Nhân Tổ

Nhân Tổ - Chương 406: Diên Uẩn Thụ.




Trên Thất Diệu Sơn không biết từ bao giờ lại mọc lên một cây kỳ thụ, sau này được gọi là Diên Uẩn Thụ.

Vùng đất oán hồn bị bảy ngọn núi phong ấn, bọn chúng bị đè ép dưới núi không thể thoát ra được. Diên Uẩn Thụ cắm rễ sâu vào trong núi hấp thụ âm khí oán hồn.

Các oán hồn muốn thông qua Diên Uẩn Thụ thoát ra ngoài, nhưng không được, bị Diên Uẩn Thụ khóa lại trong thân cây.

Các oán hồn không chịu ngồi yên chịu chết để Diên Uẩn Thụ từ từ hấp thụ, lúc này gà trống trắng lại làm ổ dưới gốc Diên Uẩn Thụ.

Vào mỗi buổi sáng sớm, gà trống nhảy lên cành Diên Uẩn Thụ cất vang tiếng gáy gọi mặt trời lên xua tan âm khí.

Các oán hồn thông qua thân cây buông lời dụ hoặc, tỉ tê nỉ non như rót mật vào tai gà trống trắng, đồng thời ban cho gà trống trắng vô tận âm khí để tu luyện. Cuối cùng gà trống trắng sa ngã trở thành Bạch Kê Tinh.

Nhưng Bạch Kê Tinh lại cho rằng là Diên Uẩn Thụ nói với nó, vậy nên nó mới quỳ bái thờ cúng Diên Uẩn Thụ.

Bạch Kê Tinh ngoài mặt là bá chủ Thất Diệu Sơn nhưng thực chất là nô lệ cho oán hồn, nó hằng ngày ra ngoài bắt các Yêu thú cắt đầu chôn xuống dưới gốc Diên Uẩn Thụ, để cho cây nhanh chóng trưởng thành. Nhưng nó nào biết nó đang tà hóa Diên Uẩn Thụ giúp các oán hồn mở đường thoát ra.

Đợi cho Diên Uẩn Thụ hoàn toàn bị âm khí xâm chiếm, cũng là lúc oán hồn thoát ra. Nhưng Diên Uẩn Thụ là kỳ vật, cành lá của nó lại hấp thu lôi điện chí dương, giúp cho nó tiêu hủy âm khí, cân bằng âm dương.

Nhưng nếu Bạch Kê Tinh cứ liên tục chôn xuống đầu lâu thì sớm hay muộn Diên Uẩn Thụ cũng sẽ bị tà hóa.

Diên Uẩn Thụ thân cây hấp thụ oán khí mang thuộc tính chí âm chí tà, lá cây lại hấp thụ lôi điện mang thuộc tính chí cương chí dương.

Âm dương đồng nguyên là thần vật trời đất.

Diên Uẩn Thụ hấp thu âm khí trải qua chín trăm chín mươi chín lần sét mới kết nụ, 999 lần sét đánh mới nở hoa, 999 lần sét đánh mới kết trái, 999 lần sét đánh trái mới thành thục.

Bạch Kê Tinh nuôi dưỡng Diên Uẩn Thụ rất lâu, chỉ kém chín mươi chín lần sét đánh nữa là Diên Uẩn Viên thành thục. Đáng tiếc nó bị Sứ Thanh Giang giết chết.

Sứ Thanh Giang thấy được cây này bất phàm nên đã giữ lại mà không tiêu diệt.

Sứ Thanh Giang hằng ngày trông coi kỳ thụ không cho kẻ khác lại gần để tránh bị cây mê hoặc, hắn cũng không có giết Yêu thú nuôi cây mà để cây phát triển bình thường.

Sứ Thanh Giang ngoài mặt muốn tốt cho Yêu tộc nhưng cũng có ý riêng, nó nhìn ra Diên Uẩn Thụ bất phàm nên Diên Uẩn Viên cũng có thể là tuyệt thế thần vật, tuy không rõ công dụng nhưng chắc chắn không tầm thường.

Đợi đến mấy trăm năm sau, khi tia sét cuối cùng đánh xuống, Diên Uẩn Viên được tẩy lễ lần cuối, lột xác trở thành thần viên.

Trên trời từng tia hào quang hoa mỹ vẩy xuống, đại đạo xướng ca, âm dương giao hòa.

Khắp Yêu giới đều trông thấy dị tượng này, tất cả sinh ra hiếu kỳ tụ đến.

Sứ Thanh Giang cũng không ngờ Diên Uẩn Viên lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, nó không dám chần chừ, lập tức hái xuống Diên Uẩn Viên bỏ vào miệng.

Diên Uẩn Viên vừa rời cây, Diên Uẩn Thụ lập tức khô héo hủ hóa bị một cơn gió thổi qua hóa thành tro bụi, từ nay lại không Diên Uẩn Thụ.

Nuốt xong Diên Uẩn Viên, Sứ Thanh Giang mở ra thiên nhãn, được âm dương đại đạo tẩy lễ.

