Nhật Kí 365 Ngày Của Tôi

Chương 9: 9: Tình Cảm Của Tớ Dành Cho Các Cậu Chưa Từng Thay Đổi!




[NHẬT KÍ 365 NGÀY CỦA TÔI - PHẦN 2]------------------------------------------------CHƯƠNG 2.

Tình cảm của tớ dành cho các cậu chưa từng thay đổi!“Ting” – Tiếng tin nhắn trong group chat “Những người bạn thân” vang lên.

Là tin nhắn của Lan Diệp- “Các cậu, lên mạng đọc báo đi, tin tức đang no.1 đó”- “Có chuyện gì vậy?” – Kim Hạ nhắn lại- “Lục Dịch, cậu ấy,….

thôi đừng hỏi nữa, mở báo lên đi, báo nào cũng được, trang mạng nào cũng được, tin hot nhất hiện nay, đọc đi rồi sẽ hiểu”Kim Hạ nghe đến Lục Dịch, trái tim lập tức đập loạn nhịp, nhanh chóng lên mạng mở trang báo cô hay đọc lên, và đập vào mắt cô, bài báo chiếm vị trí số 1, khiến cô không thể nào tin được.- Cậu…?? Sao có thể, sao cậu có thể….?? Những năm nay, cậu mất tích là vì vậy sao?“Augenstern Entertainment cho ra mắt nhóm nhạc nam mới”“Tất tần tật thông tin của các tiểu nam thần sắp ra mắt”“Nhan sắc cực phẩm nhóm nhạc thế hệ mới của AGT”“….”Hàng loạt bài báo thông báo sự ra mắt của một nhóm nhạc mới, tất cả đều trở thành chủ đề cực nóng nửa đêm.

Kim Hạ cầm điện thoại mà không khỏi bất ngờ, phía trên các tiêu đề đó, chính là một hình ảnh quen thuộc, hình ảnh cô không thể nào quên được, là cậu ấy, là người con trai mà cô đã từng xem như là cả thế giới năm đó, là Lục Dịch.Bao nhiêu năm qua, Lục Dịch chính là vì chuyện này mà cắt hết liên lạc với mọi người sao?Suốt mấy năm trời, cứ nghĩ thời gian sẽ thay đổi tất cả, hay xa mặt thì cách lòng, nhưng không, Kim Hạ đến tận bây giờ vẫn không thể quen được người con trai đó.

Người con trai năm đó ở bên cạnh cô, cho cô biết thế nào là rung động, thế nào là hạnh phúc, thế nào là an toàn.Cứ ngỡ cậu chỉ còn là hồi ức, nhưng bây giờ, nhìn thấy được hình ảnh của cậu sau tận 6 năm, trái tim Kim Hạ lại một lần nữa đập loạn nhịp, đã lâu lắm rồi nó mới đập nhanh như vậy, hình ảnh con người mà cô chờ đợi suốt 6 năm, cuối cùng cô cũng tìm được rồi.Đã có một thời gian Kim Hạ suy nghĩ, tình cảm năm đó, chắc cũng chỉ là sự ngưỡng mộ, là rung động đầu đời của tuổi mới lớn thôi, thời gian trôi qua, có lẽ mọi thứ sẽ dần phai nhòa.

Nhưng cô sai rồi, thời gian trôi qua, tình cảm đó không những không phai mà ngày một lớn hơn.

Đến khi cô nhận ra sự to lớn đó, thì hình như đã không thể buông bỏ được nữa rồiNhưng mà,… trái tim bé nhỏ của Kim Hạ giờ đây như bị bóp chặt, cô vừa mừng, vừa bất ngờ, lại có chút sợ hãi.

Vui mừng vì cậu đã xuất hiện, thì ra cậu vì ước mơ của mình mà đơn độc cố gắng bao nhiên năm nay, nhưng Kim Hạ cũng rất sợ hãi, có lẽ vì bây giờ, Lục Dịch đã không còn là người bình thường nữa rồi.

