Chương 73:
Ngô Hựu Tường – người đại diện của Lý Hạo Nhiên ở đầu dây bên kia kiên nhẫn giải thích: "Hạo Nhiên à, tôi không có ý gì khác, đây là để phòng ngừa ngộ nhỡ, trước khi anh muốn đưa ra phản ứng công khai thì tôi giúp anh ngăn lại, dù sao sau khi đưa ra bất cứ phát ngôn nào cũng không thể rút lại được!"
Lý Hạo Nhiên hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Ngô Hựu Tường đành phải tiếp tục dùng lý lẽ của mình để thuyết phục, "Uy tín của anh và Diệp đại tiểu thư ở trong làng giải trí căn bản cũng không cùng cấp bậc, cô ấy và anh không có tính chất nào có thể so sánh với nhau được! Anh tuyệt đối không thể lấy danh dự uy tín của mình để hao phí với cô ấy! Cô ấy có tính đại tiểu thư hay nóng nảy, làm việc lo trước không lo sau, luôn luôn bị kích động, lần này lại không biết đắc tội với người nào, người ta mới nhằm vào cô ấy như vậy, còn liên lụy đến cả anh! Cho dù anh là người bị hại, nhưng lại bị nói có một nữ diễn viên hạng hai lẳng lơ đùa bỡn tình cảm cũng không phải là tin tức tốt, rất tổn hại đến hình tượng thần tượng của anh, bây giờ cách làm tốt nhất của chúng ta chính là khiêm tốn xử lý chuyện này!"
Lý Hạo Nhiên bất mãn, "Ít nói nhảm đi, người nào bị người phụ nữ lẳng lơ đùa bỡn tình cảm hả!"
Ngô Hựu Tường ở bên đầu điện thoại kia cười làm lành, "Sor¬ry, Sor¬ry, đương nhiên tôi không có ý này, chỉ là theo cách nói của những giải trí tin tức gần đây nên mới nói thế. Tôi hiểu rõ hai chính là có quan hệ tình cảm. Chỉ là vị đại tiểu thư này cho tới bây giờ vẫn luôn làm theo ý mình, trước khi làm việc cũng không suy nghĩ cho người khác một chút, lần này chúng ta bị cô ấy liên lụy quá mức, tôi khuyên anh cũng đừng quá tức giận, càng không cần thiết vì vậy mà làm ra kích động gì, tôi cảm thấy cách làm tốt nhất chính là anh nhanh chóng vạch rõ giới hạn với Diệp tiểu thư, khiêm tốn một thời gian."
Trong giọng nói của Lý Hạo Nhiên không nghe ra là tán thành hay phản đối, chỉ hỏi tiếp, "Anh muốn tôi khiêm tốn thế nào?"
Ngô Hựu Tường cho là anh đồng ý, âm thầm thở phào một cái, "Đơn giản thôi, dù sao hai tháng này anh đều ở nơi xa xôi này chụp ảnh, sẽ không lộ diện ở trước mặt công chúng, cũng không có cách nào tham gia các loại hoạt động và tiếp nhận phỏng vấn, vậy thì rõ ràng anh đối với chuyện lần này giữ yên lặng, bên này do tôi đại diện anh đưa ra một thông báo chính thức, nói chuyện này đơn thuần chỉ là hiểu lầm, anh và nữ diễn viên họ Diệp chỉ có quan hệ bạn bè bình thường, tấm hình ôm hôn trên quảng trường cảnh quay trong phim, bị người ta cố ý lấy ra tuyên truyền, nói đám fan của anh đừng nên tin là thật."
Lý Hạo Nhiên im lặng một lát, sau đó rất kiên định trả lời, "Không được! Anh dám đại diện tôi đưa ra cái kiểu thông báo chính thức này thì sang năm tôi sẽ đổi người đại diện khác."
Ngô Hựu Tường té ngửa, "Tại sao?! Đây là cách xử lý hay nhất! Cũng không đắc tội ai, khẳng định ngay cả Diệp đại tiểu thư cũng không tìm ra khuyết điểm, có điểm nào không đúng với ý anh vậy hả?" Trong lòng căng thẳng, cảm giác nghi ngờ trước đây của mình làm không tốt sẽ trở thành sự thật, vậy thì rất phiền phức! Gằn giọng lớn tiếng, "Hạo Nhiên! Không phải… Không phải lần này anh đến thật chứ ! Tôi choáng, Diệp đại tiểu thư trừ xinh đẹp ra thì còn có ưu điểm gì đâu hả?"
