Nhân Tổ

Nhân Tổ - Chương 13: Lễ hội đầu năm




Thời gian thấm thoát thoi đưa, lại một năm nữa qua đi.

Năm cũ đã hết. Năm mới đã đến.

Thời gian lúc Ám thời chuyển sang Quang thời là một năm mới. Khắp Ma giới sẽ tổ chức lễ mừng cảm tạ công đức vô lượng của Ma Tổ đã tạo ra vạn vật, tạo ra Ma tộc. Lễ năm mới hay còn gọi là lễ Kính Ma Tổ

Năm mới chính là lễ lớn nhất trong năm. Còn lễ lớn thứ hai là lễ Giao Thời là thời điểm Quang thời chuyển sang Ám thời.

Trong thành Thực Nguyệt, khắp nơi là cảnh nhộn nhịp, kẻ tới kẻ đi, mua mua bán bán, cười cười nói nói, nhảy múa ca hát không ngừng.

Đây cũng là dịp các thương hội, cửa hàng thi nhau quảng cáo sản phẩm, lại tổ chức các buổi đấu giá, còn người mua thì hy vọng có thể mua được hàng giảm giá hay hàng mới chất lượng cao, là một dịp làm ăn mỗi năm không ai sẽ bỏ lỡ.

Mấy ngày nay, Hắc Tông cũng vất vả ngược xuôi, ra ra vào vào trong phủ liên tục. Hắn vốn dĩ là người thích yên tĩnh, mỗi năm mới hắn cũng không quá để ý tham gia nhưng thời gian gần đây có thêm Tinh Niệm, tài nguyên tiểu hao trong phu liền nhiều hơn, hắn liền nhân năm mới mà bán ra đan dược cùng mua sắm tài nguyên.

Tinh Niệm lúc này đang tại trong phòng tu luyện. Thời gian gần đây Tinh Niệm ý thức được tu vi mình có chút không đủ, nhất là khi tham gia thu hoạch Huyết Chu quả, hắn chịu quá nhiều thiệt thòi.

Vậy nên trong thời gian này, hắn tạm bỏ xuống luyện đan mà tập trung cho tu luyện. Dùng hết sô Huyết Chu quả cùng một đống đan dược, hắn cuối cùng cũng đến Luyện Linh tứ trọng đỉnh phong có thể trùng kích ngũ trọng.

Nhưng mà tu vi này vẫn có chút phù phiếm, không qua rèn luyện thực chiến củng cố tu vi vững chắc khi đột phá rất dễ thất bại.

Đột phá thất bại lại có thể hao tổn căn cơ, lần sau đột phá lại khó hơn. Đó là lý do vì sao Kim Thiên Lãnh - thiếu thành chủ, dù đã Luyện Linh tứ trọng đỉnh phong lại có rất nhiều tài nguyên tu luyện lại vẫn không đột phá mà tham gia thu hoạch Huyết Chu quả, rèn luyện bản thân.

Tinh Niệm hiểu điều này nên không vội đột phá, tạp ngừng tu luyện mà nghiên cứu thảo dược tạp thư.

Hắc Tông lúc này bước vào phòng.

Tinh Niệm đứng lên làm lễ mời sư tôn ngồi xuống.

Hắc Tông ngồi xuống nhấp ly nước ấm, sau đó nói:

“Đã đến năm mới, người không định ra ngoài chút sao?”

Tinh Niệm: “Sư tôn luôn thích yên tĩnh, mọi năm cũng không quá chú ý đến lễ hội. Đồ nhi cũng học ở sư tôn điểm này.”

Hắc Tông cười: “Mọi năm như thế cũng thôi đi nhưng năm nay lại khác.”

“Mong sư tôn nói rõ.”

“Ngươi đã đến Luyện Linh tứ trọng đỉnh phong đi.”

Tinh Niệm gật đầu.

Hắc Tông lúc này chậm rãi giải thích cặn kẽ.

Sự việc là bắt nguồn từ mất ngàn năm trước.

Tại Ma giới xuất hiện một vị Hợp Nhất cảnh siêu quần bạt tuỵ cùng cảnh giới vô địch. Lúc đó được cả Ma giới kính ngưỡng, vị này từng dẫn quân đánh xuyên thủng Yêu giới, Yêu giới phái ra mười vị yêu thú cường đại mới đẩy lui được hắn. Sau trận chiến ấy, cả Đại Thế Giới đều có chút rung động.

Vị này sau đó đi vào trung tâm quyền lực Ma tộc: Thất Thành. Một trăm năm sau, vị này tuyên bố muốn chiêu thu đệ tử. Vị này tại tất cả các thành thiết lập thí luyện tràng, nếu ai có thể vượt qua được tất cả thí luyện sẽ có một phần ma pháp của vị này.

