Nhà Tôi Có Một Lão Quỷ

Chương 4: Valentie đỏ (2)




Nữ quỷ nhận lời buông tha Huỳnh Diệp Linh, cả căn phòng mặc dù vẫn còn dáng vẻ âm trầm như trước vì chịu ảnh hưởng của hai lệ quỷ nhưng Võ Tiết Châu có thể nhìn thấy khí sắc bạn cô dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà tốt lên từng chút một. Tuy khuôn mặt vẫn mang theo vẻ mệt mỏi, song, dường như cô ấy đang nằm mộng, khóe miệng dịu dàng nở nụ cười.

Nhẹ thở dài, cô rón rén đóng cửa, chào hỏi Huỳnh lão mẹ xong liền rời khỏi nhà. Trời chiều chưa tắt nắng, những khóm mây khoác lên mình chiếc áo cam xế tà, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp. Thế nhưng, đối với nữ quỷ, điều này không khác gì những thứ độc hại.

Võ Tiết Châu đi được vài bước, nghe tiếng nhắc nhở của Nhất Minh, cô không khỏi kỳ quái nhìn về phía sau: "Làm sao vậy?"

"Tôi không thể đi dưới mặt trời."

Võ Tiết Châu có chút ngoài ý muốn liếc mắt nhìn con quỷ như hình với bóng của mình. Cô đã quên lão quỷ này lạc loài.

Ảo não suy nghĩ cách giúp nữ quỷ có thể đi đường nhưng cô không có cách nào khác ngoài việc chờ đợi trời tối hẳn. Chẳng nhẽ muốn cô nhào vào nhà xin Huỳnh lão mẹ cái dù che nắng chiều? Cô thật không dám tưởng tượng Huỳnh lão mẹ sẽ dùng ánh mắt vi diệu nào nhìn cô. Nhưng cũng không thể chờ đến tối. Nếu cô về trễ, người mẹ thế hệ tám x nhà cô sẽ nổi trận lôi đình mất! Mới nghĩ thôi mà cô đã có thể nghe thấy tiếng chổi lông gà "nhớ nhung" mình rồi kia kìa!

Võ Tiết Châu thật khóc không ra nước mắt. Sau này cô nhất định phải mua một cây dù nhỏ!

Nhất Minh nhìn biểu tình như anh hùng bi tráng hi sinh trên mặt cô không khỏi cảm thấy buồn cười. Y nghiêng đầu, híp híp đôi mắt ruby: "Muốn ta giúp ngươi mang tiểu quỷ này đi không?"

Võ Tiết Châu hí hửng: "Tốt quá! Cảm ơn anh."

Nữ quỷ ở phía sau nhìn thấy Nhất Minh bí mật nở nụ cười không có ý tốt với mình: Đường đời thật mịt mù... QAQ

Không đợi nữ quỷ lên tiếng phản bác, nữ quỷ đã bị Nhất Minh nuốt vào bụng chỉ trong một cái chớp mắt!

Không sai, chính là nuốt vào bụng!

Hiệu ứng sì - lô - mô - sờn:

Đôi môi mỏng nhợt nhạt của Nhất Minh khẽ động. Khoang miệng lộ ra cái động đen sâu không thấy đáy khiến Võ Tiết Châu vừa nhìn sợ đến tóc gáy dựng đứng. Cái động vừa lộ, chỉ trong thoáng chốc, nữ quỷ đã bị y nuốt vào. Cô thậm chí còn không kịp nhìn vẻ mặt của nữ quỷ!

Sau khi làm xong hết thảy, Nhất Minh như không có việc gì nhẹ giọng giao lưu: "Chúng đi thôi."

Cô há miệng thở dốc, ngơ ngác nhìn khuôn mặt vô hại của ai đó. Nghẹn một lát, cuối cùng cũng nặn ra câu hỏi: "Anh ăn cô ấy rồi?"

Nhất Minh sửng sốt. Nhìn vẻ mặt kinh hãi đến phát ngốc của cô, y không khách khí cười lớn: "Ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta chỉ mang nàng ta vào cơ thể tránh mặt trời thôi. Hiện tại nàng ta rất an toàn."

