Huyết Thực từng bước tiến lên, khí thế nở rộ ép tới Lạc Bá và Nhâm thân hình trùng xuống, Nhâm sắc mặt tái mét không ngừng mở miệng xin tha, Lạc Bá chỉ nhíu mày cảm giác như Huyết Thực cố ý giết bọn hắn, nên hắn lười giải thích vì không có ý nghĩa.
Hai bọn hắn hoàn toàn bất lực, khoảng cách tu vi quá lớn, cả tư cách phản kháng cũng không có, chỉ có thể như cá nằm trên thớt.
“Khoan đã!” đúng lúc này, Vân Ma lên tiếng ngăn lại.
“Nhị ca muốn cầu tình cho bọn hắn sao?” Huyết Thực lạnh lùng nhìn Vân Ma hỏi.
“Không! chỉ là lúc này chúng ta đang thiếu thốn, nên mỗi thành viên đều vô cùng quan trọng, không cần vì một tội nhỏ mà giết bọn hắn.” Vân Ma giải thích.
“Tội này sao lại nói là nhỏ?!” Huyết Thực quyết không buông tha, nói: “Bọn chúng muốn phá hoại sự đoàn kết của chúng ta. Để bọn chúng trong đoàn sớm muộn cũng có họa ập đến.”
“Nhưng...” Vân Ma định nói tiếp thì Huyết Thực ngay lập tức ngắt lời: “Nhị ca thấy không?! vì bọn chúng mà hai ta cãi nhau, đây chính là âm mưu của bọn chúng.”
Huyết Thực đổi trắng thay đen, ngôn từ hùng hổ, không cho phép kẻ khác tranh luận. Vân Ma cũng hơi sững sờ, bình thường Huyết Thực ít nói, mọi chuyện đều do hắn quyết, mà một khi hắn đã ra quyết định, Huyết Thực chưa bao giờ dám phản đối, vậy mà hôm nay, hắn cảm giác như hắn và Huyết Thực đổi vị trí cho nhau.
Nghĩ đến đây, Vân Ma nổi giận trong lòng, hắn đường đường là nhị ca, thực lực mạnh hơn, có bao giờ hắn chịu ủy khuất như vầy, hắn quát lớn:
“Ta là trưởng đoàn lời ta nói ngươi không nghe sao?”
“Hừ! đoàn trưởng!? đó là lúc trước.” Huyết Thực không lùi bước mà hùng hổ mắng lại: “Ngươi bây giờ thông đồng với Lạc Bá âm mưu bất chính, phá hoại chuyến đi. Ta thay mặt cả đoàn phế truất ngươi khỏi chức đoàn trưởng.”
“Phế truất ta?!” Vân Ma hơi sững sờ, sau đó hắn ngửa mặt cười lớn, như vừa nghe một câu chuyện cười: “Ha, ha, ha… phế truất ta?! buồn cười, ngươi lấy cái gì phế truất ta. Huyết Thực, ngươi muốn làm đoàn trưởng đến điên rồi!”
Vân Ma cười lớn chỉ thẳng mặt Huyết Thực: “Xét về vai vế địa vị lẫn thực lực, uy tín, ngươi có cái gì bằng ta. Ngươi nói ngươi thay mặt cả đoàn. Ai? ai để ngươi thay mặt.”
Vân Ma vừa cười vừa nhìn quanh đám thuộc hạ, nụ cười hắn nhỏ dần rồi tắt ngắm, mặt hắn sầm tối ẩn ẩn tức giận, vì đám thuộc hạ không tên nào cười hùa theo, tất cả đều lạnh lùng không cảm xúc giống như biểu cảm của Huyết Thực.
Vân Ma giận quá thành cười:
“Được, được… Các ngươi đều muốn phản ta sao?” nhưng đáp lại hắn chỉ có sự lạnh nhạt của đám thuộc hạ, Vân Ma nhìn qua Huyết Thực, ánh mắt sắc bén: “Huyết Thực không ngờ ngươi đã âm thầm mua chuộc tất cả bọn chúng. Xem ra ngươi đã âm mưu từ lâu. Rất tốt!!!”
Chữ “rất tốt!” được hắn gằn giọng, có thể cảm nhận được nộ hỏa trong lòng hắn lúc này.
Mấy huynh đệ bọn hắn xưa nay vẫn bằng mặt không bằng lòng, nếu không phải bị phụ thân chỉ định làm đoàn trưởng, hắn cũng chẳng muốn tháp tùng một cái quan tài. Để hoàn thành nhiệm vụ, hắn cùng Giản Canh và Huyết Thực đã buông bỏ rất nhiều toan tính cá nhân để hợp tác với nhau. Bọn hắn đã cùng nhau vượt qua bao khó khăn thử thách, vẫn cho rằng có thể hoàn toàn tin tưởng nhau. Nhưng không ngờ hắn bị đâm sau lưng.