Lý Hạo Nhiên, "Cái này không cần anh quan tâm."
Ngô Hựu Tường giận đến mức tự hỏi tự trả lời, "Cô ấy không hề có ưu điểm nào cả! Toàn là tật xấu không thôi! Còn hoang phí, phóng túng, vấn đề cuộc sống riêng không đứng đắn!"
Lý Hạo Nhiên bất mãn cảnh cáo, "Hựu Tường!!"
"Được, được, được," Ngô Hựu Tường giống như có thể bị Lý Hạo Nhiên nhìn thấy ở đầu bên điện thoại kia giơ tay lên, lấy ra toàn bộ kiên nhẫn khuyên giải, "Tôi không nói xấu cô ấy nữa, kẻo bị anh ghét. Tôi chỉ hỏi anh một câu: lần này xì căng đan của Diệp tiểu thư ầm ĩ lên có ba bạn trai, một người trong đó là anh, hai người khác là ai anh có biết không? Anh có thể xác định 100% hai người kia không có chút quan hệ mập mờ với Diệp tiểu thư không?"
Chờ hồi lâu không thấy Lý Hạo Nhiên trả lời thì ý vị sâu xa nói thêm một câu, "Không thể nào! Hạo Nhiên, tôi đã nói với anh, vì thích phụ nữ cái gì cũng có thể làm, nhưng điều kiện tiên quyết là người phụ nữ này có đáng giá cho anh bỏ ra như vậy không!!!"
=====
Tám giờ rưỡi tối, Diệp Ba Ni mặc áo ngủ The Winnie Pooh màu vàng nhạt ngồi ở trên giường, nghiêm mặt ra điều kiện với mẹ của cậu, "Hai thanh chocolate đậu phộng."
Diệp Gia Dĩnh dùng sức lắc đầu, "Không được, không được, cái loại chocolate đó một thanh rất lớn, một thanh có thể bằng hai ba thanh bình thường, muộn rồi con ăn hai thanh sẽ không thoải mái, nhiều nhất là ăn nửa thanh thôi, mẹ lấy dao cắt ra cho con, bảo đảm cắt ra hai nửa bằng nhau, sẽ không giống lần trước một nửa lớn một nửa nhỏ."
Sở dĩ cô cường điệu việc sẽ cắt ra hai nửa bằng nhau là vì lần trước buổi tối Diệp Ba Ni yêu cầu ăn cái này, Diệp Gia Dĩnh thấy thời gian quá trễ, không nên ăn nhiều đồ, nên cố ý cắt một nửa lớn một nửa nhỏ, sau đó đưa nửa nhỏ cho Diệp Ba Ni dụ dỗ cậu nói là một nửa, kết quả bị phát hiện ra, làm cho gần đây Diệp Ba Ni đối với việc cô cắt cái gì cũng rất không tin tưởng.
Diệp Ba Ni rất có thiên phú đàm phán, thật ra trong lòng cảm thấy có thể ăn được nửa thanh cậu đã hài long rồi, nhưng vẫn rất bình tĩnh (mặt than theo thói quen), "Ba Ni ăn một thanh."
Diệp Gia Dĩnh vẫn lắc đầu, "Không được, không được, nửa thanh cũng đã quá nhiều rồi, như vậy đi, hôm nay phá lệ một lần, cho con ăn một thanh, vậy đã hài lòng chưa?"
Diệp Ba Ni im lặng ba giây sau quả quyết gật đầu, "Được ạ."
Trong phút chốc Diệp Gia Dĩnh cảm thấy có phải mình nhượng bộ quá lớn rồi hay không, cường điệu thêm, "Chỉ một lần này, không có lần sau nữa! Về sau buổi tối không thể ăn nguyên một thanh!"
Diệp Ba Ni rất bình tĩnh nhìn cô một chút, "Ba Ni không ăn một thanh, mẹ không thể gây gổ với chú Hạo Nhiên." Ý là con không thể ăn nguyên một thanh chocolate đậu phộng vậy mẹ cũng đừng gây gổ với chú Hạo Nhiên.
