Nhân Vật Hắc Hoá Trong Nội Dung Kịch Bản

Chương 25: Công lược nam thần bệnh kiều ( 24 )




❄Tác giả: Quyển Thành Đoàn Tử.

💋Editor: Mon💋

🌸 Beta: Myy 🌸

Sau chuyện tay của Từ Tử Duy bị thương, mấy ngày nay sau giờ học Viên Lỵ và Chu Mộng Dao đều chạy đến chỗ của anh, thăm hỏi.

" Tên tiểu tử sát vách kia, cậu cũng không khỏi quá bất cẩn rồi, uống nhiều canh bồi bổ vào, tớ và Mộng Dao đều đang chờ cậu tiếp tục chơi bóng rổ cho chúng tớ xem đấy. "  Viên Lỵ tùy tiện nói, hai người đều nghĩ đây là tai nạn ngoài ý muốn, dù sao động tác của nam sinh thô kệch kia cũng rất khéo léo, chỉ có người trong cuộc là Từ Tử Duy mới nhận ra.

Từ Tử Duy cười khổ một tiếng, ánh mắt nhịn không được nghiêng về phía Cố Thiên Ngôn, thấy anh như vậy, Viên Lỵ vỗ anh một cái : " Đừng nhìn người ta mãi nữa, dù sao cũng đã có bạn trai rồi. "

Từ Tử Duy có chút xấu hổ nhìn cô, Viên Lỵ nói: " Cậu nghĩ rằng chúng tớ không nhìn ra sao, đúng không ? Mộng Dao. "

Chu Mộng Dao gật đầu đồng ý.

" Mình có chút buồn bực, rõ ràng trước kia cậu không có cảm xúc gì đặc biệt với An An, bây giờ làm sao lại . . . "  Viên Lỵ dừng lại, không tiếp tục nói nữa.

Từ Tử Duy chỉ có thể tiếp tục cười khổ, Viên Lỵ cũng không tiếp tục đâm dao vào tim anh nữa : " Haiz, xem cậu chơi bóng lâu như vậy, mình khuyên cậu một câu : Bây giờ An An như vậy, chỉ sợ trong mắt cậu ấy chỉ có Tô Mạch mà thôi, đau dài không bằng đau ngắn, thà rằng một đao cắt đứt còn hơn. "

Chu Mộng Dao cũng nói : " Mặc dù cách nói của Viên Lỵ có chút tổn thương, nhưng mình cũng cảm thấy lần này cậu ấy nói rất có đạo lý, cậu tự mình từ từ suy nghĩ thật kỹ đi. "

Sau đó hai người rời đi để lại không gian cho Từ Tử Duy suy nghĩ kỹ.

Trong lòng Từ Tử Duy cảm thấy rất khó chịu, nhưng chuyện phiền lòng nhất bây giờ chính là làm cách nào để cho Cố Thiên Ngôn biết rõ được con người thật của Tô mạch. Vừa nghĩ tới lời của Viên Lỵ nói trong mắt cô chỉ có Tô Mạch, anh càng phiền não hơn.

Từ Tử Duy đợi đến khi tan học - thời điểm có ít người nhất - đến tìm Cố Thiên Ngôn để nói chuyện.

Bởi vì không thể quá thẳng thắn nói rõ lời nói ra, nên Từ Tử Duy đành phải uyển chuyển nói với Cố Thiên Ngôn, " Tớ cảm thấy Tô Mạch không tốt như bọn họ thường nói, cậu vẫn nên cẩn thận một chút đi. "

Cố Thiên Ngôn lẳng lặng nhìn hắn.

Từ Tử Duy cho là cô không tin, cắn răng một cái, tiếp tục nói, " Kỳ thật mình thích cậu, có lẽ cậu cho rằng tớ chỉ đang tìm cách chia rẽ hai người mà thôi, nhưng điều này là sự thật, Tô Mạch anh ta thật sự không chỉ đơn giản như bề ngoài đâu. "

Cố Thiên Ngôn đáp : " Ừm."

Khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của Từ Tử Duy cương cứng một chút. Đây là có ý gì, là tin hay là chưa tin ?

Ánh mắt Cố Thiên Ngôn nhàn nhạt nhìn hắn

: " Những điều này có quan trọng không ? ".

Từ Tử Duy im lặng, nửa ngày mới gian nan mở miệng,

" Rất quan trọng, anh ta có thể sẽ tổn thương tới cậu."

" Bất luận anh ấy là dạng người gì, thì anh ấy vẫn là Tô Mạch. "

Trong mắt Cố Thiên Ngôn không có chút nào dao động nói.

Lần này Từ Tử Duy cũng không có cách nào đáp trả, thái độ của Cố Thiên Ngôn rất kiên quyết, dù Tô Mạch có nói gì đi chăng nữa thì cô cũng không thể thích anh được, khóe miệng của anh có chút rủ xuống, ra vẻ cô đơn, " Hi vọng có một ngày cậu sẽ không hối hận. "

Cố Thiên Ngôn và Tô Mạch cứ ở chung như vậy, thời gian trôi qua cũng đã được ba tháng, tiến độ nhiệm vụ cũng đã tiến hành đến 80% rồi.

Tô Mạch cầm bàn vẽ ở bên trong rừng cây tĩnh mịch sân sau, chờ Cố Thiên Ngôn đến.

Cái phiến rừng cây này được vinh dự gọi là thánh địa ước hẹn của những cặp đôi yêu nhau, cây xanh râm mát, tia sáng tươi đẹp khiến cho nơi này thoạt nhìn phá lệ tự nhiên tươi mát. Đàn chim nhỏ bay lên trên nhánh cây ngoẹo đầu mổ lấy lông vũ xinh đẹp ngăn nắp của bản thân.

Lúc này trong rừng cây nhỏ chỉ có mấy đôi tình nhân, trông thấy Tô Mạch một mình cầm bàn vẽ đứng ở dưới một thân cây, mọi người khẽ xì xào bàn tán vài câu, sau đó lần lượt rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.