“Nhị ca, ngươi không nên nói phản hay không phản, đây đơn giản là chim khôn biết chọn cành mà đậu.” Huyết Thực lạnh nhạt nói.
“Tốt! hay cho câu chim khôn chọn cành mà đậu. Vậy ta cho các ngươi cơ hội lựa chọn, ai theo phe ta thì đứng sang bên đây, ai chọn theo hắn thì đứng sang bên kia.” Vân Ma giọng sắc lạnh nói.
Một thoáng yên lặng, đám Yêu tộc bắt đầu động, bọn chúng đều từ từ xích lại chỗ Huyết Thực khiến Vân Ma sắc mặt tối sầm, cũng may còn có Giản Canh chọn đứng về phía hắn. Lạc Bá không muốn chết nên cũng chọn đứng bên Vân Ma. Vân Ma mặc dù không ưu hắn nhưng ít nhất trong thời gian này sẽ không ra tay giết hắn. Còn có một kẻ nữa chọn phe Vân Ma là Nhâm, nhưng cũng là lựa chọn miễn cưỡng.
Tên mặt người kia không ngừng rỉ tai Nhâm chọn Huyết Thực, nhưng hắn vừa bị Huyết Thực dọa giết, hắn dám theo sao.
Một lúc sau, tất cả đều đã chọn phe, phía Vân Ma chỉ có bốn tên, còn lại đều đi theo Huyết Thực.
“Ngươi thấy rõ hiện thực rồi chứ?” Huyết Thực mỉa mai nói.
Đáp lại, Vân Ma hừ lạnh nói: “Các ngươi tuy nhiều nhưng không tinh, chỉ cần ta và Giản Canh đã đủ quét sạch các ngươi.”
“Vậy sao?” Huyết Thực nhếch mép cười, khí thế bùng nổ, đám thuộc hạ sau lưng hắn cũng đồng loạt tỏa ra tất cả khí thế. Khí lãng càn quét, gió lộng phần phật.
Vân Ma nhíu mày, hắn cảm thấy khí thế của Huyết Thực ẩn ẩn đã hơn mình một bậc, kỳ lạ hơn là đám thuộc hạ phía sau khí tức lại giống như đang cộng hưởng, tạo nên sức mạnh trùng điệp khiến hắn cảm thấy e ngại. Xem ra so về số lượng hay chất lượng, bên Huyết Thực vẫn hơn.
Thật kỳ lạ! đám thuộc hạ kia từ ba tộc khác nhau, tu luyện khác nhau, thực lực khác nhau, tại sao lại có thể cộng hưởng sức mạnh?
Nhưng hắn không có thời gian tìm hiểu, hai bên đã đi đến bước không thể không đánh, hắn cũng không chịu yếu thế, gồng lên tất cả yêu khí, Giản Canh cũng là như thế. Khi Nhâm cũng đang định làm theo thì giọng Lạc Bá vang lên:
“Ta khuyên ngươi đừng làm vậy, nếu không chút lý tính cuối cùng cũng sẽ bị tên mặt người kia đồng hóa.”
Nhâm nghe lời này thì dừng lại động tác, trên mặt như hiện lên dấu hỏi to đùng: ý ngươi là sao?
Vân Ma và Giản Canh cũng quay đầu nhìn Lạc Bá.
Lạc Bá vẫn bình thản, giải thích:“Khi các ngươi thôn phệ Huyết Linh, thật ra là Huyết Linh xâm nhập vào trong người các ngươi. Huyết Linh giúp cho các ngươi có được một nguồn huyết lực khổng lồ, giúp các ngươi biến dị huyết mạch, thăng cấp thực lực. Nhưng cũng đồng thời ký sinh trong người các ngươi, đoạt lấy thân xác các ngươi. Các ngươi càng sử dụng huyết lực sẽ càng đẩy nhanh quá trình chiếm đoạt cơ thể của Huyết Linh.”
Ngừng lại một chút, Lạc Bá hỏi: “Ta nói như vậy có đúng không?”
Không gian yên tĩnh, không ai trả lời hắn. Rồi đột nhiên có giọng cười vang lên.