Diệp Gia Dĩnh lau mồ hôi, "Mẹ không gây gổ với chú Hạo Nhiên, chỉ có vài lời không tiện tự mình hỏi chú ấy, cho nên mới để cho con giúp mẹ gọi điện thoại cho chú ấy! Con đúng là tên nhóc xấu xa, giúp mẹ một chuyện còn phải đòi điều kiện!"
Diệp Ba Ni không hiểu hết những gì Diệp Gia Dĩnh đang nói, nhưng rất tự tin cho rằng Diệp Gia Dĩnh nhất định cãi nhau với Lý Hạo Nhiên, cho nên mới để cho cậu ra tay gọi điện thoại cho chú Hạo Nhiên. Giống như cậu và An Tư Ý đánh nhau, An Tư Ý muốn chơi đồ của cậu nhưng ngại tự mình mượn nên thông qua Miêu Miêu tới tìm cậu mượn.
Diệp Gia Dĩnh vỗ vỗ bả vai nhỏ của cậu, "Thôi, nói cho con con cũng không rõ, con mau gọi điện thoại đi, gọi xong rồi đi ngủ."
…
Lý Hạo Nhiên vừa tắm rửa xong, lau tóc từ trong phòng tắm nhỏ của khách sạn đi ra ngoài thì điện thoại di động vang lên. Cầm lên nhìn, không khỏi nhướng mí mắt, trên mặt nở nụ cười, ấn nút nhận nghe, "Ba Ni phải không?"
Trong điện thoại truyền đến giọng nói non nớt vô cùng bình tĩnh của Diệp Ba Ni, "Vâng."
Lý Hạo Nhiên, "Sao giờ này rồi vẫn chưa ngủ? Nhớ đến chú nên gọi điện cho chú hả?"
Diệp Ba Ni, "Gọi xong rồi đi ngủ."
Lý Hạo Nhiên, "Được, Ba Ni tìm chú có chuyện gì?"
Diệp Ba Ni, "Ba chuyện."
Lý Hạo Nhiên cười, "Còn đến ba chuyện, ba chuyện gì vậy?"
Diệp Ba Ni trả lời có bài có bản, "Đầu tiên là hỏi chú gần đây có khỏe hay không?"
Lý Hạo Nhiên, "Chú rất khỏe."
Diệp Ba Ni, "Chuyện thứ hai là Ba Ni có hai hộp điểm tâm muốn cho chú, lúc nào chú về?"
Lý Hạo Nhiên không biết đây là Diệp Ba Ni gom lại trong một thời gian, gom được hai hộp điểm tâm không thích ăn chuẩn bị cho anh xử lý, kiên nhẫn nhẹ nhàng giải thích, "Cám ơn Ba Ni, nhưng khoảng thời gian gần đây chú đều ở vùng khác, không thể quay về, Ba Ni không cần đặc biệt chừa điểm tâm cho chú, cháu tự ăn đi."
Diệp Ba Ni đơn giản kiên trì, "Muốn cho."
Lý Hạo Nhiên nghĩ cách, "Vậy chú gửi địa chỉ cho cháu, để mẹ cháu giúp cháu gửi hộp điểm tâm đến đây được không."
Diệp Ba Ni, "Được ạ."
Lý Hạo Nhiên, "Chuyện thứ ba là gì?"
Đầu bên kia điện thoại dừng một lát, sau đó Diệp Ba Ni nói, "Ba Ni quên rồi."
Diệp Gia Dĩnh đang ở bên cạnh Diệp Ba Ni hồi hộp dự thính giận đến muốn gõ cậu một cái, cái tên nhóc xấu xa này, đối với chuyện của mẹ không thèm để ý, dạy cậu hồi lâu nhưng vấn đề quan trọng nhất lại quên đi! Cố gắng trợn mắt làm khẩu hình miệng: không cho chocolate đậu phộng! !
Diệp Ba Ni ôm điện thoại trong tay, chớp chớp mắt với cô, chợt nói vào điện thoại, "Ba Ni nhớ rồi!"
Lý Hạo Nhiên rất kiên nhẫn, "Cháu nói đi."
Diệp Ba Ni nhìn Diệp Gia Dĩnh, Diệp Gia Dĩnh nhẹ giọng nhắc nhở cậu, "Tin tức, tin tức!"
Lúc này Diệp Ba Ni mới nhớ ra, "À, gần đây có tin tức xấu, Ba Ni không tin, chú Hạo Nhiên cũng đừng tin."
