Ngưu Nam

Chương 87: Tiêu chuẩn mới của nhân phẩm thấp kém…




Lần này cần mua sơn trà giống, La Mông liền không có tự mình đi ra ngoài tìm, mà là gọi một cú điện thoại cho Mã Từ Quân, lưng dựa cây lớn hưởng bóng râm, một cái cây lớn như vầy, không dựa vào cũng uổng phí.

“Ôi, hôm nay sao lại có thời gian gọi điện thoại cho tôi?”. Mỗi lần Mã Từ Quân gọi điện thoại cho La Mông, tên này đều là nói hai ba câu liền cúp, luôn nói chính mình rất bận. Bận cái rắm, lại không cần tự mình trồng trọt, trâu cũng không cần chính mình nuôi, tuy rằng Mã Từ Quân cũng không muốn nói chuyện phiếm về việc nhà nhiều, nhưng mà mỗi lần đều để tên này cúp điện thoại trước, nhiều lần, đó cũng là khiến người ta khá khó chịu.

“Tìm anh giúp một việc”. La Mông liền nói thẳng vào vấn đề.

“Làm gì vậy?”.

“Bên tôi muốn trồng một đám cây sơn trà, anh có quen ai bán cây giống không?”.

“Không có”. Mà Từ quân trực tiếp liền nói.

“Vậy anh hỏi giùm tôi một chút, đàn em anh nhiều người như vậy, chuyện này là chuyện nhỏ”.

Cho dù Mã Từ Quân thật sự không quen biết người bán cây giống, người bán cây giống còn cũng phải nhận biết gã, chỉ cần là lăn lộn ở mảnh đất Đồng thành này, có mấy người không biết nhà họ Mã? Cây sơn trà thứ này còn khá yếu ớt, không giống hạt dẻ, óc chó, đào cái hố liền có thể sống, lúc mới đầu mua cây giống khỏe mạnh, sau đó dứt khoát liền phải chăm sóc tốt.

“Sao lại đột nhiên muốn trồng sơn trà?”. Muốn liên hệ người bán sơn trà giống cũng không khó, nhưng mà chiều hướng gần đây bên Ngưu Vương trang là gì, gã cũng phải biết rõ trước. Mã Từ Quân cảm thấy  hiện tại Cực Vị Lâu của chính mình có chút rất bị động, mấy thứ bán rất tốt trong lâu, cơ bản đều là từ bên làng Đại Loan ra, nhất là Ngưu Vương trang.

“Đây không phải sợ lúc mùa đông không có nguồn mật đó thôi”.

“À, mật sơn trà cũng rất ngon”. Mà Từ Quân nghĩ nghĩ, vừa vặn một thời gian nữa mật cẩu kỷ hầu như sẽ ngừng hàng, dùng mật sơn trà bổ sung cũng rất thích hợp: “Tới lúc đó sản xuất bao nhiêu mật sơn trà, tôi đều lấy hết”.

“Đều lấy hết? Vậy tính giá như thế nào? Vẫn ấn giá mật hoa cẩu kỷ tính à?”. Hiện tại La Mông thiếu tiền, rất thiếu, bên chị anh đừng nói tới, còn nợ Tiếu Thụ Lâm năm mươi vạn nữa, còn có bên bác Lâm, trước kia tiền mua khu nhà đó cũng còn chưa thanh toán hết, tốt xấu trước tết phải trả hết mấy món nợ này.

“Mật hoa cẩu kỷ? Cậu nằm mơ à? Cậu cũng không ngẫm lại, sơn trà một đống hoa, hoa cẩu kỷ mới có mấy bông? Hoa sơn trà cho mật rất nhiều đến lúc đó lượng mật cũng nhiều, không cùng đẳng cấp với mật hoa cẩu kỷ”. Mã Từ Quân lập tức liền lừa dối.

“Vậy anh nói bao nhiêu nào?”. Mật hoa sơn trà và mật hoa cẩu kỷ cái nào đáng giá hơn thì La Mông dù sao là không biết, nhưng mà chuyện cò kè mặc cả này, anh vẫn là biết một chút.

“Nhiều nhất cho cậu một nửa giá”. Bên Mã Từ Quan làm ra vẻ nói.