“Ha, ha, ha… tiểu tử thông minh, đáng tiếc ngươi quá cảnh giác không chịu nuốt Huyết Linh, nếu không bọn ta sẽ rất vui khi có ngươi làm một thành viên.” từ trước ngực Nhâm mọc ra khuôn mặt người, nó cười nói khen Lạc Bá, nhưng sau đó nó lạnh giọng: “Ngươi thông minh cũng bị thông minh hại. Ngươi không phải thành viên trong bọn ta, ngươi phải chết!”
Đúng lúc này đồng loạt có tiếng nói vang lên, giọng nói giống như vang vọng từ hang sâu:
“Ngươi phải chết!!! Ngươi phải chết!!!”
Bọn Huyết Thực khí chất đột nhiên thay đổi, đôi mắt bọn hắn trắng dã vô hồn, từ trên trán bọn hắn mọc ra các khuôn mặt người.
Vân Ma và Giản Canh nhìn cảnh này mà phát sợ trong lòng, không ngờ Huyết Thực và đám thuộc hạ sớm đã trở thành khôi lỗi của Huyết Linh. Nhớ lại toàn bộ sự việc, hai bọn hắn thấy lạnh sống lưng, thì ra từ lâu bọn hắn đã rơi vào bẫy của Huyết Linh.
Bắt đầu từ việc huyết nhân lâu xuất hiện và bị Huyết Thực thôn phệ. Huyết Thực sau đó trong một khoảng thời gian rất ngắn, tu vi tiến cảnh kinh khủng đã gợi lên lòng tham của đám Yêu thú. Bọn hắn lúc đầu cũng có nghi ngờ nhưng nhìn đám thuộc hạ lần lượt tiến cấp, khiến bọn hắn ganh ghét đỏ mắt, cuối cùng mất khôn mà rơi vào bẫy Huyết Linh.
Đáng sợ hơn là Huyết Linh biết nhẫn nhịn chờ cơ hội, đợi đến khi gần như tất cả đã bị chúng khống chế thì chúng mới lộ ra nanh vuốt.
Tu vi của Vân Ma và Giản Canh cao hơn đám thuộc hạ nên nhất thời chưa bị Huyết Linh khống chế. Huyết Thực tu vi tương đương nhưng hắn đã nuốt Huyết Linh mạnh nhất nên bị khống chế đầu tiên. Nhâm thực lực hơi kém, trong lúc tranh Huyết Linh thôn phệ được ít nhất, nên hắn may mắn giữ được lý trí cho đến lúc này.
Huyết Linh cố tình gây mâu thuẫn nội bộ là muốn bọn Vân Ma sử dụng huyết lực đánh nhau, để đẩy nhanh quá trình khống chế của Huyết Linh.
Trong một thoáng, bọn Vân Ma đã hiểu ra rất nhiều điều, bọn hắn vội thu lại yêu khí, áp chế huyết lực.
“Muộn rồi!” mặt người trên trán Huyết Thực giọng nói như tiếng vọng, nói: “Huyết Linh đã ăn sâu vào trong huyết mạch các ngươi, các ngươi sẽ rất nhanh trở thành một trong số bọn ta.”
Đúng lúc này trên trán Vân Ma và Giản Canh nổi lên những khối u nhộn nhạo, bọn chúng đang dần hình thành một khuôn mặt người.
“Hừ! ta sẽ không để cho các ngươi toại nguyện!” Vân Ma hừ lạnh, bùng nổ ma sư huyết mạch chống lại Huyết Linh trong huyết mạch. Nhưng hắn tuyệt vọng nhận ra, không có mấy tác dụng, không phải vì ma sư huyết mạch không mạnh, mà lúc tiếp nhận cỗ huyết lực khổng lồ từ Huyết Linh, hắn đã quyết định từ bỏ ma sư huyết mạch để biến dị thành huyết sư. Nên bây giờ ma sư huyết mạch không đủ để áp chế được huyết mạch biến dị huyết sư.
Vân Ma và Giản Canh nhìn nhau, cả hai đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
“Không cần chống cự! Hãy trở thành một trong số chúng ta! Chúng ta là Huyết Linh bất tử bất diệt, trường thọ vĩnh hằng. Là mục tiêu theo đuổi của tất cả sinh mệnh sống. Hãy buông bỏ chống cự, cùng nhau trở thành một dạng sống siêu nhiên, vượt trên tất cả các dạng sống.” tất cả khuôn mặt người đồng loạt kêu lên, giọng nói xuyên vào trong đầu, mê hoặc quyến rũ.
Vân Ma và Giản Canh cắn răng cầm cự, bọn hắn trao đổi ánh mắt rồi cùng gật đầu, bọn hắn quyết định dùng đến át chủ bài cuối cùng.