“Nơi này thật kỳ lạ, khắp nơi đều là sỏi đá.” một tên Thiên Lý Mã nói.
“Ừm! sỏi đá thường có nhiều ven sông suối. Nơi đây mặc dù có vài con suối, nhưng theo lẽ, không thể nào có nhiều sỏi như vậy.” tên đồng bạn bên cạnh đồng tình nói.
“Hai tên các ngươi thật lắm ý kiến. Sỏi đá không tốt hơn là cát ăn thịt trước đó sao?” một tên khác mắng.
“Chưa chắc! Nơi này chắc gì đã tốt hơn cát vàng, biết đâu lúc nào đó lại thò ra một cái xúc tu hút máu ngươi.” một tên vừa dọa vừa đùa.
“Ngươi yên tâm! chúng ta đã kiểm tra kỹ ba thước đất, tuyệt đối sẽ không có thứ gì bất ngờ phóng lên.” một tên khác nói.
“Ta vẫn cảm thấy bất an. Trước đó không phải chúng ta cũng tra xét kỹ càng lắm sao? vậy mà vẫn không thể phát hiện được những sợi tơ kia, nếu không phải có Lạc Bá thiếu chủ nhanh trí, chỉ sợ chúng ta đều đã chết tại sa mạc.” một tên tỏ vẻ nhút nhát nói.
Phốc!
“Au!” một tên Ma Sư tộc đi cuối kêu lên một tiếng.
“Hắc, hắc… ngươi kêu như mèo con vậy.” tên đồng bạn bên cạnh trêu chọc.
“Có ngươi mới là mèo con.” tên này hừ lạnh nói, nhấc lên bàn chân xem xét.
Dưới lòng bàn chân hắn có một vết rách dài chừng một ngón tay, vết cắt vừa qua da, máu đỏ rỉ ra. Hắn nhíu mày, mặc dù không dùng lồng yêu khí bảo vệ, nhưng hắn đã tu luyện đến da thịt như sắt thép, bình thường gai nhọn, đá sắc là không thể cắt ra được.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, mặt đất chỉ toàn là những viên sỏi tròn tròn xinh xinh, không hề có vật sắc nhọn. Vậy hắn vì sao mà bị thương?
“Này! đi nhanh lên, ngươi sao còn đứng đấy như trời trồng?” tên đồng bạn đi phía trước thúc giục.
“Ngươi xem cái này!” tên này vội tăng tốc bắt kịp đồng đội.
“Cái gì?!” tên đồng bạn dừng lại chờ hắn.
Tên này nhấc chân ngửa ra, nói:
“Ngươi xem! ngươi có thấy gì không?”
“Ừm… bàn chân ngươi bé xíu như chân mèo con vậy.” tên đồng bạn trêu đùa nói.
“Hừ! ta không đùa với ngươi. Ngươi xem chân ta bị cắt ra một đường.” tên này giọng nghiêm túc nói.
“Ngươi đạp gai sao?” tên đồng bạn hỏi.
“Nếu đơn giản vậy thì ta nói ngươi làm gì? với thực lực của ta có thể sợ mấy cái gai sao?” tên này không trả lời mà dùng câu hỏi đáp lại.
Tên đồng bạn lập tức nghiêm sắc mặt, trước đó nói đùa tên này là mèo con, nhưng hắn biết thực lực của tên này không kém mình, tuyệt đối không đơn giản bị thương như vậy. Hắn đảo mắt một vòng, hỏi:
“Ngươi không phát hiện ra gì sao?”
“Không có! chỉ toàn là những viên sỏi tròn.” tên này khẳng định.
Hai bọn hắn trầm ngâm, bọn hắn đang suy nghĩ có nên hay không báo lại với các vị thế tổ.
“A!” Đột nhiên tên đồng bạn rên lên một tiếng, hắn nhấc chân, thấy dưới lòng bàn chân có một vết cắt, cúi đầu nhìn xuống mặt đất. Hoàn toàn không thấy vết máu để lại, hắn phất tay lật tung đám sỏi. Vẫn không có gì.
Hắn tung chưởng giáng xuống mặt đất.
Ầm! một cái hố mở ra, đôi mắt hai bọn hắn bắn ra ma quang tập trung quan sát. Vẫn không có gì.