Lý Hạo Nhiên, "Tin tức xấu gì?"
Diệp Ba Ni thật sự nhớ không rõ vì vừa rồi mẹ cậu nói với cậu một đoạn dài, vì vậy tự động phát huy, "Một người đàn ông rất xấu chụp hình với mẹ, là bị người ta chụp trộm, còn lâu mẹ mới thích chụp hình với người xấu như vậy, lớn lên Ba Ni đi đánh ông ta! Mẹ còn chụp hình với ba, cũng là bị người ta chụp trộm, mẹ không thích chụp hình với ba, nhưng không phải là vì dáng dấp của ba xấu, mà là vì, là vì.... Ba Ni quên nguyên nhân rồi, mẹ chỉ thích chụp hình với Ba Ni."
Diệp Gia Dĩnh vội vàng siết chặt bàn tay mập mạp của cậu, làm khẩu hình miệng, "Sai rồi!"
Diệp Ba Ni bất đắc dĩ sửa lời, "Mẹ thích chụp hình với Ba Ni nhất, tiếp đến là thích chụp hình với chú Hạo Nhiên."
Diệp Gia Dĩnh không còn cách nào khác, vừa rồi rõ ràng dạy cậu là hình của mẹ và người khác mẹ đều không thích, mẹ chỉ thích hình mẹ chụp với Lý Hạo Nhiên, vậy mà lại bị tên nhóc này đổi thành như vậy, kiên quyết thêm cậu vào vị trí thứ nhất, đẩy Lý Hạo Nhiên chen đến thứ hai.
Lý Hạo Nhiên ở bên kia cười vài tiếng, sau đó nói, "Được, chú biết rồi, thời gian không còn sớm, Ba Ni ngủ sớm một chút đi."
Diệp Ba Ni đã nói xong không còn kiên nhẫn, lập tức đồng ý, "Vâng, hẹn gặp lại!"
Lý Hạo Nhiên, "Hẹn gặp lại, Ba Ni ngủ ngon." Chợt lên giọng nói thêm một câu, "Diệp Gia Dĩnh, ngủ ngon!"
Diệp Gia Dĩnh buột miệng đáp lại, "Ngủ ngon."
Giọng Lý Hạo Nhiên trở nên dịu dàng, "Gần đây an phận một chút đi, chờ anh trở lại xử lý, không có chuyện gì đâu." Sau đó không đợi cô trả lời đã ngắt điện thoại rồi.
Bên kia cúp điện thoại Diệp Gia Dĩnh mới buồn bực phản ứng lại dự thính bị phát hiện rồi, cắn răng làm bộ như rất dùng sức thật ra vô cùng nhẹ nhàng xoa bóp khuôn mặt non nớt núc ních thịt của Diệp Ba Ni, "Ba Ni, mẹ phát hiện gần đây con trở nên dài dòng!"
Diệp Ba Ni nhìn đôi mắt ti hí của cô toàn là chỉ trích, nhắc nhở, "Chocolate đậu phộng!" Nếu không phải vì ăn chocolate đậu phộng rất ngon cậu mới không kiên nhẫn nói dông dài nhiều như vậy, cũng không biết lải nhải những lời đó có nghĩa là gì.
==
Mặc dù Lý Hạo Nhiên chỉ nói với cô một câu, bảo cô gần đây an phận một chút, chờ anh trở về xử lý, không nói thêm đến cái khác. Nhưng Diệp Gia Dĩnh cảm thấy nhẹ nhõm thoải mái.
Khi đi làm, đối mặt với đám fan hâm mộ ‘Phản Diệp’ của Lý Hạo Nhiên ở bên ngoài bệnh viện đã thoải mái hơn rất nhiều, không hề cho là những người này ăn no không có việc gì làm, chỉ đơn thuần chống đối! Còn có thể cảm thấy bình thản trong một vòng tròn lớn, dưới sự che chở của Tiểu Dương, chị Cố mang tóc giả cùng mắt kiếng gọng đen từ khu nội trú bệnh viện đi ra cửa hông.