“Anh coi đỉnh núi nhà tôi là vườn rau nhà anh à? Một nửa giá đã muốn bao sân? Ông đây ấn giá này đăng lên mạng bán, tới lúc đó bán điên rồi anh tin hay không? Giá như vầy, còn không bằng tôi lấy đi tạo phúc cho nhân dân cả nước”. Thật muốn ấn một nửa giá, vậy anh khi nào thì mới có thể trả hết nợ nần?

“Hơn năm trăm đồng một cân còn tạo phúc nhân dân, cậu cũng thật dám nói”. Mã Từ Quân cười nhạt.

“Nhân dân sẵn lòng xài tiền nha, anh quản được?”.

“Vậy cậu nói đi, muốn bao nhiêu?”. Giá tiền trên trời rồi vẫn còn chưa chịu, bọn họ làm chính là mua bán lớn, giá định ra tới có thể mấy năm  cũng sẽ không thay đổi, một cân nếu bớt được ba năm đồng, mấy năm tích lũy xuống cũng là một cái con số không nhỏ, không trả giá không được nha.

“Không phải tôi muốn bẫy anh, liền mới nãy, tôi lên mạng tra xét một chút, anh đoán thử coi? Mật hoa sơn trà ít nhất mắc hơn gấp đôi mật hoa cẩu kỷ”.

“Cậu còn muốn tăng hơn gấp đôi”. Mã Từ Quân nói xong nở nụ cười nở nụ cười.

“Hai ta tốt xấu cũng hợp tác thời gian dài như vậy, hiện tại nói tăng giá rất ngại nha, vẫn là ấn giá cũ là được, nhiều chút ít chút, cũng không khác nhau mấy, anh nói đúng không?”. Cơ bản nếu có thể ấn giá bán mật hoa cẩu kỷ, La Mông cùng đã có thể thỏa mãn rồi.

“Mấy ngày nay tôi vừa định tìm cậu nói chuyện này”. Mã Từ Quân thở dài, ngồi xuống sô pha, định chậm rãi tán gẫu cùng La Mông.

“Chuyện gì vậy?”. Nghe liền không giống như là chuyện tốt.

“Liền mấy tháng này, giá mật ong của tôi phải giảm giá một lần rồi”. Quả nhiên.

“Tại sao?”.

“Nguyên nhân nói tới cũng đơn giản, gần đây mật ong nhà cậu lúc này không ngon bằng lúc ban đầu, chuyện này cậu cũng đừng không thừa nhận, mấy lão tham ăn trong tiệm tôi không dễ lừa như vậy”.

“Thứ hai?”. Về điểm thứ nhất này, bản thân La Mông cũng không thể phủ nhận, đám cây cẩu kỷ này lúc mới vừa trồng xuống, anh liền tưới nước linh tuyền lên, hiện giờ cẩu kỷ đã kết quả mấy lần rồi, linh khí tự nhiên là không bằng lúc trước, hiện tại rừng cẩu kỳ trên đỉnh núi nhà anh chính là thỉnh thoảng bón chút phân trâu, cùng trước đây tưới nước linh tuyền thì khẳng định là không so được.

“Thứ hai là đồ ngon của làng Đại Loan các cậu hiện tại rất nhiều”. Mã Từ Quân nói tới đây, nhịn không được nở nụ cười vui sướng khi người gặp họa, lúc trước vẫn là La Mông bảo gã tới trong làng thu rau, hiện tại khen ngược, gậy ông đập lưng ông rồi?

“Đây cũng coi như lý do?’. La Mông uể oải đáp lại một câu, kỳ thật nói tới việc này, anh cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi, chính là ngoài miệng vẫn là không muốn thừa nhận.

“Điều này sao không tính lý do chứ? Mấy thứ của làng Đại Loan các cậu không nói tới, còn có mấy thứ trên Ngưu Vương trang của cậu, ngày trước lúc mật hoa cẩu kỷ mới ra tới, người ta tới chỗ tôi nhất định là mỗi người phải gọi một ly, hiện tại tốt rồi, gọi đậu hủ gọi đậu hủ, gọi dưa hấu gọi dưa hấu, muốn tới dứt khoát gọi dưa leo cũng có. Mật hoa cẩu kỷ rất mắc, mấy món khác rất thực dụng, giá kém nhiều như vậy, rõ ràng là không hợp lí nha, cậu cho rằng mỗi người đều sẵn lòng coi tiền như rác?”.

