Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 151




Cô mặc một chiếc áo choàng màu rượu sâm banh, cùng một chiếc khăn choàng lụa màu hồng nhạt được vắt trên đôi vai mảnh khảnh trắng ngần, đi cùng một chiếc vòng cổ được thiết kế hình mặt trời, vừa vặn làm lộ ra đôi xương quai xanh tuyệt đẹp của cô. Có điều Nhạc Cận Ninh cảm thấy bất mãn.

“Không đẹp sao?” Niệm Ninh có chút thất vọng, chán nản khi nhìn vào đôi lông mày cau lại của Nhạc Cận Ninh, cô rõ ràng cảm thấy nó rất đẹp.

Nhạc Cận Ninh ôm eo Niệm Ninh, mười phần chiếm giữ nói: “Rất đẹp, nhưng vừa nghĩ người đàn ông khác cũng sẽ thấy thì anh liền tức giận muốn đánh người.”

Niệm Ninh nghe nói thế thì thở phào nhẹ nhõm.

Cô còn tưởng Nhạc Cận Ninh cảm thấy nhìn không đẹp.

Nhìn một mặt ấu trĩ như thế của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh bật cười: “Đi thôi, gần tới lúc rồi.”

Nhạc Cận Ninh gật đầu, cùng Niệm Ninh mười ngón tay đan xen đi ra ngoài.

Không lâu sau, xe liền tới khách sạn bữa tiệc.

Niệm Ninh kéo tay Nhạc Cận Ninh, đi vào tiệc rượu.

Cửa đại sảnh bữa tiệc từ từ mở ra, người trong sảnh đều quay đầu nhìn, lúc nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, tất cả mọi người đều chấn động: “Đây không phải Cậu Nhạcsao? Sao anh ta cũng tới đây?”

“Ai biết được, chẳng qua người phụ nữ bên cạnh anh ta kia nhìn đúng là quen mắt, nhớ là gặp ở đâu rồi.”

“Đó là con gái lớn nhà họ Niệm, lần trước ở bữa tiệc của ông Lý, Cậu Nhạcđưa theo cô ta, hồi trước vẫn nghe người khác nói Cậu Nhạcvà con gái lớn nhà họ Niệm ở bên nhau, bây giờ nhìn lại quả thật là như vậy.”

“Anh vẫn nên đừng nói gì, tuy nói gia thế bối cảnh nhà họ Niệm bình thường, ˆ nhưng cô con gái này với Cậu Nhạcđúng là trai tài gái sắc”

“Nhà họ Niệm thật may mắn làm sao, có thể lên được chiếc thuyền lớn của nhà họ Nhạc này.”

Đủ loại tiếng nghị luận không ngừng truyền vào tai Niệm Tâm Như.

Niệm Tâm Như nghe được mấy câu này thì mặt xanh mét, trước kia Niệm Ninh chỉ là một con vịt xấu xí, bây giờ xoay mình cái hóa thành thiên nga trắng, người người ai cũng muốn nịnh bợ lấy lòng.

Nhưng cô ta chỉ có thể nhặt lại người đàn ông Niệm Ninh bỏ đi, nếu sức lực trong tay cô ta mạnh hơn chút thì chén rượu chắc phải bị bóp nát rồi.

Trong đám đông, Niệm Ninh nhìn thấy Niệm Tâm Như cách đó không xa thì khế cười.

Niệm Tâm Như chính là không muốn để cô dễ chịu, cô ta càng không để cô được như ý thì cô càng muốn đối mặt với tất cả hôm nay.

Có thể Niệm Ninh đang cười nhưng trong mắt Niệm Tâm Như thì tràn ngập sự khiêu khích.

Cô ta tức giận muốn xé nát mặt Niệm Ninh.

Niệm Ninh nhìn thấy vẻ mặt khó coi như vậy của Niệm Tâm Như thì bỗng cảm thấy rất vô vị, Niệm Tâm Như không muốn để cô được như ý nhưng so với cô, Niệm Tâm Như càng giống không hề có tí vui vẻ.

Ngay sau đó cô ta quay mặt đi không thèm nhìn cô.

Đúng lúc này…

Bỗng có người đi tới chỗ Nhạc Cận Ninh: “Nhạc thiếu, quả thật đã lâu không gặp, không nghĩ tới hôm nay có thể tình cờ gặp anh ở đây.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.