Tu luyện thành công ma pháp này coi như thành đệ tử ký danh. Sau đó tất cả các đệ tử ký danh tề tụ tại Thất Thành tiếp tục tranh đoạt vị trí đệ tử chính thức.

Điều kiện để tham dự thí luyện đệ tử ký danh là thế hệ trẻ, tuổi từ một trăm trở xuống, tu vi Luyện Linh cảnh.

Chỉ cần đáp ứng hai điều kiện này ai ai cũng có thể nhập thí luyện tràng.

Ngay ban đầu đã gây ra một tràng oanh động lớn, thế hệ trẻ tranh nhau tham gia. Thế nhưng thực tế lại tàn khốc vô cùng, một ngàn tên tham gia thì mới có một tên vượt qua thí luyện đoạt được ma pháp, một trăm tên có được ma pháp thì chỉ có một tên luyện thành.

Cho dù tỉ lệ đào thải khốc liệt như thế nhưng đến khi tranh vị trí đệ tử chính thức vẫn có mấy ngàn tên.

Mấy ngàn tên thiên tài Ma tộc tề tụ, đó là tình cảnh cỡ nào rung động nhưng lại đáng tiếc là không ai có thể thông qua thí luyện cuối cùng.

Mấy năm sau, mấy chục năm sau, mấy trăm năm sau cũng không ai có thể vượt qua thí luyện cuối cùng.

Đến hiện nay, thí luyện tràng này chỉ dùng để rèn luyện thế hệ trẻ trong thành, chẳng mấy ai còn nghĩ đến chuyện trở thành đệ tử của vị ấy nữa.

Thí luyện tại các thành mỗi mười năm mở ra một lần.

Hắc Tông chính là muốn Tinh Niệm tham gia lần này thí luyện, lần trước Tinh Niệm quá yếu tham gia cũng không làm được gì.

Tinh Niệm đang gặp binh cảnh, tham gia thí luyện lần này có khi có cơ hội đột phá.

Hắc Tông lại nói:

“Mặc dù điều kiện tham gia không quá hà khắc, có tư cách tham gia rất nhiều nhưng để loại bỏ đi những kẻ không biết trời cao đất dày tham gia chỉ thêm nhiễu loạn. Nên trong thành có cử hành một cuộc sàn lọc, ai đủ tiêu chuẩn mới cho tham gia.”

“Người cũng qua đó báo danh đi.”

Mặc dù nói loại bỏ những kẻ rảnh hơi phá rối có chút đường hoàng nhưng thực chất là các thế lực trong thành muốn khống chế thí luyện tràng để cho mình sử dụng riêng. Lại mở ra chuyện báo danh chính là muốn thu phí mà thôi.

Hắc Tông mấy ngày nay bôn ba, một trong những nguyên nhân cũng vì tấm vé tham gia thí luyện tràng. Hắn xưa nay chỉ có một mình nên không tạo nhiều mối quan hệ nhưng hôm nay có thêm Tinh Niệm, hắn phải vất vả một phen đi gặp vài vị nhân vật trong các thế lực.

Vậy nên Tinh Niệm tham gia báo danh chỉ là hình thức, Hắc Tông đã mua sẵn tấm vé cho Tinh Niệm.

Tinh Niệm đứng lên chấp tay làm lễ với Hắc Tông, sau đó đi ra ngoài.

Tại quảng trường lớn trung tâm của thành Thực Nguyệt, nơi đây chen chúc kẻ đến kẻ đi vội vội vàng vàng, tiếng rao chào hàng không dứt của chủ tiệm…

Tinh Niệm rất nhanh phát hiện chỗ báo danh, đang có một hàng xếp dài chờ đến lượt, tại đầu hàng là lão giả đang ghi ghi chép chép không ngừng.

Hắn đang đứng suy nghĩ xem nên đứng xếp hàng hay chen ngang thì có một tên tạp vụ xuất hiện.

“Không biết vị này công tử có phải Tinh Niệm, đệ tử của Hắc Tông đại sư?”

Tinh Niệm thấy tên tạp vụ hỏi thế thì có chút phổng mũi ngạo mạn gật đầu.

Tên tạp vụ thấy thế liền cười nói:

“Vậy thì mời công tử sang bên này, bên này có chỗ kiểm tra dành riêng cho công tử.”

Tinh Niệm nghe có chỗ dành riêng cho mình thì càng cảm thấy kiêu ngạo, hẳn là danh tiếng của mình tại thành Thực Nguyệt đã không nhỏ đi.

Tại trong phòng có một trung niên đang ghi chép, trên bàn còn có một quả cầu thuỷ tinh. Thấy Tinh Niệm đến, tên trung niên ngước đầu nhìn đạm mạc nói:

“Đặt tay lên thuỷ tinh sau đó truyền hồn lực vào.”