Mặt bọn chúng sầm tối, một tên nói:
“Nhanh báo cho các vị thế tổ.”
Hai bọn chúng lập tức búng thân bay đến chỗ Vân Ma, nhưng bọn chúng chợt cảm thấy bốn chân nặng trịch không thể nhấc lên nổi.
Nhìn xuống dưới chân, những viên sỏi đã bám đầy chân bọn chúng, giống như chân bọn chúng đang bị hóa đá. Những viên sỏi không ngừng di chuyển xâm lấn cơ thể bọn chúng.
“A!” bọn chúng hét lên một tiếng, yêu khí bùng nổ, đánh bay đám sỏi ra khỏi cơ thể. Khi nhìn lại chân mình, bọn chúng giật mình sợ hãi. Trên chân bọn chúng đầy những vết cắn nham nhở, bàn chân đã bị ăn hết lớp da lòi ra cả xương gân.
Nghe tiếng hết, cả đoàn đưa tang dừng lại quay đầu, Vân Ma lớn tiếng hỏi:
“Có chuyện gì? địch tập sao?”
Nhưng hắn không chờ được câu trả lời, lại có tiếng hét lên của tên Yêu tộc trong đoàn, khiến cho đám Yêu tộc nháo nhào thành từng cụm.
Vân Ma lập tức tập trung vào nơi phát ra tiếng hét, chưa kịp chạy đến thì tại phương khác lại tiếng la, hắn dừng chân đang phân vân có hay không đổi hướng.
Nhưng chưa kịp làm ra quyết định thì tại ba phương hướng khác lại có tiếng kêu. Vân Ma hừ lạnh, hắn quyết định không chạy loạn nữa mà ra lệnh:
“Tất cả đằng không!”
Đám Yêu thú lập tức bay lên để lại hàng hóa.
Vân Ma lớn tiếng hỏi:
“Rốt cuộc có chuyện gì?”
Một tên Ma Sư tộc lại gần, giọng run run bẩm báo:
“Thế tổ, chúng ta bị những viên sỏi tấn công.”
Vân Ma nhíu mày, lời này quá vô lý.
Tên Ma Sư tộc giơ lên bàn chân đã bị mất hết mấy mảng da, giải thích:
“Vừa rồi bọn ta bị đám sỏi bu lên chân, khi phủi ra thì bàn chân đã như vầy.”
Hắn nhìn vào vết thương, nói:
“Giống như là bị gặm nhấm từng miếng.”
Tên Ma Sư tộc này gật đầu lia lịa:
“Đúng là có cảm giác bị gặm nhấm, từng miếng da bị cắn xuống.”
“Sỏi sao?” Vân Ma nhíu mày cúi đầu nhìn những viên sỏi vô hại trên đất. Hắn phất tay cuốn lấy một viên sỏi nắm trong tay, hắn nhẹ nắm tay lại.Rộp, rộp… viên sỏi bị bóp nát, Vân Ma mở ra bàn tay, thổi nhẹ, bụi sỏi bị cuốn đi. Đúng là một viên sỏi bình thường, không có gì bất thường.
Đám Yêu tộc kia cũng làm tương tự, bọn chúng cuốn lên đám sỏi bóp nát. Phần lớn đều là đá sỏi bình thường.
“A!” bỗng có tên nào đó kêu lên, trong bàn tay hắn chảy ra dòng dịch màu xanh lam nhạt.
Sau đó vài tên khác cũng có phát hiện tương tự.
Lạc Bá kiểm tra liên tục chục viên sỏi, vẫn không có gì đặc biệt. Khi hắn nắm lấy viên sỏi thứ ba mươi, chợt hắn thấy nó cứng hơn bình thường, hắn gia tăng thêm lực.
Rắc, rắc… viên sỏi tách ra các khe nứt, từ bên trong chảy ra dịch màu lam nhạt, có vẻ là máu của thứ này. Lạc Bá cau mày quan sát. Chợt…
Phốc, phốc, phốc… từ hai bên viên sỏi thò ra tám cái chân nhỏ xíu, đôi mắt to tròn giương lên, một cặp càng quơ quơ cố tấn công hắn.
Khóe mắt hắn nhảy lên một cái, đây giống như là… con cua nhỏ.