Mà lúc này, nữ quỷ được nói là an toàn đang ở trong một không gian tối đen như mực nghe ngóng thế giới bên ngoài: "..." Tốt lắm, cả người ẩm ướt, bốc mùi hôi thối là cái dạng gì đây?

Dưới sự chỉ dẫn của nữ quỷ thông qua Nhất Minh, bọn họ cuối cùng cũng đến được nơi cần đến. Để đến được nơi này, Võ Tiết Châu đã phải trích tiền túi ra đi taxi. Không những vậy, cô còn phải chịu đựng dạ dày thắt lên từng cơn.

Run rẩy đứng trước căn biệt thự sang trọng, cô có lỗi giác muốn rơi nước mắt.

Trái ngược hoàn toàn với tình cảnh thê thảm của cô, Nhất Minh lão quỷ rất hưng thú với phương tiện di chuyển mang tên "hắc xì" này.

Võ Tiết Châu vô lực phát biểu: Cô không cách nào lý giải năng lực nghe hiểu tiếng anh của một con quỷ nhà quê.

Thả nữ quỷ, Nhất Minh hờ hững nhìn phủ đệ mang tên biệt thự bằng ánh mắt cực kỳ khinh thường. Cái biệt thự này còn kém phủ đệ của y nhiều lắm!

Nữ quỷ biểu tình lạnh nhạt sờ lên cổng lớn. Thế nhưng tay nữ quỷ lại xuyên qua như nhắc nhở nữ quỷ và những thứ này hiện tại đã là hai thế giới khác nhau, không thể chạm, không thể cảm nhận.

Tay nữ quỷ dừng lại giữa không trung.

Võ Tiết Châu nhìn nữ quỷ như vậy, không hiểu sao cô có thể cảm nhận được nữ quỷ đang rất bi thương. Cố tình, trên mặt nữ quỷ kiên định chẳng để lộ tia cảm xúc.

Trời tối đen, bóng dáng nữ quỷ từ từ xuyên qua cánh cổng đi tới cửa lớn biệt thự, lại dễ dàng tiếp tục xuyên vào.

"Tiểu quỷ kia động sát khí."

Một câu nói của Nhất Minh dọa cho cô nhảy dựng lên. Không phải bảo về nhà sao? Lúc nãy cũng chẳng biểu hiện gì mà, sao đi nửa đường lại động sát khí rồi!? Phải biết, đây là thế giới theo chủ nghĩa duy vật. Đồng thời có pháp luật duy trì trật tự. Nếu thật sự nữ quỷ ra tay giết người, như vậy, kẻ tình nghi lớn nhất chính là cô - người nãy giờ ngốc xít trước cửa nhà người ta!

Không nói hai lời, Võ Tiết Châu mếu máo cố gắng rướn thân thể chỉ tầm một mét sáu của mình dán lên tường, ý đồ muốn học phim truyền hình: leo tường!

Nhất Minh nhàn nhã nhìn ai đó làm trò cười rất vui vẻ. Y nhìn toàn bộ quá trình từ hi vọng, quyết tâm biến thành tức giận, từ bỏ trên mặt cô. Cứ như vậy tầm năm phút, lương tâm y mới từ xó nào đấy trồi lên.

Võ Tiết Châu đang khổ não về chiều cao của bản thân bỗng nhiên cảm thấy eo bị thứ gì đó quấn chặt. Sau đó, trước đại não trống rỗng của cô, cô đã được nâng qua bức tường cao cao.

Võ Tiết Châu vừa phát hiện mình làm một việc rất ngu xuẩn: "..."

Khúc nhạc đệm mất mặt do bạn nữ nào đó tạo ra không tốn nhiều thời gian. Nhờ sự giúp đỡ của lão quỷ phúc hắc của mình, cô đã an toàn tránh đi camera và đến nơi của nữ quỷ. Chẳng qua, khi cô nhìn thấy nữ quỷ cũng là lúc cô bị dọa cho ngu người!