Cậu bây giờ đã trở thành người nổi tiếng, gặp nhau có khi còn rất khó, huống chi là nối lại tình xưa.

Liệu rằng cậu ấy có còn nhớ mình không? Một loạt suy nghĩ chạy qua đầu Kim Hạ, đêm nay cô dường như không thể nào ngủ được, vừa suy nghĩ cho tương lai sau này, vừa suy nghĩ về những hình ảnh đẹp đẽ của quá khứ.Sáng hôm sau, Kim Hạ đến bệnh viện với một tinh thần mệt mõi.

Cô hoàn toàn không thể tập trung làm việc được, khắp nơi đều là những thông tin liên quan nhóm nhạc sắp ra mắt của Lục Dịch.

Bởi Augenstern Entertainment hiện đang là một công ty giải trí hàng đầu, đã cho ra mắt rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, lại thêm nhan sắc cực phẩm của các nam thần sắp ra mắt, khiến cho mọi người nôn nóng cực độ.[Quán Café]- Vậy tức là cậu ấy, sẽ trở thành người nổi tiếng sao? – Lam Thanh Huyền nói- Đúng vậy.- Vậy chúng ta có thể trở thành bạn của người nổi tiếng không? – Tiểu Hi hỏi- Chắc Lục Dịch sẽ không vì nổi tiếng mà quên đi bạn bè chứ? – Lan Diệp thắc mắc- Bao nhiêu năm rồi, cậu ấy cũng không liên lạc với chúng ta, có khi,… thật sự vì sự nổi tiếng mà quên chúng ta đó – Tạ Tiêu nói.- Không thể nào, cậu ấy không phải người như vậy đâu – Kim Hạ lập tức phản bác.- Vậy cậu nói xem, mấy năm rồi, một tin nhắn cũng không có, bây giờ ra mắt rồi cũng không thấy gửi thiệp mời cho chúng ta.

Có khi … thật sự quên chúng ta rồi – Tạ Tiêu hùng hổ trả lời- Haiz… tưởng đâu được hưởng ké hào quang rồi chứ - Lam Thanh Huyền nói- Các cậu bị làm sao vậy? Không phải các cậu là bạn thân từ nhỏ sao? Sao lại nói như vậy.

Cậu ấy là người thế nào các cậu còn không hiểu sao? – Kim Hạ tức giận nói- Kim Hạ, bọn tớ biết, Lục Dịch là người rất tốt, nhưng mà,….

cậu biết đó, đã 6 năm rồi, bây giờ ai ai cũng thay đổi, ngay cả chúng ta cũng thay đổi, thậm chí….

tình cảm chúng ta cũng không còn được như xưa.

Tớ thật sự không muốn nói như vậy, nhưng đó là sự thật, tớ không tin các cậu không cảm nhận được.

Xa mặt thì cách lòng thôi.

Với lại showbiz là nơi thế nào chứ, tranh giành nhau mà sống, biết đâu được, cuộc sống đưa đẩy, Lục Dịch cậu ấy,… cũng đã thay đổi rồi – Tạ Tiêu giải thích- Tình cảm của tớ dành cho các cậu chưa từng thay đổi.

Và tớ cũng tin, Lục Dịch cũng vậy.

Phải, chúng ta ít gặp nhau, thời gian qua cũng có bạn bè riêng của mình, nhưng trong lòng tớ, các cậu vẫn rất quan trọng.

Có thể thời gian đầu, có hơi ngượng gạo vì chưa có nhiều chuyện để nói, nhưng mà bây giờ chúng ta đều ở chung một nơi, sẽ rất nhanh thôi, quay về mối quan hệ như ban đầu.

Thời gian tớ quen cậu ấy, ít hơn các cậu rất nhiều, nhưng cũng đủ để tớ hiểu hết con người cậu ấy, tớ tin cậu ấy không phải người như vậy.

