Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Chương 8




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Người đàn ông không hề thương tiếc, mãnh liệt thúc sâu đến tận cùng. Mỗi cú thúc, Trì Tảo Tảo đều thít chặt khe hẹp, nức nở thành tiếng.

Anh làm chủ quy luật, môi mỏng nhếch lên, kiểm soát vật nam tính chỉ dừng lại ở cửa hang, thỉnh thoảng va vào nếp gấp rồi nhanh chóng rút ra.

Trì Tảo Tảo bật ra một tiếng rên rỉ, thân thể dần dần tới gần thứ cứng rắn của người đàn ông, theo bản năng muốn nuốt lấy vật khổng lồ kia vào trong hang động của mình: “Nhanh hơn nữa…”

“Hửm?” Anh cảnh cáo rút thứ cứng rắn ra, chỉ để lại quy đầu trong khe hẹp.

Cảm giác trống rỗng thoáng chốc ập đến, Trì Tảo Tảo bất mãn nhíu mày, đôi tay bấu chặt vào vai anh: “Xin ngài…”

“Phải gọi là chủ nhân.” Người đàn ông cắm gậy th*t vào một chút, hỏi tiếp: “Sau đó nên nói thế nào nhỉ?”

“Xin… Xin chủ nhân… Cắm mạnh vào nô…” Cánh hoa trống rỗng của Trì Tảo Tảo khép mở tựa như cái miệng nhỏ nhắn đang mấp máy, vật khổng lồ của người đàn ông còn chừng ba phần tư không xâm nhập, Trì Tảo Tảo lại cử động thân mình.

Anh cong môi, đưa cây gậy vào sâu thêm mấy phần, chạm tới nếp gấp trong vách thịt của Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo “A” một tiếng, anh lại cười khẽ, giở trò xấu dùng gậy th*t khiêu khích điểm G của cô.

“A… Nhanh… Nhanh lên đi mà…” Trì Tảo Tảo bị tra tấn đến ngứa ngáy, cau mày cầu xin anh.

Đôi môi mỏng của người đàn ông ngậm lấy cánh môi cô, anh thì thầm bên tai: “Tôi đã nghe thấy lời cầu xin của nô lệ nhỏ bé, vậy… Tiếp sau đây, chủ nhân sẽ giúp em cảm nhận được cái gì gọi là nhanh nhé.”

Dứt lời, cả người Trì Tảo Tảo bị nhấc bổng lên, động tác bất ngờ khiến cô ôm chặt lấy anh, kêu lên một tiếng.

Ngay sau đó, thân thể vững vàng ngồi trên đùi người đàn ông, anh dựa vào giường, giễu cợt nhìn khuôn mặt hoảng sợ của cô.

Người đàn ông chỉ vào vật khổng lồ dưới thân, trên đó còn vương một lớp chất lỏng trong suốt: “Ngồi lên?”

Trì Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt, cô biết, anh còn chưa lút cán mà đã chạm tới nơi sâu nhất của cô, nếu lại…

Người đàn ông không cho cô thời gian chuẩn bị, một tay anh ôm mông cô nhắm ngay cửa hang, một tay đỡ gậy nấm tiến vào từng chút từng chút.

“Ưm…” Vật nam tính thô to dán sát vào vách trong, Trì Tảo Tảo ngửa đầu khẽ rên rỉ.

Anh không tiếp tục mà nhìn Trì Tảo Tảo: “Bây giờ đến lượt em.”

Trì Tảo Tảo đỏ bừng mặt, hai tay vịn vào bả vai của anh. Ban đầu mới chỉ là cử động trong phạm vi nhỏ, nhưng bản thân cô lại thấy khó chịu, thoáng liếc người đàn ông đang hưởng thụ bên dưới, cô cắn môi, tăng tốc.

Tay của người đàn ông cũng không nhàn rỗi, anh vỗ vào vết hằn trên lưng Trì Tảo Tảo, thỉnh thoảng lại vuốt ve nó.

“A…” Trì Tảo Tảo không ngừng kích thích điểm G của mình, ngay cả điểm A bên trong cũng có thể săn sóc đến.

Anh khẽ nhếch môi, cũng bắt đầu động tác của bản thân.

Hai người trên nhún dưới thúc, bầu không khí mờ ám bao quanh cả căn phòng.

“Ưm… A!” Vách hang của Trì Tảo Tảo không ngừng co rút thít chặt, lúc này người đàn ông mới dừng lại.

Sau khi cùng leo lên đỉnh núi, hai người thở hổn hển, Trì Tảo Tảo cũng nằm bẹp trên người anh.

Không có món đồ chơi nào trước đây mang lại cho cô khoái cảm tột độ này, Trì Tảo Tảo đột nhiên có cảm hứng, song vì người đàn ông vẫn còn ở đó nên cô không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Tắm nhé?” Anh ôm Trì Tảo Tảo, mỉm cười.

Trì Tảo Tảo nhẹ nhàng gật đầu, lúc đứng dậy, chân cô mềm nhũn, anh đứng sau đỡ lấy, bật cười trêu chọc: “Còn muốn quỳ cơ à?”

Trì Tảo Tảo nguýt anh một cái, mở ba lô, lấy thuốc tránh thai khẩn cấp đã chuẩn bị sẵn ra.

Tuy nhiên, một chiếc hộp màu hồng trong cặp cũng bị người đàn ông cầm lên.

Trì Tảo Tảo hoảng sợ, khi nhìn thấy món đồ chơi hình dương v*t kia thì cô mới nhớ ra nó đã được cô cất trong cặp từ ban sáng!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.