Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính

Chương 19: Con riêng hào môn, mắt kính play(19)




Editor: Gấu Lam

Sau khi Mạnh Khiêm bị mang đi cũng đã lập tức dẫn phát nhiệt nghị, không nghĩ tới vừa qua một bữa cơm đã tuôn ra nội tình kinh thiên như vậy.

Thiên tài họa gia đột nhiên ngã xuống phàm trần, ai có thể nghĩ đến cái người được cực kỳ hâm mộ cái gọi là nhân sinh người thắng cuộc,sau lưng, tồn tại giao dịch dơ bẩn như vậy.

"Sớm từ lúc Mạnh Khiêm bắt đầu thành danh đã tò mò cái loại vẽ xấu giống như nhà trẻ vẽ như thế nào đánh ra mấy chục vạn, cũng không biết Giang Dương lúc trước làm sao có mặt mũi còn dám đem tranh đưa cho Hoắc Vân, kết quả để Hoắc Vân đem trả về vả mặt bạch bạch, thật là sảng."

"Mấy năm nay tin tức Mạnh Khiêm là thiên tài phỏng chừng cũng là Phương Nghiên vận tác đi, vẽ thành như vậy cũng dám xưng thiên tài, Mạnh Khiêm trước kia nhận phỏng vấn thế nhưng một chút cũng không đỏ mặt, vừa thấy chính là người làm chuyện lớn."

"Mạnh Khiêm đang khinh nhờn nghệ thuật, cùng một đám con rệp cấu kết với nhau làm việc xấu tanh tưởi tiểu nhân."

Toàn internet đều bắt đầu Diss Mạnh Khiêm, hai chữ "Hoắc Vân" nhanh chóng đứng trên đỉnh hot search.

Hoắc Vân là họa gia phái thực lực được trong ngoài nước công nhận, phong cách tươi đẹp đến nay không người phục chế, mặc dù đã yên lặng bốn năm nhưng địa vị ở trong vòng như cũ không thể lay động. Trừ lần đó phát hiện bối cảnh của cô kinh người, đại tiểu thư Hoắc gia, em gái Hoắc Thanh sủng ái nhất. So sánh tới, Mạnh Khiêm ở trước mặt Hoắc Vân mặc kệ là nghệ thuật tạo nghệ hay là thân phận xã hội, đều giống như con kiến.

Hoắc Vân từ bốn năm trước lùi về, tài khoản mạng xã hội của cô đình chỉ hết thảy đổi mới, chính là sau khi Mạnh Khiêm bị phơi ra gièm pha tẩy tiền, Hoắc Vân đột nhiên phát ra tiếng.

"Dâm loạn nghệ thuật, thì phải trả giá đại giới. @ Họa gia Mạnh Khiêm cậu nói đúng không?"

Hoắc Vân trước đó đem trả tranh về cho Mạnh Khiêm, hiện tại lại công nhiên bình phán án tử ở trên Weibo, vô số ăn dưa quần chúng kinh ngạc đến ngây người. Mạnh Khiêm không hổ là người làm chuyện lớn, khiến cho Hoắc Vân bốn năm không đổi mới trạng thái phải điểm danh phê bình!

Quần chúng ăn dưa chỉ có thể xem náo nhiệt, nhưng trong vòng thượng lưu Nguyệt Thành lại từ một câu của Hoắc Vân nhìn ra manh mối.

Lúc trước Giang Dương có thể được Hoắc Thanh giúp đỡ chính là bởi vì dùng tranh của Mạnh Khiêm tặng Hoắc Vân làm niềm vui, hiện tại Hoắc Vân không chỉ trả tranh, còn ở chỗ công cộng khiển trách hành vi của Mạnh Khiêm rõ ràng là bực, nếu Hoắc Thanh bởi vậy không đầu tư...... Vậy trò hay mới chân chính trình diễn đây.

Phòng thẩm vấn, Phương Nghiên mê mê mang mang bị khóa ở trên bàn, tinh thần hoảng hốt, đã sớm không có lệ khí cùng tự tin mới vừa tiến vào sở cảnh sát. Ông bị nhốt ở sở cảnh sát năm ngày, trong lúc đó chịu đủ tra tấn, không chỉ không ăn được một ngụm cơm thậm chí còn không cho ngủ, hoàn toàn đánh mất khái niệm thời gian, nghiễm nhiên sắp bị buộc điên rồi.

Cảnh sát cứ như vậy đem ông nhốt ở nơi này, trừ bỏ ngày đầu tiên đơn giản làm ghi chép sau đó không ai tới thẩm vấn ông nữa, nhiều lắm cách nửa ngày tiến vào đưa chén nước, hoặc là khi ông ngủ gật thì tát ông tỉnh.

Vừa mới bắt đầu Phương Nghiên còn có thể cắn răng ngạnh căng, trong lòng phồng lên lệ khí báo thù. Chính là theo thời gian trôi qua, tinh thần Phương Nghiên cũng dần dần uể oải, trừ bỏ cảnh sát ông không thấy bất luận kẻ nào, hoàn toàn không biết chút nào tin tức ở ngoài, cái này làm cho ông không khỏi có chút thấp thỏm.

Rốt cuộc ở ngày thứ bảy, ông gặp được luật sư của mình.

Phương Nghiên hung hăng lau mặt mình một phen, đánh lên tinh thần cắn răng phẫn nộ nói: "Tôi khi nào có thể đi ra ngoài? Mẹ nó, chờ ông đây đi ra ngoài liền đem cục cảnh sát này dỡ hết!"

