Hiện tại tình thế có vẻ khó khăn ghê~
Có điều….!!!
- Hừ! Xông lên đi Ngựa Giáp Sắt!!!
- Tiến lên đánh bại bọn chúng!!!
- Hí….!!!!!!!!!
Đúng vậy! Đối phương chưa dùng toàn lực thế nhưng đừng quên cậu cũng còn giữ lại không ít miếng võ đây này~
Bất kể đám người hầu chết kia có mạnh mẽ tới nhường nào. Có tổ chức thanh nghiêm chỉnh quân đội ra sao…
Đối mặt với thân thể cứng chắc như gang thép, thể lực vô hạn, trên thân còn mang theo khả năng tự hồi phục cùng vô số rồng lửa trợ lực.
Cậu cũng không tin là đám người hầu chết này còn có thể giống như bản thân Voban- Ma sói biết nuốt rồng lửa không bằng~ Cũng không tin không đánh bại được chúng!!!
Sau đó quả nhiên…
- Rầm rầm rầm ầm ầm ầm…!!!
- Hí luật luật….!!!!
Tiếng Ngựa Giáp Sắt hí vang~
Xông ngang đâm dọc giữa vô số hiệp sĩ chết. Lợi dụng sức mạnh thân thể cùng tốc độ thiên phú, Ngựa Giáp Sắt giống như một lưỡi dao tử thần không ngừng tiêu diệt đám hiệp sĩ chết kia. Dù cho có là đối mặt với đám Pháp sư phép thuật mạnh mẽ hay dù cho là Đại hiệp sĩ kiếm thuật cao siêu…
Tất cả tất cả, từng tên từng tên vừa va chạm đối mặt với Ngựa Giáp Sắt liền tất nhiên biến thành bụi bặm rơi xuống mặt băng!
Một trận thảm sát không khoan nhượng!!!
Tình thế rõ ràng đã nghịch chuyển về phía Nguyễn Trọng Lăng đi rồi!
- U ra…~ Anh yêu thật quá mạnh!
- Đám người kia khi còn sống có thể đều là những Đại Hiệp Sĩ rất nổi tiếng. Một đám chiến binh cùng cấp độ như chúng ta~
- Thành thật mà nói, trước đó tôi cũng không có sự tự tin anh ấy có thể dễ dàng chống lại đám bọn họ như vậy.
Đứng nơi xa quan sát, Erica lên tiếng cảm thán. Ánh mắt đã chuyển từ phía những vị hiệp sĩ chết kia nhìn về phía Voban.
Đám người hầu chết đã trở nên vô dụng! Đối phương tiếp sau đó nên ứng đối như thế nào đây? Không có một chút trạng thái vui đùa, cô nàng ánh mắt khá là cảnh giác.
Bất kể như thế nào! Nếu tình huống cuối cùng trở nên nguy hiểm làm Nguyễn Trọng Lăng không thể chống đỡ nổi, cô nhất định sẽ ra tay mang đi vị Vua của mình. Tồi tệ nhất cũng phải giữ vững tính mạng của anh ấy cho đến bình minh. Đó sẽ là hi vọng cuối cùng~
Nhất là lúc này bên cạnh còn có thêm sự giúp đỡ của Liliana. Nghĩ tới đây Erica trong lòng cũng không khỏi nhẹ nhàng hơn hẳn.
“Hừm? Có lẽ mình nên quy hoạch cho anh yêu lấy thêm một số trợ lực nữa để đề phòng những trường hợp như vậy xảy ra. Chỉ cần Erica mãi mãi ở vị trí số một trong lòng của anh yêu vậy là được rồi~”. Erica vừa nghĩ vậy vẻ mặt không khỏi nở nụ cười bí hiểm.
Liliana đang đứng một bên quan sát trận chiến cả người đột nhiên không khỏi rùng mình.
“A ra…~ Tại sao lại tự dưng cảm thấy đáng sợ như thế nhỉ???”
Cuộc chiến vẫn còn đang tiếp tục!
…
Kết thúc chương 112.