Bạn muốn biết nữ chính xuẩn manh của chúng ta đang nhìn cái gì à? Ha ha, chỉ là một cái bồn tấm to đùng trong WC lớn thôi.

Không có gì mới là xạo đấy! Vấn đề chính là chủ nhân biệt thự không khóa cửa khi sử dụng nhà tắm đã trực tiếp tạo cơ hội cho cô xem phim người lớn!

Võ Tiết Châu trợn mắt nhìn một nam một nữ quấn lấy nhau trong bồn tắm. Mặc dù cô thấy bọn họ cuồng nhiệt hôn nhau nhưng cô thề, cô tuyệt đối không nhìn thấy bọn họ "vận động" cái khỉ gì đâu! Cô chỉ thấy thân thể bọn họ đung đưa thôi, thật đó!

Nhất Minh từ trong kinh ngạc hồi thần. Y bất mãn nhìn Châu nhi nhà y vẫn trong tình trạng hóa đá nhìn đôi nam nữ kia mây mưa. Trong lòng không biết có bao nhiêu tư vị. Càng nhiều trong đó chính là sự bất mãn đôi với nữ quỷ. Không cần nhúng chàm Châu nhi nhà y!

Tức tốc che mắt, tai của cô, nhanh như sét kéo cô ra khỏi tầm nhìn bên trong phòng tắm. Y lạnh mặt nhìn nữ quỷ cúi đầu không rõ biểu tình.

Võ Tiết Châu im lặng mặc cho Nhất Minh lôi đi. Hai má đỏ bừng, cả người cứng ngắc. Mười sáu tuổi đầu lại bị người ta cho xem phim mười tám cộng. Cha mẹ cô mà biết chắc chắn sẽ đánh gãy chân cô. Quan trọng nhất chính là trong sáng của cô a! Tâm hồn con trẻ của cô đã bị tình cảng kích thích bên trong hủy sạch sẽ rồi!

Nữ quỷ dần dần quay đầu. Trong mắt tràn đầy vặn vẹo. Nở nụ cười dữ tợn nhìn y cùng cô, nữ quỷ nhe răng: "Con đàn bà xinh đẹp bên trong chính là vợ mới của gã."

Võ Tiết Châu sau khi bị che mắt, mọi giác quan trở nên mẫn cảm hơn hẳn. Vì thế, cô hiện tại biết rõ khi nữ quỷ nói ra lời kia, ánh mắt nữ quỷ gắt gao nhìn chằm chằm cô! Cái cảm giác bị nhìn chằm chằm này khiến cô lạnh cả sống lưng.

Không đợi Nhất Minh lên tiếng, y đã bị nữ quỷ hỏi một vấn đề khác: "Anh là tiếp xúc với cô ấy lâu ngày sinh tình sao?"

"Không." Nhất Minh không chút do dự trả lời. Ánh mắt y nhu hòa nhìn đỉnh đầu cô, trong giọng nói tràn đầy dịu dàng cùng tưởng niệm:

"Ta là yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên."

"Ha ha ha." Nữ quỷ bật cười một cách điên cuồng. Ánh mắt càng vặn vẹo một lần nữa tập trung vào Võ Tiết Châu: "Cô nhìn cho rõ. Gã cũng là yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên. Gã theo đuổi tôi, gã làm rất nhiều thứ vì tôi nhưng cuối cùng thì sao? Thằng đàn ông khốn nạn kia chính là sau khi chơi đùa chán chê thân thể của tôi, gặp một người con gái khác hợp khẩu vị hơn mà không chút do dự giết chết tôi! Thậm chí còn chặt cả xác tôi rồi cưỡm luôn tài sản đi cưới con đàn bà bên trong! Cô nhìn thấy không? Ả ta rất xinh đẹp! Gã cùng ả ta đang rất hạnh phúc. Tôi nói cho cô biết, trên đời này, thứ tình yêu không đáng tin nhất chính là tình yêu phát sinh từ thể xác. Thứ tình cảm không chắc chắn nhất chính là cái gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên!"

"Câm miệng!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.