Âm và dương là hai loại chí cao đại đạo tương sinh tương khắc, đồng nguyên mâu thuẫn, vừa đối lập vừa thống nhất. Âm dương có thể chuyển hóa lẫn nhau. Âm dương là nội hàm cơ bản của đạo.

Trên chiếc mai của Sứ Thanh Giang vốn là nhẵn nhụi nhưng qua nhị khí âm dương tẩy lễ, trên chiếc mai xuất hiện đồ hình bát giác bên trong có xoáy âm dương thể hiện quy luật vận chuyển trời đất.

Sau này khi con người tìm hiểu thiên địa đại đạo gặp muôn vàn khó khăn, muốn bước vào đạo môn không phải tuyệt thế trí giả thì làm không được.

Đạo ở khắp mọi nơi, đạo ở trong vạn vật nhưng muốn thấy đạo thì phải mở đạo tâm, muốn mở đạo tâm chỉ có thể tu nội đạo. Nhưng nội đạo mỗi người mỗi khác muốn truyền đạt cho hậu thế bắt chước là gần như không thể, hậu thế vẫn là phải tự bước từ số không, không thể tiếp nối thành công từ tiền bối.

Điều này khiến cho việc nghiên cứu đạo trì trệ suốt một thời gian dài.

Cho đến khi có trí giả phát hiện đồ hình bát giác trên mai rùa ẩn chứa quy luật thiên địa vận hành. Vị trí giả này dựa vào mai rùa đã hình tượng hóa thiên địa âm dương ngũ hành quy luật vận hành thành những ký hiệu và có thể diễn giải được bằng ngôn ngữ loài người.

Tất nhiên không phải mai rùa nào cũng rõ ràng hình bát giác âm dương, chỉ có hậu thế của Sứ Thanh Giang mang huyết mạch thuần khiết thì bát giác âm dương mới rõ ràng, mới có thể dùng làm nghiên cứu.

Từ đó đạo pháp bắt đầu nở rộ, Nhân tộc bước vào một giai đoạn mới cực kỳ hưng thịnh.

Nhưng đó là chuyện rất rất lâu về sau.

Sứ Thanh Giang sau khi mở thiên nhãn, nó nhận được một năng lực vô cùng đáng sợ: nhìn thấy tương lai!

Tất nhiên là không phải thấy trước mọi tương lai.

Nó chỉ thấy được tương lai trong khoảnh khắc mà lại cần phải có vật dẫn.

Tương lai không phải loại nào nó cũng nhìn thấy, chỉ có những tương lai quan trọng lưu dấu ấn đậm nét trong dòng thời gian thì nó mới nhìn được.

Còn vật dẫn chính là vật có vai trò quan trọng trong tương lai đó.

Ví như tương lai có hai vị đại năng đánh nhau thiên băng địa liệt, nếu trước đó ngươi mang vũ khí của bọn họ đến chỗ Sứ Thanh Giang thì nó có thể nhìn ra tương lai cuộc chiến, nhưng nếu ngươi cầm một cục đá ven đường mà hai vị đại năng đi qua cho Sứ Thanh Giang xem thì nó tuyệt không nhìn ra được gì.

Lại ví như tương lai có hai con chó mèo đánh nhau, ngươi bẻ răng bọn chúng đưa cho Sứ Thanh Giang xem thì nó cũng không nhìn ra được gì, đơn giản vì chó mèo đánh nhau không lưu dấu ấn trong dòng sông thời gian.

Khả năng này được Sứ Thanh Giang gọi là Vọng Thiên.

Vọng Thiên vô cùng bá đạo nhưng cũng nhận nhiều hạn chế.

Ngày đầu tiên nhận được năng lực này, Yêu thú từ khắp nơi theo dị tượng mà tụ tới, trong đó có không ít Yêu tộc đại năng, Sứ Thanh Giang vì quá hưng phấn mà liên tục biểu diễn năng lực tiên tri.

Lúc đầu còn bị nghi ngờ nhưng qua thời gian sự việc xảy ra đúng như vậy.

Danh tiếng của Sứ Thanh Giang nhanh chóng lan truyền khắp Yêu tộc, rồi vượt giới đến tai các tộc khác.

Yêu tộc kéo đến nườm nượp yêu cầu Sứ Thanh Giang bói cho mình một quẻ.

Yêu tộc bản tính vốn tham lam, không bao giờ thấy đủ, bọn hắn cảm thấy Sứ Thanh Giang có nghĩa vụ phải nói cho bọn hắn biết thứ bọn hắn muốn.

Sứ Thanh Giang nhanh chóng nhận ra điều này, nó từ chối tất cả, nó không phải nô lệ phục vụ bất kỳ ai cả.

Được ăn bánh ngon miễn phí, sau đó lại không cho ăn nữa, rất nhiều Yêu tộc tức giận đòi bắt lại Sứ Thanh Giang, tham gia vây bắt có không ít Yêu tộc đỉnh cấp cường giả đại năng.