"Gallery còn có câu lạc bộ đêm đều bị niêm phong." Luật sư trẻ ngồi xuống liền nói, Phương Nghiên sửng sốt, biểu tình hung ác cương ở trên mặt, luật sư thở dài tiếp tục nói:

"Thuộc hạ của chú những người đó đều đi vào uống trà, một người cũng không thể chạy, chú Nghiên, đã xong rồi."

"Đánh rắm!" Phương Nghiên tránh còng tay, hai tay đột nhiên chụp ở trên bàn, "Không có khả năng!"

"Đén Mạnh Khiêm cũng bị bắt." Luật sư bình tĩnh mà nhìn biểu tình Phương Nghiên từ khiếp sợ chậm rãi khủng hoảng, thấp giọng nói: "Nghiên thúc, đừng chống cự."

Phương Nghiên nắm chặt thành quyền, cả người đều run, "Giang Dương đâu? Mạnh Khiêm bị bắt, Giang Dương đến rắm cũng không bỏ một cái?"

"Giang Dương?" Luật sư cười lạnh một tiếng: "Chú Nghiên, chú biết chuyện này là ai ở sau lưng tác quái sao? Là thư kí Lý, Giang Dương nào dám mượn lá gan cùng Bí thư Tỉnh ủy đối nghịch?"

Phương Nghiên chậm rãi buông tay đang nắm chặt, không thể tin tưởng, sắc mặt xoát liền trắng bệch. Ông nơi nào có thể nghĩ đến sẽ trêu chọc đến nhân vật lớn như vậy, sao có thể...... Sao có thể chứ!

"Sự tình Gallery bên kia tẩy tiền đã bị điều tra ra, hơn nữa cảnh sát hiện tại còn đang điều tra chuyện chú hối lộ thị trưởng Nguyệt Thành, chuyện này đã nháo thật sự lớn, chính phủ tỉnh hẳn là rất nhanh sẽ phái đoàn điều tra xuống dưới tra rõ." Luật sư nói.

"Sao có thể......" Phương Nghiên trong nháy mắt ra một thân mồ hôi, nằm liệt ngồi ở trên ghế mở to hai mắt nhìn.

"Kỳ thật hết thảy đều không phải nhằm vào chú, chú là bị liên lụy, chú từ lúc bắt đầu không nên giúp Mạnh Khiêm đem Giang Hách xử lý." Luật sư mặt có tiếc hận mà giải thích cho ông nghe, "Là đứa con riêng Yến Tô bên Giang gia, mấy năm trước con trai độc nhất của thư kí Lý ở ngoài Cảnh Duy cùng bộ đội phục dịch thì phần đầu bị trúng đạn, chính là Yến Tô đem hắn cứu trở về. Yến Tô sau khi về nước vẫn luôn đối phó Giang Dương, bao gồm hiện tại cũng là bút tích của cậu ta, cậu ta đang hại cả Giang gia, thư kí Lý chỉ là một khẩu súng của cậu ta. Chú một hai ở giữa cuộc chiến của Yến Tô cùng Giang Dương, chú không chết ai chết?"

"Tao mẹ nó nào biết thằng bác sĩ đó không thể chọc!" Phương Nghiên môi run run đứng lên một chân đá ngã lăn ghế dựa, run rẩy dường như không ngừng.

"Chú Nghiên, chú không nghe tôi nói sao? Chuyện này không phải nhằm vào chú, Yến Tô muốn chính là phá cả Giang gia. Giang Hách là Mạnh Khiêm muốn giết, cũng không qua tay chú, Gallery bên kia Mạnh Khiêm cùng Giang Dương sau khi đính hôn các chú không phải đã sửa chữa hiệp ước sao? Mạnh Khiêm mới là đầu sỏ, đến nỗi thị trưởng nhận hối lộ, công ty lớn của Giang Dương nằm ở kia......"

Luật sư cùng Phương Nghiên nói chuyện ước chừng hai giờ mới rời khỏi sở cảnh sát, hắn mới vừa đi, tinh thần Phương Nghiên đã sớm toàn bộ hỏng mất liền vội không ngừng gọi cảnh sát tới, muốn thú nhận hành vi phạm tội của ông.

Sau khi ăn xong Nhiếp Gia đang ở dưới bóng râm ở đình viện cùng Hoắc Thanh nghỉ trưa, như có như không buồn ngủ dựa vào trên vai hắn thấp giọng nói chuyện.

Bỗng nhiên Nhiếp Gia nhíu mày, cười với Hoắc Vân ở cách đó không xa đang cùng con trai chọc chó nói:

"Hoắc Vân, phim truyền hình cô theo dõi lại đổi mới."

Hoắc Vân nghe tiếng móc di động ra vừa thấy, quả nhiên án kiện một giây trước lại có tiến triển mới.

Mạnh Khiêm không chỉ tham dự tẩy tiền trái pháp luật, còn hối lộ thị trưởng...... Cũng không khỏi làm người loạn suy nghĩ, tập đoàn Giang thị trước đó bị Yến Tô bức cùng đường, tuy rằng được Hoắc Thanh giúp đỡ nhưng trúng thầu công trình cáp điện đáy biển, ai biết có phải bởi vì hối lộ thị trưởng âm thầm vận tác mới nhận thầu được công trình không.

Tác giả có lời muốn nói: Tích —— Trường Sinh bất lão mỹ nhan!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.