Bao nhiêu năm qua, cậu ấy một mình cố gắng, phấn đấu vì tất cả, có lẽ chưa bao giờ quên chúng ta, có lẽ cậu ấy cũng rất muốn liên lạc với chúng ta, cũng rất muốn chúng ta tận mắt nhìn thấy cậu ấy thành công đứng trên sân khấu, có lẽ không một giây nào không nhớ đến chúng ta.

Còn các cậu thì sao? Các cậu bây giờ ở đây nói xấu cậu ấy như vậy, các cậu không thấy mình quá đáng sao? Cái này gọi là tình bạn từ nhỏ đến lớn sao? Những lời lúc nãy, hy vọng chỉ là lời bồng bột, nhất thời không suy nghĩ của các cậu thôi.

Tớ còn có việc, tớ về trước.Kim Hạ nghe lời Lam Thanh Huyền và Tạ Tiêu nói mà cảm thấy vô cùng tức giận.

Từ trước đến giờ, Kim Hạ chưa từng nổi giận với ai cả.

Dù là bị ức hiếp, hay gặp bất công, cô nàng cũng chưa một lần giận dữ như vậy.

Đây là lần đầu tiên, là lần đầu tiên trong đời Kim Hạ tức giận như vậy.Có lẽ Kim Hạ cũng không hề nhận ra rằng, trong tận thâm tâm của cô, đã có một niềm tin tưởng tuyệt đối vào Lục Dịch.[Nhà Kim Hạ]Cả ngày hôm nay, Kim Hạ cứ thẩn thờ như vậy, nghĩ đến Lục Dịch, rồi lại nghĩ đến lời mà mọi người đã nói, khiến cô cảm thấy thật sự đau lòng.

Dù vẫn biết thời gian là thứ thay đổi tất cả, và sự thật là tình cảm của mọi người cũng ngày càng phai nhòa, nhưng cô vẫn cảm thấy rất buồn khi nghe những lời nói đó.Kim Hạ thật sự suy nghĩ nhiều quá khiến bản thân mệt mõi tinh thần lẫn thể chất.

Hôm nay, là lần đầu tiên trong đời cô xem điện thoại nhiều đến vậy.

Chẳng qua là liên tục cập nhật tin tức xem có tin gì mới của Lục Dịch không.

Cứ vài phút cô nàng lại bật điện thoại lên xem, và đúng như mong đợi, Augenstern Entertainment lại đăng thêm thông tin cho nhóm nhạc mới.

Hôm qua là công khai hình ảnh các thành viên, nhóm nhạc mới gồm 3 thành viên là Lục Dịch, Phương Thiên Vũ và Lâm Thần.

Hôm nay, lại công khai thêm một số thông tin cá nhân của của thành viên, đồng thời tung luôn cả teaser cho bài hát sắp ra mắt.“Chốt ngày ra mắt của nhóm nhạc nam thế hệ mới”“Tên chính thức của nhóm nhạc mới nhà Augenstern: LPL”“Nhìn lại nhan sắc của các nam thần trước giờ ra mắt”“…..”Hôm qua, khi đọc được tin Lục Dịch sẽ ra mắt với tư cách ca sĩ, tự vẽ lên những hình ảnh cực khổ tập luyện, cô đơn đối diện với mọi thứ của Lục Dịch trong mấy năm qua, khiến cô nàng thật sự đau xót.