Việc quay phim đã tiến vào giai đoạn đếm ngược thời gian kết thúc, đạo diễn Khương vì bận rộn cùng áp lực quá lớn cho nên tính tình nóng nảy hơn so với ngày thường, đối với những chuyện xôn xao của Diệp Gia Dĩnh, thậm chí đã liên lụy đến nam chính của phim để xì căng đan của Lý Hạo Nhiên sớm lắng xuống đã thẳng thắn dặn dò: tạm thời không được đưa ra bất cứ phản hồi nào, an phận, an phận, tiếp tục an phận!
Diệp Gia Dĩnh đối với chuyện của mình bị làm rùm beng lên mấy ngày nay có chút đau lòng, mặc dù không phải cô cố ý, nhưng luôn ảnh hưởng đến đoàn làm phim. Bởi vì cuối cùng không thấy đạo diễn Khương bắt bớ tìm mình nói chuyện riêng nên không thể làm gì khác hơn là lấy lui làm tiến lùi chờ đợi thời cơ đi tìm phó đạo diễn Vương, muốn bày tỏ lập trường mình là người vô tội và hết sức áy náy trong chuyện này.
Phó đạo diễn Vương vẫn là chiêu bài khuôn mặt cười, xoa xoa cái đầu hói, "Chuyện này à, phải xét từ hai phương diện! Các diễn viên trong bộ phim mới của đoàn làm phim sẽ phải truyền phát xì căng đan tình cảm, còn loại xì căng đan một người chân đạp ba thuyền dĩ nhiên không phải chuyện gì tốt! Tối thiểu đối với hình tượng diễn viên có ảnh hưởng rất xấu. Nhưng ầm ĩ như vậy thì sẽ gia tăng sự nổi tiếng cho phim của chúng ta, giống như một cách quảng cáo trá hình, cho nên cũng không thể nói đây hoàn toàn là chuyện xấu! Gần đây đạo diễn Khương quá bận rộn, không cẩn thận suy xét những điểm này, công ty cũng không biết thế nào, đối với chuyện này không hề có phản ứng nào, cho nên ông ấy lấy lý do an toàn, để cho cô khiêm tốn xử lý." Uyển chuyển đề nghị, "Nếu tôi nói, cô nên thông qua ban giám đốc điều hành công ty, tìm trưởng phòng Lâm giúp một tay, cho bộ phận kế hoạch và tuyên truyền hợp tác, chuyện này bị người ác ý truyền ra ngoài tin tức rất dễ dàng phản kích trở lại, làm tốt nói không chừng có thể khôi phục hình tượng đồng thời còn có thể nâng cao danh tiếng của cô."
Dĩ nhiên Diệp Gia Dĩnh không làm theo chỉ dẫn của phó đạo diễn Vương đi tìm trưởng phòng Lâm Vũ Hoa của bộ phận sản xuất phim, cái gọi là tìm ông ta giúp một tay cũng chỉ là cách nói uyển chuyển muốn Diệp Gia Dĩnh tìm anh trai Diệp Thừa Trạch của cô cử trưởng phòng Lâm đi giải quyết chuyện này.
Còn Diệp Gia Dĩnh trừ chuyện của con trai ngoài ra kiên quyết không chủ động mở miệng yêu cầu anh trai cô cái gì, đành phải qua loa từ chối, "Tôi cảm thấy chuyện này cũng không vội, chỉ cần đạo diễn Khương không tức giận vì chuyện này là được, tôi và hai người đàn ông trong hình này không có quan hệ đặc biệt gì, không có lửa làm sao có khói, mấy ngày nữa nói không chừng mọi người sẽ chẳng muốn chú ý tới nữa."
=====
Buổi tối lúc kết thúc công việc, Diệp Gia Dĩnh rất tức giận phát hiện trong đoàn làm phim hoặc là trong bệnh viện khẳng định có ‘nội gián’, tiết lộ thời gian và tuyến đường cô đi ra từ cửa hông, làm cho cô vừa đi ra khỏi cửa hông bệnh viện đã thu hút một đám fan hâm mộ của Lý Hạo Nhiên vừa vặn cản lại.