Trận chiến đó thôn thiên địa ám, sông núi băng diệt, đánh từ nội giới ra ngoại giới rồi lại từ ngoại giới đến nội giới, trên đường chiến đấu không biết bao nhiêu Yêu tộc bị tiêu diệt.

Sứ Thanh Giang từ khi nuốt Diên Uẩn Viên thực lực lột xác tăng lên một cấp độ mới, bước lên đỉnh cao Yêu tộc. Một đấu một nó không sợ bất kỳ ai.

Nhưng Yêu tộc muốn bắt nó nhiều lắm, nó đánh mãi cũng không hết, dù có năng lực tiên tri phụ trợ nhưng sức lực nó có hạn, cuối cùng vẫn là không chịu nổi.

Nó quyết định trở lại Bạch Vân Sơn làm một trận quyết chiến, đúng hơn là chọn cho mình một nấm mồ, nó muốn chết tại nơi đã sinh ra.

Khi trận chiến bước vào giai đoạn cao trào, Sứ Thanh Giang sắp tự bạo đồng quy vu tận với kẻ địch thì bất ngờ từ trên trời cao, mây trắng trong xanh đột nhiên xuất hiện sấm sét.

Sấm sét này không phải bình thường sấm sét.

Sấm sét này mang theo nguyền rủa đại đạo, không dung chống đỡ trốn tránh.

Không có bất kỳ vũ khí, áo giáp, chủng tính nào có thể cản được nguyền rủa lôi đình.

Nguyền rủa lôi đình hủy cơ thể, phá huyết mạch, diệt hồn phách.

Tất cả Yêu tộc trong trận chiến này đều bị huyết tẩy, kể cả Yêu tộc siêu cấp đại năng. Ngoại trừ Sứ Thanh Giang nhờ vào năng lực Diên Uẩn Viên mà vẫn còn sống.

Kết quả trận chiến gây chấn động toàn Yêu giới khiến Yêu giới hỗn loạn suốt một thời gian.

Tất cả đều cho rằng đó là năng lực đặc biệt của Sứ Thanh Giang, từ đó không ai dám phạm Bạch Vân Sơn nữa. Nhưng mà bọn chúng không biết chính Sứ Thanh Giang cũng không hiểu vì sao nguyền rủa lôi đình lại xuất hiện.

Trong thời gian bế quan chữa thương, Sứ Thanh Giang mới ngộ ra huyền cơ.

Vọng Thiên có thể nhìn thấy tương lai, thấy được tương lai thì có thể thay đổi tương lai.

Tương lai là kết quả của thiên địa quy tắc vận hành, thay đổi tương lai là làm trái với thiên địa quy tắc, thiên địa sẽ không dung kẻ nghịch loạn quy tắc vận hành, sẽ giáng xuống nguyền rủa lôi đình để trừng phạt, gọi là Thiên Tru.

Thay đổi tương lai càng nhiều thì nguyền rủa lôi đình càng khủng khiếp.

Sứ Thanh Giang trước đó sử dụng Vọng Thiên bừa bãi nên nguyền rủa lôi đình vô cùng đáng sợ, cũng may có đám Yêu tộc đại năng đỡ đi phần lớn uy lực nguyền rủa lôi đình cho nó.

Sứ Thanh Giang từ đó phong ấn Vọng Thiên.

Nhưng sự việc trên đời thường không như ý muốn, Yêu tộc lúc đó chiến loạn, loạn trong loạn ngoài.

Ngoại xâm có Hải tộc, Ma tộc. Nội loạn có các tộc tranh giành địa bàn, tài nguyên.

Một ngày, có rất nhiều Yêu tộc đại năng giáng lâm Bạch Vân Sơn.

Sứ Thanh Giang nhíu mày xuất hiện, nó tưởng chừng sẽ lại phải ác chiến một phen.

Nhưng trái với suy nghĩ của nó, Yêu tộc đại năng đến đây không phải đánh nhau, từ sau lần đó bọn hắn đã hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ bắt lại Sứ Thanh Giang, bọn hắn hôm nay đến là để nhờ vả.

Yêu giới loạn lạc, bọn hắn bế tắc giải quyết nên đến cầu viện Sứ Thanh Giang, mong một lời tiên đoán.

Sứ Thanh Giang mặc dù không muốn dùng Vọng Thiên nhưng đám Yêu tộc đại năng khẩn thiết cầu xin phân tích lợi hại, nó đành phải nói ra hạn chế của Vọng Thiên.

Dùng Vọng Thiên có thể gọi đến Thiên Tru, giáng xuống nguyền rủa lôi đình.

Đám Yêu tộc một hồi trao đổi, bọn hắn quyết định mang ra bảo vật giúp Sứ Thanh Giang chống lại Thiên Tru.

Sứ Thanh Giang chấp nhận, bói cho bọn hắn một câu, nhưng nó cũng không dám nói quá rõ ràng, chỉ dám gợi ý, với trí tuệ của đám Yêu tộc đại năng thì không khó hiểu ra.

Từ đó về sau liền có tục lệ muốn nhờ Sứ Thanh Giang bói cho tương lai, cần dâng lễ vật hậu hĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.