Nhưng hôm nay, Kim Hạ vừa đọc báo vừa cảm thấy mọi thứ đột nhiên nhẹ nhõm lạ thường, cô nàng chính là đang cảm thấy vui thay cho Lục Dịch, vì cuối cùng cũng đạt được ước mơ của mình, nhìn thấy cậu bạn sắp thành công, mọi ước mơ sắp trở thành hiện thực, thật sự những mệt mõi, đau buồn hay lo lắng trong lòng Kim Hạ dường như bay hết.“Không biết bây giờ cậu ấy đang làm gì nữa? Không biết cậu ấy có hồi hộp không nhỉ? Có khi nào bây giờ cậu ấy đang tập nhảy không nhỉ?” – Kim Hạ suy nghĩ lung tung về tình trạng hiện giờ của Lục Dịch“Lục Dịch - Visual cực phẩm của trưởng nhóm LPL”“Thành tích học tập cực khủng của trưởng nhóm LPL”“….”Hàng loạt bài báo ca ngợi Lục Dịch xuất hiện khắp nơi, không một bài báo nào là Kim Hạ bỏ sót, vừa cầm điện thoại đọc báo mà nụ cười của cô nàng cũng không biết từ bao giờ mà còn tươi hơn cả bông.[Augenstern Entertainment]Tiếng nhạc vang vọng khắp phòng tập, kèm theo là nhiệt huyết mãnh liệt của những thanh niên sắp được ra mắt.

Lục Dịch, Phương Thiên Vũ, và Lâm Thần, ba chàng trai vì ước mơ của mình mà đã từ bỏ tất cả, hôm nay, họ cùng nhau hoàn thiện lại tất cả mọi thứ trước ngày ra mắt công chúng.

Phương Thiên Vũ gia nhập công ty hơn 10 năm rồi, là người lớn tuổi nhất nhóm.

Lục Dịch và Lâm Thần thì vào công ty cùng một khoảng thời gian, nhưng Lâm Thần lại nhỏ hơn Lục Dịch 2 tuổi.Không khí phòng tập nhộn nhịp và sôi nổi hơn bao giờ hết.- Các anh, chỉ còn mấy tiếng nữa thôi, MV của chúng ta sẽ chính thức lên sàn, hôm nay, kỉ niệm ngày cuối cùng làm một người dân thường, ăn uống no say đi nào!! – Lâm Thần nói.- Ừ, ừ, ăn cho đã đi rồi ngày mai đau bụng không lên sân khấu được.Người vừa nói là Sầm Phúc, cậu là 1 trong 3 quản lý của nhóm nhạc này, và là quản lý riêng của Lục Dịch.- Tớ không ăn đâu, tớ muốn tập luyện chút nữa – Phương Thiên Vũ nóiDù là thành viên một nhóm, cùng nhau luyện tập suốt mấy năm trời, nhưng cả ba cũng không thân thiết lắm.

Lâm Thần có tính cách khá thân thiện, và cũng rất vô tư, nên cũng rất dễ nói chuyện.

Còn về Phương Thiên Vũ, thì có hơi khó gần, tham vọng cũng hơi lớn, và cũng không hợp tính với Lục Dịch lắm, đôi lúc giữa hai người cũng có cãi vả với nhau.Sau khoảng thời gian luyện tập cuối cùng, mọi người đang nghỉ ngơi, reset lại tinh thần, nạp lại năng lượng, chuẩn bị cho ngày mai đầy tươi sáng.- Khi nào tôi mới được dùng điện thoại lại? – Lục Dịch quay qua hỏi các quản lý của mình.- Hiện tại thì đã được rồi, nhưng có điều, ngày mai các cậu còn có show ra mắt, sau đó phải quảng bá liên tục, cũng không có thời gian đi mua điện thoại đâu.

Nhưng yên tâm đi, công ty đã gửi thiệp mời show ra mắt cho gia đình các cậu rồi, sẽ không thiếu ai đâu.- À nhắc đến điện thoại mới nhớ.

Bây giờ các cậu sắp ra mắt rồi, điện thoại cũng không còn thuộc quyền quản lí của công ty nữa, chuyện riêng của các cậu sau này công ty cũng sẽ không còn gắt gao như trước kia nữa.

Nhưng có điều các cậu phải nhớ kĩ, không gắt gao nhưng không có nghĩ buông lỏng.

Các cậu có thể tự do liên lạc lại với bạn bè của mình, cũng như kết bạn mới, nhưng cũng nên hạn chế thôi, bây giờ các cậu là người nổi tiếng, cái gì tránh được thì tránh, làm chuyện gì cũng nên chú ý hình tượng một chút.

