Sau khi tìm được chiếc chìa khoá thì Nick và Will tiếp tục nhiệm vụ của tên bắt cóc để giải cứu cô bé. Lúc này họ đang bắt đầu đi xuống thì đã ngửi thấy mùi hôi thối của cống ngầm, mùi đó càng nồng nặc hơn khi họ bắt đầu đi xuống từng bậc thang. Họ nhìn thấy một cái thang leo và Will tự xung phong đi trước.
"Chú Nick, nhanh lên! Cháu xuống rồi đấy"
"Chú xuống liền"
Nick nhìn dáo dác xung quanh trước khi leo xuống cái thang. Trước mặt họ là một cái cống ngầm cực kỳ rộng lớn. Nick đang tự hỏi rằng cái món đồ mà tên đó kêu tìm là cái gì.
"Chúng ta nên bắt đầu từ đâu?" Will hỏi với giọng ngây thơ vì không biết nên làm gì.
"Chứ nghĩ ta nên bắt đầu đi một vòng quanh đây đã."
Nick và Will đảo quanh một vòng của ống ngầm thì thấy không có chút manh mối nào là có thứ gì dưới này. Chân họ bắt đầu mỏi và đế giày thì lấm lem bùn đất. Nick nhìn xuống thì thấy có một tí nước chảy nhè nhẹ. Anh và Will mòn theo cái đống nước đó thì nhìn thấy một cái cửa cống cao đồ sộ và nó đã bị bịt lại.
"Có lẽ phía đằng sau có nước nhưng đã bị chặng lại."
Anh nhìn bao quát thì thấy gần đó có một cánh cửa làm bằng gỗ. Nó đã mục và cũ đi cũng khá lâu. Anh và Will mở cửa ra để đi vào trong. Đó chỉ là một căn phòng nhỏ với một cái nút ở đối diện cánh cửa và kế bên là một cái giường để nằm. Anh tự hỏi không biết cái nút đó để làm gì. Vì anh vẫn chưa biết nó làm gì nên không dám ấn vào. Anh nhìn kỹ lại thì thấy có một chiếc hộp đặt ở dưới chân của cái ống chỗ cái nút.
Anh tò mò không biết bên trong nó như thế nào, Will cũng rất háo hức chờ đợi anh giải thoát cái thứ trong cái hộp đó. Anh lắc vài cái thì nghe tiếng lục cục, đúng là có thứ gì trong đó thật. Anh bắt đầu mở nó ra và có một tấm hình được đặt trong đó. Nó được đặt trái mặt nên anh không thấy hình ảnh.
"Chỉ có một tấm hình thì làm gì mà lại có tiếng lộc cộc đó được?"
Anh lấy tấm hình ra và lật lại. Đó là tấm hình của một người phụ nữ và một đứa trẻ sơ sinh. Quang cảnh của tấm hình như là quang cảnh trong bệnh viện, có lẽ đứa trẻ đó chỉ mới được sinh ra một lúc.
"Đứa bé dễ thương quá chú nhỉ!"
"Ừ!"
"A! Còn một thứ kìa. Đó là một cái chìa khoá."
Will cầm chiếc chìa khoá lên. Nó không có manh mối là chiếc chìa khoá gì nên anh cất chiếc chìa khoá và tấm ảnh vào túi mình và cùng với Will rời khỏi phòng. Một tiếng gầm quen thuộc phát ra từ phía xa so với chỗ hai người.
"Tiếng gầm này... Lẽ nào là nó?"
Nick nhận ra cái tiếng gầm này và ngó ra bên ngoài thì thấy tên quái vật đó đang ở dưới này.
"Chết rồi! Là nó."
"Ta làm sao đây chú Nick?"
"Nó đang tiến đến! Trốn xuống dưới đây, nhanh!"
Nick cùng với Will trốn xuống gầm giường. Anh lấy thêm một số cái hộp để chắn khắp xung quanh cái giường đó và nhìn ra bằng cái lỗ hổng nhỏ.
"Lần này cháu nhớ là phải im lặng đấy Will"
Đối với một cậu nhóc thì nhìn thấy những thứ đáng sợ này quá sớm thì đúng là cực hình cho cậu. Will chỉ dám gật đầu nhẹ chứ không còn dám phát ra tiếng động mạnh.
Tên tâm thần đó đã đến trước cửa phòng. Hắn ta bắt đầu đập mạnh vào cánh cửa để phá nó ra, sau vài giây thì hắn đã phá được cửa, khắp nơi đều có những vụn gỗ rơi ra. Nick nằm đó im lặng và chờ nó. Tên quái vật tâm thần đó quan sát xung quanh. Hắn đứng và nhìn xuống gầm giường thì thấy cả đống thùng được xếp ở đó.
Có lẽ quyết định chặn những cái thùng đó của Nick là sáng suốt, hắn đã bỏ đi vì nghĩ chẳng có ai ở đây. Nick và Will thở phào nhẹ nhõm.
"Bây giờ ta phải làm sao để rời khỏi đây mà không chạm mặt tên quái vật đó chú Nick"
"Đợi chú một tí. Cứ nằm yên ở đây."
"Khoan đã... Nếu cái cống bên ngoài đó để thoát nước vậy cái nút này..."
Nick chợt nghĩ ra một điều gì đó. Anh đi ra ngoài và hú lớn lên thu hút tên quái vật quay lại.
"Chú làm gì vậy? Làm thế thì..."
"Cháu cứ yên tâm! Làm theo lời chú dặn, khi nào chú bảo nín thở thì hãy hít một hơi thật sâu vào và không được thở ra nghe chưa."
Con quái vật đang đến gần, nó đi đến cánh cửa nhìn vào và thấy Nick. Một tiếng gầm vang khắp cả ống ngầm.
"Tạm biệt nhé, đồ ngốc!"
Nick bấm cái nút nằm bên cạnh anh. Cái nút đó dùng để mở cái cống thoát nước lớn bên ngoài. Nó đã có hiệu nghiệm. Hàng tấn nước chảy mạnh ra và kéo theo tên quái vật đó.
"Nín thở đi William"
Tiếng kêu của Nick gọi Will làm theo những gì mà anh dặn. Hàng tấn nước đó cũng đổ dồn lên hai người sau khi đã cuốn tên quái vật đi xa.
Mười giây sau nước rút và cả hai chú cháu đã có thể hít thở bình thường.
"Tính ra là chắc tên quái vật đó bay đi khá xa đúng không chú?"
"Chắc vậy không? Hắn nằm đằng kia kìa"
Nick chỉ vào tên quái vật nằm im tại chỗ cái lưới bằng sắt để lọc rác.
"Những cái cột đó cứng như vậy mà hắn còn bị đập vào nữa. Chắc chắn là hắn sẽ phải ngủ rất lâu đấy. Chúng ta đi lên thôi!"
Nick và Will rời khỏi đó và leo lên phía trên bằng cái thang leo. Sau đó là đi lên từng bậc thang.
"Cứ cho hắn nằm ở đó vài ngày! Không biết lúc tỉnh lại hắn sẽ ra sao?"
"Hắn sẽ tìm chú để trả thù vì chú là người bị hắn thấy" Nick đáp.
Một tiếng gầm lên nữa làm hai người đang đùa giật bắn người
"Có lẽ ta nên đi lên và khoá cửa nhanh!"
"Chú cũng nghĩ vậy!"
Họ đi lên và khoá cửa lại tránh trường hợp tên quái vật đó bắt gặp họ lần nữa