Hai người Tiểu Dương và chị Cố vốn không đủ sức để ngăn cản lại, đám fan hâm mộ khổ sở đợi mấy ngày, không dễ dàng gì mới bắt được cô, cùng nhau kích động, khí thế hung hăng vây quanh hô khẩu hiệu, muốn Diệp Gia Dĩnh cách xa thần tượng của bọn họ, trong đó còn có phóng viên giải trí, vừa tách tách chụp hình, vừa nhao nhao ầm ĩ dùng sức hỏi, "Diệp tiểu thư, cô giải thích thế nào với Lý Hạo Nhiên về việc ngoại trừ anh ấy ra cô còn lui tới với những người đàn ông khác!" "Anh ấy cũng đã thông báo chia tay cô rồi xin hỏi bây giờ tâm tình của cô như thế nào?" "Xin hỏi có thể tiết lộ một chút thân phận hai người bạn trai khác của cô không?" " Có phải Lý Hạo Nhiên rất tức giận với cô, cho nên đối với những gièm pha này nên vẫn không công khai đáp lại?" "Cô làm sao theo đuổi được ảnh đế? Là dùng sắc để dụ sao?"
Trong đầu Diệp Gia Dĩnh phát ra tiếng ong ong, phản ứng đầu tiên là: ‘nội gián’ không phải Úc Thanh Ninh thì chính là Tô Hữu San! Hai người phụ nữ đáng ghét này, cứ chờ đó! Nhất định cô sẽ cho họ đẹp mắt! Sau đó mới nghĩ: lần này khẳng định không thể nào len lén chạy ra ngoài ngồi xe taxi về nhà, hay là quay về đi xe công ty cấp cho mình, liều mạng bị người ta đập hai chai nước trái cây thối, cứng rắn đi ra ngoài.
Thời khắc mấu chốt Hạ Vũ kịp thời chạy tới, không những tự mình tới, còn điều một đám bảo vệ bệnh viện tới đây, giúp Diệp Gia Dĩnh chặn mọi người lại, đón cô lên xe của mình.
Lần này Hạ Vũ không tự mình lái xe mà dùng tài xế, Diệp Gia Dĩnh lên ghế sau sóng vai ngồi cùng anh, bên tai còn ong ong vọng lại những lời đám người vừa mới vây quanh cô hô to gọi nhỏ.
Tựa đầu lên ghế da mới toanh nhắm mắt lại thở dài một hơi, "Ông trời của tôi ơi...."
Hạ Vũ bật cười, bởi vì cô buột miệng cảm thán hết sức bình dân cũng rất gây cười, anh hết sức tự nhiên vươn người qua giúp Diệp Gia Dĩnh kéo dây nịt an toàn lên.
Diệp Gia Dĩnh cảm thán một nửa bị nghẹn lại, mở mắt ra vặn vặn bả vai, cảm giác có chút không được tự nhiên.... động tác của Hạ Vũ hình như là hơi quá thân mật. Nhưng cũng không phải là quá đáng, nằm ở giữa ranh giới của việc chăm sóc bình thường và hành động thân mật, làm cho cô không chắc mình có nên vì thế mà ngạc nhiên hay không.
Hạ Vũ thấy cô bỗng nhiên cứng ngắc, quan tâm hỏi, "Những người này thật đúng đủ phiền, đừng gấp, anh giúp cô giải quyết hết, ngày mai tìm mấy người lên mạng thay em bác bỏ tin đồn, bọn họ tuyên truyền tin đồn, chúng ta có thể tuyên truyền ngược lại." Nhìn kỹ Diệp Gia Dĩnh một chút, "Gần đây những người này náo loạn như vậy, thật sự là quá mức rồi, em không sao chứ? Nếu trong lòng không thoải mái thì nói ra, ở trước mặt anh, em không cần miễn cưỡng bày ra khuôn mặt cười."
Trong lòng Diệp Gia Dĩnh vẫn còn đang suy xét động tác vừa rồi của anh thuộc về phạm vi nào, vô tâm trả lời, "Không có việc gì, gần đây vừa có rắc rối là có thể gặp được anh, thật đúng là khéo."
Trước kia cô trải qua rất nhiều kinh nghiệm rắc rối trong công việc, sức chịu đòn tương đối mạnh, vì vậy loại chuyện bị người tung tin đồn này đối với Diệp Gia Dĩnh mà nói mặc dù rất khó chịu nhưng ít nhất không có thiệt hại và đe dọa đáng kể tới bản thân cô, cho nên vẫn không gây ảnh hưởng nhiều tới cô, có thể phản ứng rất bình tĩnh, nên làm cái gì thì làm cái đó, không thể để Hạ Vũ cho là buồn bực vô dụng, thậm chí là cảm xúc vô cùng căm phẫn.