Còn về vấn đề nhạy cảm hơn chính là hẹn hò.

Các cậu cũng biết đó, trước giờ công ty không cấm các cậu hẹn hò, nhưng nếu có hẹn hò thì phải báo lên công ty, đồng thời phải chịu sự giám sát của công ty, đến thời điểm thích hợp mới được công khai, tuyệt đối không được tự ý quyết định chuyện này.

Những điều cần lưu ý, tôi đã nhắc lại hết rồi, hy vọng mọi người đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà đánh mất đi sự cố gắng bao nhiêu năm qua của mình, có nhớ không?- Nhớ rồi!Đêm nay, là đêm cuối cùng còn được là “người bình thường” của Lục Dịch.

Tranh thủ khoảng thời gian nghỉ ngơi, Lục Dịch nhanh chóng đi mua cho mình chiếc điện thoại mới.

Từ ngày gia nhập công ty, cậu đã bị bắt phải cắt hết mọi thiết bị liên lạc với bạn bè cũ, mạng xã hội cũng không được phép dùng nữa.Nhớ lại năm đó, khi mọi thứ vẫn còn đang rất bình thường, mỗi ngày trôi qua đều là hạnh phúc, thì đột nhiên, Lục Dịch nhận được một e-mail lạ.

E-mail được gửi từ Augenstern Entertainment.

Sau lần buổi diễn loạt hit trên sân khấu kì đi dã ngoại, đoạn clip đã nhanh chóng nhận được sự chú ý của nhân viên công ty, họ đã để ý đến Lục Dịch và ngỏ lời muốn mời cậu làm thực tập sinh.

Lục Dịch lúc đầu có chút do dự, vì cậu biết, con đường này đúng là khá chênh vênh.

Nhưng thời điểm đó, khi chàng trai của chúng vẫn chưa quyết định được sẽ đi theo hướng nào, cộng thêm tài năng về âm nhạc của mình cũng không phải quá tệ, dưới sự tham lam, nhiệt huyết của tuổi trẻ, anh chàng gật đầu đồng ý lời mời của Augenstern Entertainment, sau khi thi tốt nghiệp sẽ lập tức gia nhập công ty.Tuy nhiên, sau khi gặp mặt nói chuyện rõ ràng, Lục Dịch mới biết nếu làm thực tập sinh thì phải cắt đứt mọi liên lạc với mọi người, điều này khiến Lục Dịch có chút hối hận.

Thời gian thực tập sinh không ai biết sẽ là bao lâu, khiến Lục Dịch cũng không dám chắc bản thân có thành công được hay không.Thành công ra mắt dĩ nhiên là điều rất tuyệt vời, nhưng nếu thất bại, cậu sẽ mất tất cả, đại học cũng bỏ dỡ, tương lai cũng coi như mù mịt.

Cộng thêm việc không thể liên lạc với mọi người nữa, mọi thứ đều đè ép lên Lục Dịch, khoảng thời gian đó thật sự khiến anh chàng bị stress khá nặng.Một phần muốn thoát khỏi cái gọi là vòng an toàn, để thực hiện những điều khác thường, nhưng một phần cũng không muốn rời khỏi vòng an toàn đó, vì cuộc sống hiện tại cũng khá hạnh phúc rồi.

Nhưng sau tất cả, quyết định cuối cùng của anh chàng chính là vẫn muốn một lần thử sức bản thân.Vì một tương lai mù mờ như vậy, mà Lục Dịch quyết định tạm thời từ bỏ người con gái mình yêu thương nhất thời điểm hiện tại, từ bỏ mọi thứ mình đang có.

Nói những lời đó khiến Kim Hạ đau lòng, là vì cậu sợ,… sợ nếu thất bại, sẽ không có đủ khả năng lo cho cô nàng, ngày tháng thực tập dài đằng đẵng, với tình cảm lúc đó của hai người, nếu Lục Dịch mở lời, rất có thể con mèo nhỏ này sẽ bất chấp tất cả mà đợi cậu, nhưng cậu lại không muốn cô nàng vì mình mà bỏ lỡ thanh xuân.