“Này liền chứng minh giá khẳng định phải giảm?”. Mã Từ Quân nói tới hợp tình hợp lý, lúc này La Mông cơ bản cũng là chấp nhận số phận.

“Không giảm giá cũng không phải không được”.

“Vậy làm sao?”. Cơ bản La Mông đã không ôm hy vọng gì rồi.

“Hai con đường thôi, đường đầu tiên khá đơn giản thô bạo, đều ngừng tất cả mặt hàng khác, giá mật ong tự nhiên liền tăng rồi”.

“Anh đây không phải nói chuyện vớ vẩn hay sao? Nói đường thứ hai đi”.

“Đường thứ hai chính là gia tăng tuyên truyền, tôi tốn chút tiền, nâng mật hoa kỷ kỷ này lên, tới lúc đó giá tự nhiên sẽ không cần lo”. Đồ ngon hơn nữa tuyên truyền tốt, tự nhiên sẽ có hiệu quả và lợi ích tốt, tới lúc đó mức nổi tiếng cao, danh tiếng nổi khắp nước, thậm chí là nước ngoài, còn lo không bán được?

“Này cũng không được”. La Mông lập tức chặt đứt đề nghị của Mã Từ Quân, người sợ nổi danh heo sợ mập, anh còn muốn trải qua những ngày yên tĩnh nữa.

“Vậy không có cách nào khác”. Mã Từ Quân nói.

“Chỉ có thể giảm giá?”.

“Đúng vậy”.

“Vậy giảm giá thôi, khi nào bắt đầu giảm?”. Lòng của La Mông đang chảy máu, giảm giá, đó đều là tiền.

“Chờ một chút, chờ thêm thời gian nữa mật hoa sơn trà có rồi, đoán chừng còn có thể hot một chút, chống đỡ tới năm sau hẳn là không thành vấn đề”.

Kỳ thật Mã Từ Quân cũng không muốn rất nổi tiếng, nổi tiếng trong phạm vi ở Đồng thành đó là không sao, ông già nhà gã vẫn chống được, ra khỏi phạm vi Đồng thành, nhà họ Mã bọn họ nói chuyện liền không  bao nhiêu trọng lượng rồi, bởi vì luôn có một ít người còn có trọng lượng hơn so với nhà gã.

Cho nên vẫn là khiêm tốn chút, tiền có nhiều thì tốt, nhưng mà kiếm tiền không phải là vì qua ngày lành thôi, tới lúc đó tiền tới tay, ngày lành không còn, vậy còn ý nghĩ gì chứ?

“Sang năm dưa hấu của nhà ông đây phải tăng giá”. La Mông thề son sắt nói.

“Được”. Mã Từ Quân cũng hiểu được, cái này quả thật có thể tăng một chút. “Lúc bên cậu bán hết cũng nhớ rõ phải tăng giá”.

“Việc này anh cũng đừng quản, mấy ngày nữa tôi liền tăng giá đậu hủ trước, nói nghe coi một dĩa đậu hủ anh bán bao nhiêu tiền? Gần đây anh cũng kiếm không ít tiền, là lúc để tôi cũng được thơm lây chứ”.

Lúc La Mông nghe mấy người làm việc ở Ngưu Vương trang nói tới não khỉ giả của Cực Vị Lâu Đồng thành, cũng là cũng là hoảng sợ, nhưng mà anh vẫn không có thời gian mà nói chuyện này, hôm nay nếu nói tới đề tài này, vậy liền nhắc tới luôn.

“Cậu còn rất nhạy tin”. Vừa nghe tới La Mông nhắc tới não khỉ giả này, Mã Từ Quân ở đầu điện thoại kia cười đến miễn bàn đắc ý bao nhiêu.

“Nếu không nhạy thì bị người lừa chết rồi, hơn nữa tôi cũng không muốn tăng nhiều, gấp đôi là được”.

“Được, liền cho cậu gấp đôi một phen, nhưng mà số lượng cung ứng thì cậu cũng phải gấp đôi cho tôi, còn có thời gian trước không phải cậu cung ứng một đám bí đỏ cho quán cơm lão Trần gia sao, bên tôi cũng phải có, gần đây không ít lão tham ăn đi xếp hàng bên ông ta, bên tôi tổn thất không ít”.

