Nhân Vật Hắc Hoá Trong Nội Dung Kịch Bản

Chương 18: Công lược nam thần bệnh kiều ( 18 )




Tác Giả: Quyển Thành Tử Đoàn.

Editor: Misa.

Beta: Mon.

Tìm Cố Thiên Ngôn là một nữ sinh thoạt nhìn rất hướng nội, cô ta hơi cúi đầu, bộ dáng có chút bất an, Cố Thiên Ngôn mở miệng đầu tiên.

" Cậu tìm tớ có việc gì ? " .

Nữ sinh kia nghe vậy thì ngẩng đầu. Nhìn kĩ gương mặt Cố Thiên Ngôn, trong mắt hiện lên cảm xúc không rõ :

" Đồng An An, mình có vài lời muốn nói với cậu, cậu có thể đi với mình một chút không . . . Nơi này không tiện. "

Nữ sinh cắn cắn môi, Cố Thiên Ngôn không nói một lời liền từ chối.

" Xin lỗi, mình không có thời gian. "

Rất lâu rồi Tô Mạch không có liên lạc với cô, Cố Thiên Ngôn hơi buồn rầu, nghĩ đến đầu tuần bị sờ đầu, cô đang suy nghĩ Tô Mạch có phải là . . . Đang đối xử cô như em gái hay không ?

Chuyện này đối với Cố Thiên Ngôn có chút không ổn, dù sao cái cô muốn là theo đuổi Tô Mạch, đứng ở vị trí em gái của hắn còn không phải là không có cơ hội sao ? Cho nên Cố Thiên Ngôn hiện tại đang nghiêm túc suy nghĩ có cách nào để cứu vãn một chút.

Nữ sinh kia cũng không nghĩ đến cô sẽ từ chối dứt khoát như vậy, cắn chặt môi.

" Sự việc mình muốn nói với cậu có liên quan đến Tô Mạch, chỉ mất vài phút, sẽ không quá lâu. "

Hả ? Có liên quan đến Tô Mạch, Cố Thiên Ngôn nghĩ nghĩ, lần này không từ chối.

Từ Tử Duy làm bộ ra ngắm phong cảnh, kỳ thật chính là nghe lén, trong lòng cảm thấy rất phức tạp, nhìn nữ sinh này bộ dáng nhu nhược, cũng không giống là đến cửa tìm phiền toái, liền đưa mắt nhìn Cố Thiên Ngôn rời đi, thẳng đến lúc không còn nhìn thấy mới thở dài.

" Từ Tử Duy, mày đang làm gì vậy. "

Nữ sinh kia dẫn Cố Thiên Ngôn đến vườn trường nằm ở phía Bắc, chỗ các cô đứng là một bãi cỏ cao, tầm nhìn chỗ này rất không tệ, đưa mắt nhìn một chút liền có thể thấy một bãi sân rộng lớn cùng bầu trời xanh thẳm, chỉ là lúc này trên sân chỉ có vài người, phần lớn đều chạy đến sân phía nam xem nơi cử hành hoạt động thi đấu.

Nữ sinh tự giới thiệu bản thân " Mình là Doãn Nhu bạn cùng lớp với Tô Mạch, trước đó mình có nghe nói qua cậu . . . "

Nói xong cô ta ngước mắt nhìn Cố Thiên Ngôn một chút, nhìn thấy Cố Thiên Ngôn vẫn là một bộ dáng không có bất kì phản ứng nào trong lòng hơi giận.

" Mình biết cậu và Tô Mạch rất thân thiết, Tô Mạch chính là như vậy, đối với bất kì một nữ sinh nào đều là một bộ dáng ôn nhu, khó tránh khỏi sẽ để cho một vài nữ sinh sinh ra ảo giác. "

Trên thực tế, Cố Thiên Ngôn nghe cô ta nói nhiều như vậy cũng chưa nghe được trọng điểm, cô còn tưởng rằng sẽ có thêm một chút thông tin quan trọng của Tô Mạch, xem ra lần này cô chạy không thoát.

" Mình . . . Mình cấp một đã học cùng lớp với Tô Mạch, mình rất thích Tô Mạch, lần đầu tiên mình nhìn thấy anh ấy đã thích. Nhưng mà, Đồng An An, trước kia không phải cậu thích Từ Tử Duy bạn cùng lớp với cậu sao ? Mình đều biết, cậu vì sao lại đột nhiên thích Tô Mạch, cậu căn bản không phải thật lòng thích anh ấy đúng không ? ".

Doãn Nhu nói xong liền kích động, cô ta nắm lấy tay Cố Thiên Ngôn, ánh mắt lại liếc nhìn phương hướng cách Cố Thiên Ngôn không xa, trong lòng cười đắc ý. Động tác dưới tay càng ngày càng kịch liệt, đột nhiên thân thể cô ta khẽ nghiêng một cái, lui về phía sau ngã xuống, phía sau cô ta là một học sinh đang đi lên đây.

Từ góc độ phía sau nhìn đến, cô ta giống như bị Cố Thiên Ngôn đẩy xuống

Cô ta đã sớm tính toán tốt, lúc này là thời gian Tô Mạch đi thư viện, cho nên cô ta mới mang Đồng An An đến nơi này.

Hơn nữa khi từ xa đi tới, tầm mắt tuyệt đối không tránh khỏi sẽ nhìn qua bên này, cho nên cô ta mới nảy ra ý này.

Tại một giây trước khi ngã xuống, cô ta nhìn thấy Tô Mạch đang đi về phía này trong lòng cảm thấy cái giá này rất đáng. Phát điên thì thế nào. Cô ta trước nay chưa bao giờ thấy bộ dạng như vậy của Tô Mạch, Tô Mạch đối xử với nữ sinh tên Đồng An An này rất khác biệt.

Ở trong lòng hắn, nữ sinh này rất đặc biệt, cô ta yêu Tô Mạch như vậy làm sao không phát hiện được .

Cố Thiên Ngôn " . . . "

Doãn Nhu " . . . "

Trong lòng Doãn Nhu đang mừng như điên thì đột nhiên ngừng lại, trong nháy mắt, mặt cô ta có chút vặn vẹo, bởi vì ở lúc ngàn cân một khắc ( * ) , Cố Thiên Ngôn tay mắt lanh lẹ đã kéo cô ta lại.

( * ) : Tương tự với ngàn cân treo sợi tóc bên ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.