Còn nếu cậu thành công thì sao? Nếu thật sự thành công, Kim Hạ vẫn chờ cậu, cậu nhất định sẽ quay về, nhất định không bỏ lỡ cô nữa.Mấy năm qua, tổn thương về tinh thần và cả thể xác khiến Lục Dịch đã bao nhiêu lần muốn bỏ cuộc.

Bao nhiêu lần nhập viện vì kiệt sức, vì chấn thương, và một tương lai mù mịt khiến anh chàng thật sự chán nản.

Tuy nhiên dường như Kim Hạ chính là tia sáng duy nhất, khiến cậu đứng lên một lần nữa.

Vì nếu cậu từ bỏ giữ chừng, dù có quay lại tìm Kim Hạ, cậu cũng không thể lo được gì cho cô.

Vì cô, vì tương lai của mình, Lục Dịch bao nhiêu lần nén đau thương, nén hết mọi áp lực vào trong lòng, mà chỉ biết cố gắng.

Xung quanh cậu có rất nhiều thực tập sinh khác, nhưng dường như mối quan hệ của mọi người đều là cạnh tranh nhau để được ra mắt, nên cũng không thể tìm thấy cái gọi là tình bạn thật sự ở đây được.

Những ngày tháng đó, một mình Lục Dịch chịu đựng tất cả, không thể nói với ai, cũng không thể than vãn hay trách móc gì, vì tất cả đều là cậu tự chọn.Năm đó, với Lục Dịch – một cậu bé mới lớn, với những rung động đầu đời cũng có những suy nghĩ giống như những người khác.

Cậu coi Kim Hạ như công chúa nhỏ của mình, chăm sóc, bảo vệ, yêu thương cô vô điều kiện.

Những mơ ước về một tương lai tương đẹp cùng với cô khiến cậu luôn cảm thấy rất hạnh phúc.

Lục Dịch cũng từng có những suy nghĩ giống như Kim Hạ.

Cậu cũng nghĩ có lẽ đó cũng chỉ là tình cảm rung động đơn thuần thôi, có thể thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, nhưng cậu cũng sai rồi, tình cảm đó cũng ngày càng lớn hơn, và nó trở thành động lực lớn nhất để cậu phấn đấu.-----------------------------------------------------Quay trở về với hiện tại, nhìn chiếc điện thoại mới trong tay, nhìn màn hình quay vòng khi đang đăng nhập vào các mạng xã hội, mà trái tim Lục Dịch nhảy loạn cả nhịp.“Cậu ấy, có còn chờ mình không?”“6 năm rồi, liệu rằng mọi thứ có còn được như trước?”“Có khi nào, tin nhắn cuối cùng cậu ấy nhắn mình, là tin nhắn mời đám cưới không?”Một loạt suy nghĩ chạy qua đầu Lục Dịch, khiến anh chàng có chút lo lắng.

Mở các tin nhắn lên,….

6 năm rồi….

thật sự là rất nhiều tin nhắn gửi đến cậu.

Nhìn list tin nhắn nào là của Kim Hạ, của Tiểu Lam, của Tạ Tiêu, ….

hơn mấy trăm tin nhắn bị nhỡ.

Một phần muốn bấm vào, một phần cũng chẳng dám.

Nhìn màn hình điện thoại, hiển thị tin nhắn gần nhất của Kim Hạ là một cái icon cách đây 3 ngày.

Lúc đó vẫn chưa có tin tức gì về Lục Dịch.

Đơ người một lúc khá lâu, nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng,… cuối cùng nhìn vào màn hình điện thoại, cậu vẫn quyết định, đối mặt với tất cả.

Bấm vào cuộc chat của Kim Hạ, thì trước mắt cậu chính là ……------- HẾT CHƯƠNG 2 ------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.