“Trần Phúc Hán không phải thầy anh sao, anh cũng đào góc tường của ông ấy?”.

“Bên ông ấy bán một chén cháo bí đỏ mới mấy đồng, tổn thất không bao nhiêu, kẻ có tiền hắn thích xài tiền tới chỗ tôi ăn, còn không cần xếp hàng nữa”. Mã Từ Quân không đồng ý.

Tuy rằng quán cơm lão Trần gia vẫn rất khiêm tốn, nhưng mà địa vị của nó ở trong mắt mấy lão tham ăn ở Đồng thành cũng không thể thay thế được, lúc trước Mã Từ Quân đi chỗ đó học tnghề, một mặt gã là thật muốn học tay nghề, mặt khác cũng là vì thơm lây một chút của Trần Phúc Hán. Hiện giờ quán cơm lão Trần gia làm cái chiêu bài cháo bí đỏ, bên gã cũng phải đuổi kịp.

Sau đó Mã Từ Quân đồng ý giúp La Mông hỏi một chút chuyện cây sơn trà giống, La Mông liền yên tâm cúp điện thoại, cả nhà họ Mã muốn giúp La Mông liên hệ người bán sơn trà giống, việc này còn có gì không yên tâm chứ, chờ thêm thời gian nữa có mật sơn trà rồi, cũng là phải đặt ở Cực Vị Lâu của Mã gia bán, có thể không để tâm sao?

Vừa gọi xong một cuộc điện thoại, giá chỉnh thể của các hạng mục hợp tác trước đây đều có điều chỉnh, lượng cung ứng đậu hủ phải tăng thêm, mật ong qua mấy tháng nữa liền phải giảm giá rồi, giảm bao nhiêu bây giờ còn chưa bàn xong, đoán chừng còn phải xem tình hình lúc ấy, hiện tại trên Ngưu Vương trang liền món tiền này kiếm nhanh nhất, vừa giảm giá, tổn thất tiền nha.

Sáng hôm sau, La Mông sắp xếp tốt ký túc xá cho Lâm Khoát, để chính gã đi làm quen khắp nơi, tự mình lại chở một xe bí đỏ khô và đậu vân vân, đi một chuyến nhà La Hưng Hữu. Trên xe còn một cái hộp đóng gói một ít dưa cải các lọai khác, trong đó còn có mấy cân hạt dẻ đã lột vỏ rồi, là muốn gởi cho Úy Trác Dương, tên đó sau khi hưởng qua một lần, liền nhiều lần bảo La Mông gởi đồ cho gã.

“Hôm nay sao cậu lại rãnh rỗi tới đây vậy?”. Lúc này La Hưng Hữu đi ra ngoài đóng gói đồ của các nhà, trong nhà cũng chỉ có Triệu Hạ Bình cùng mẹ chồng và các con.

“Tôi qua đây xem gần đầy đồ nhà tôi bán thế nào rồi?”. Mỗi ngày Ngưu Vương trang kiếm bao nhiêu tiền, chi bao nhiêu tiền, trong lòng anh đều có tính toán rồi, không thể mơ mơ hồ hồ, không tới lúc đó mệt tới mất tri giác ấy chứ.

“Đó là đơn hàng mấy ngày nay, cậu xem chút đi”. Triệu Hạ Bình nói xong liền lấy mấy tờ giấy trên tường xuống.

Nhà của họ là kết cấu đá gỗ,  trên tường liền viền hơn một mét đá, bên trên đều là tấm ván gỗ, đóng cái đinh vô cùng dễ, mấy ngày hôm trước La Hưng Hữu ngay tại chỗ cao hơn đỉnh đầu mình một chút đóng một hàng đinh sắt thật dài, chuyên môn dùng để ghim đơn hàng.

Thời gian này hai vợ chồng họ cũng kiếm được chút tiền, tuy rằng không tính đặc biệt nhiều, nhưng mà triển vọng tốt, trên mạng mua qua đồ của tiệm online bọn họ, đánh giá đều đặc biệt tốt, hai vợ chồng bàn bạc, trước đi thị trấn mua một cái máy đánh chữ về.