Tinh Niệm thấy hắn lãnh đạm thì không vui nhưng vẫn làm theo chỉ dẫn.

Quả cầu thuỷ tinh sáng lên sau đó lại bình thường, tên trung niên gật đầu nói:

“Chưa đến một trăm tuổi, tu vi Linh Luyện cảnh. Đi đến bên kia kiểm tra năng lực đi”

Tên tạp vụ dẫn Tinh Niệm đến sân thí luyện, đạo:

“Công tử chỉ cần đánh bại tên chiến nô trước mặt là được”

Tinh Niệm không nói nhiều thả ra Tiểu Tinh chiến đấu. Không lâu sau Tiểu Tinh đánh bại tên chiến nô này.

Tinh Niệm quay trở lại chỗ tên trung niên. Tên trung niên thì vẫn cặm cụi ghi chép còn tên tạp vụ thì cười vui vẻ:

“Xin chúc mừng công tử dũng mãnh vượt ải. Đây là lệnh bài của công tử, đến lúc vào thí luyện tràng công tử đưa ra là được.”

Tinh Niệm tiếp nhận lệnh bài ngạo nghễ đi ra.

Tên trung niên thì lắc đầu ngán ngẩm, hắn ngồi đây chính là ghi danh cho những kẻ đã có trước vé, báo danh chỉ là hình thức. Kẻ nào trước đó cũng một mặt kiêu ngạo nhưng nào biết chiến nô dùng để thí luyện vô cùng yếu chỉ tương đương với Luyện Linh nhất trọng sơ kỳ nhưng lại được nguỵ trang khí tức là Luyện Linh ngũ trọng. Những tên này lại cho rằng mình thực sự là mạnh vô địch.

Tinh Niệm trở về báo cáo với Hắc Tông.

Hắc Tông chỉ cười dặn do hắn chuẩn bị kỹ càng, mười ngày sau thí luyện tràng sẽ mở.

Tinh Niệm nắm chặt tay tự nhủ mình sẽ vượt qua tất cả đoạt được ma pháp trở thành đệ tử ký danh, sau đó tiến về Thất Thành một hơi vượt qua thí luyện đoạt luôn đệ nhất trở thành vị kia đệ tử chính thức. Sáng tạo ra một kỳ tích trước đó không ai làm được. Sau đó tu luyện trở thành cường giả vô địch Ma giới, nhất cử phá Thần tộc chém bằng Yêu tộc trở thành truyền kỳ mà vị kia cũng không làm được.

Mơ mộng hão huyền làm tâm trạng của Tinh Niệm vui vẻ tự cười không ngừng, cũng may trong phòng không có ai nếu không hắn sẽ bị cho là điên rồi.

Hôm sau, Tinh Niệm đến tiểu đấu trường, hắn muốn làm một chút chuẩn bị trước khi bước vào thí luyện tràng.

Tinh Niệm tham gia đấu trường có bốn trận: ba thắng, một thua. Đánh bại hắn là một tên bí ẩn che mặt. Lúc hắn thắng ba trận liên tiếp tinh thần lên cao thì tên che mặt này xuất hiện đánh bại hắn rất thảm, rất triệt để nhưng lại không hấp thụ chiến nô của hắn.

Tinh Niệm có chút bực bội rời đi.

Chu Khải đứng trên lâu cao nhìn bóng lưng của Tinh Niệm, phía sau Chu Khải là một tên khác thình lình chính là tên che mặt đã đánh bại Tinh Niệm. Tên này mở miệng:

“Thiếu chủ có cảm thấy hài lòng?”

“Đánh rất tốt! lần sau cứ như vậy. Phải đánh cho hắn thật đau thật nhục nhã.”

“Vâng! Thiếu chủ.”

Thì ra trận đấu vừa rồi là Chu Khải sắp xếp, tên che mặt là thuộc hạ của hắn.

Sở dĩ có lần làm nhục này là do trước kia Tinh Niệm khi tham gia thu hoạch Huyết Chu quả lại tự ý bỏ về thành không thông báo làm cho bọn Chu Khải lo lắng tìm kiếm một phen.

Khi biết Tinh Niệm đã về thành, bọn Chu Khải có một cỗ tức khí không thể tả được. Vậy nên hôm nay, Chu Khải có cơ hội dạy cho Tinh Niệm một bài học liền không bỏ qua. Không chỉ hôm nay, ngày mai, ngày mai nữa, chỉ cần có cơ hội là hắn sẽ làm bẽ mặt Tinh Niệm.

Còn về thân phận luyện dược sư và sư tôn của Tinh Niệm với thế lực và thân phận của Chu Khải, hắn không hề ái ngại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.