Sinh vật này là sự tổ hợp của cua và sỏi. Không phải là con cua tiến hóa ngụy trang lớp vỏ bên ngoài thành viên sỏi. Nó thật sự là cua và sỏi. Cấu tạo này kỳ lạ vượt quá mọi kiến thức của hắn.
Đặc biệt con cua sỏi này lại cứng hơn bình thường, nếu chỉ là viên sỏi hay con cua, hắn nắm nhẹ tay là nát nhưng con cua sỏi này, hắn phải vận thêm chút lực. Mà con cua sỏi này thậm chí còn không phải là Yêu thú.
Theo cách tính của Yêu tộc thì chỉ khi có yêu hạch, sinh ra yêu khí thì mới được tính là Yêu thú, còn lại tất cả đều là dã thú. Những con cua sỏi này không có yêu khí, thì chắc chắn là dã thú.
Giữa Yêu thú và dã thú tồn tại cực lớn về khoảng cách thực lực, lớn đến nỗi không cách nào có thể xóa lấp. Bởi vậy việc mấy con cua sỏi này có thể gặm nhấm thịt của đám Yêu tộc này thật khó mà tưởng tượng được. Đã thế lớp vỏ lại quá cứng, với thực lực của Lạc Bá mà phải vận thêm lực mới có thể phá được lớp vỏ. Độ cứng này đã tương đương với một số loại ngoan thạch kỳ kim.
Đám Vân Ma trầm ngâm suy nghĩ, nhìn dịch xanh trong tay. Đột nhiên có tiếng kêu:
“Nhìn! bọn chúng đang tấn công hàng hóa của chúng ta.”
Những con cua sỏi đang bò lên các thùng hàng bị bỏ lại dưới đất.
Một thùng hàng được làm từ các mảnh gỗ ghép dùng dây cột lại, bị đám cua sỏi cắn đứt dây, các mảnh gỗ bung ra.
Từ trong thùng hàng, đám tay chân khô Nhân tộc rơi ra.
“Khốn kiếp! Bọn chúng đang tấn công thùng lương khô của chúng ta.” một tên nào đó hét lên tức giận.
Đám Yêu tộc lập tức tung chưởng giáng xuống, muốn nghiền nát đám cua sỏi.
Ầm, ầm, ầm… mặt đất bị đánh thành cái sàng, lủng lỗ chỗ. Khi cát bụi lắng xuống, không biết giết được bao nhiêu cua sỏi mà vài chục thùng hàng đã bị phá tan nát.
“Đám vô dụng.” Vân Ma bực mình mắng. “Đứng đấy làm gì?! còn không mang hàng hóa đi.”
Khi đám Yêu tộc định hạ xuống thì những viên sỏi nhúc nhích, bọn chúng bu vào đám lương khô rơi vãi, chỉ một thoáng chốc xương cũng không còn.
“Đám sinh vật này không ngờ sinh mệnh lực lại ngoan cố như vậy.” đám Yêu tộc chau mày.
“Còn ở đấy mà ngẩn ngơ, mau xuống lấy hàng.” Vân Ma ra lệnh.
Đám Yêu tỏ vẻ ái ngại, bọn chúng có vẻ sợ đám cua sỏi, mặc dù biết Yêu thú và dã thú khoảng cách thực lực cực lớn, nhưng bọn chúng không dám khinh thường những sinh vật không có yêu khí này, trước đó những sợi tơ kia cũng là như vậy, nhưng lại khiến bọn chúng chết rất nhiều đồng bọn.
Đáp xuống đất, bọn chúng liên tục ra tay đập chết đám cua sỏi. Chỉ một thoáng sau, đám cua sỏi bị dẹp sạch một mảng lớn, đám Yêu tộc nhấc lên hàng hóa chuẩn bị mang đi.
Thì chợt… mặt đất dưới chân rung chuyển. Đám Yêu tộc nhìn nhau tự hỏi: lại chuyện gì nữa?!
Mặt đất dưới chân đang từ từ dâng lên, đám Yêu tộc nghiêng nghiêng ngả ngả, bọn chúng cố khống chế hàng hóa để không phải rơi xuống.
Từ trong mảng đất, lộ ra tám tai chân, một đôi càng khổng lồ, hai con mắt tròn giơ lên.
Đây là... một con cua sỏi siêu to!