Sau đó liền không viết tay nữa, từng đơn đặt hàng đánh hai bản rõ ràng, một bản theo chuyển phát đưa cho khách, một bản giữ lại dùng tính toán cùng người trong làng, đã thanh toán rồi, để đối phương ký lên đó một chữ, chứng tỏ tiền đã thanh toán rồi.

Một hàng đơn hàng trên vách tường nhà họ, trong đó liền của nhà La Mông dày nhất, dùng cái kẹp cũng lớn nhất. La Mông đỡ lấy một đám đơn hàng này, lấy máy tính qua, tính từng đơn hàng một rồi chốt lại, tính ra tổng số, lại đối chiếu cùng mấy thứ La Hứng Hữu chở đi từ Ngưu Vương trang trước đó, bình thường cũng sẽ không có chênh lệch gì.

Gần đây, thông qua tiệm online của La Hưng Hữu bán các thứ, đã trở thành một hạng thu nhập quan trọng của Ngưu Vương trang,  ngoại trừ bên Cực Vị Lâu, liền sổ sách bên này nhiều nhất.

“La Mông tới à?”. Một lát sau, La Hưng Hữu liền chạy một chiếc xe ba bánh về, bê mấy kiện hàng lớn đã đóng gói trên xe tới dưới mái hiên,  mấy cái này đều gởi hậu cần, sau đó lại bê một đống kiện hàng nhỏ bên cạnh đêm qua đóng gói tốt lên xe ba bánh.

“Bây giờ phải đi trấn trên giao hàng à?”. La Mông nhìn La Hưng Hữu làm việc, liền đoán gã muốn đi trấn trên.

Hiện tại cơ bản La Hưng Hữu một ngày phải đi trấn trên hai lượt, buổi sáng một chuyến buổi chiều một chuyến, một mặt là bởi vì xe ba bánh của gã nhỏ, nhiều hàng quá không chứa được, mặt khác lúc giao hàng cũng phải canh thời gian, buổi tối lại là lúc hàng về của công ty chuyển phát nhanh trấn trên, cực kỳ bận rộn, cho nên chéo giờ một chút đôi bên đều thoải mái.

Nếu gã yêu cầu, bên công ty chuyển phát nhanh cũng sẵn lóng tới cửa lấy hàng, nhưng mà lúc chập tối hàng chuyển phát nhanh về, trải qua một phen sắp xếp ghi chép nhập kho, bình thường đều phải tới hôm sau mới có thể chuyển đi, cứ như vậy, một ít khách hàng nóng ruột liền không chờ nổi, sau đó chính là, nếu tự gã đưa tới cửa, ít nhiều đều rẻ hơn so với đối phương tới cửa lấy hàng.

“A, bây giờ đi, lát nữa còn có thể kịp về ăn trưa”.  La Hưng Hữu cười nói, gần đây người này chính là lại đen không ít.

“Đúng lúc, giúp tôi mang một kiện hàng chuyển đi”.

“Lại là cái người Úy Trác Dương kia à? Địa chỉ? Hạ Bình em trước lấy tờ đơn viết cho cậu ấy”. Hiện tại đơn chuyển phát nhanh của nhà gã cũng không ít, bình thường đều là ở nhà viết sẵn lại đi giao hàng, có thể bớt chuyện không nhận hàng.

“Tôi viết sẵn rồi”. La Mông nói xong từ trong túi lấy ra một tờ đơn chuyển phát nhanh, tiện thể  lại bê cái thùng sau thùng xe cho La Hưng Hữu.

Látsau La Hưng Hữ đi ra ngoài, La Mông còn tính sổ tiếp, tính xong Triệu Hạ Bình liền kết toán tiền cho anh, trực tiếp dùng internet banking chuyển khoản, sau đó La Mông kí tên lên mỗi đơn hàng, đây cũng là một hạng công trình to lớn nha.

Chờ La Mông ký tên xong, giờ cơm trưa cũng sắp tới, anh vừa định quay về Ngưu Vương trang, bên La Hưng Hữu vô cùng lo lắng gọi điện thoại lại đây.

“La Mông à, người ta không nhận chuyển phát nhanh của Úy Trác Dương!”.

“Tại sao bọn họ không nhận?”. Trước đó không phải đều chuyển ngon sao?

“Chuyện này biết nói sao đây”. La Hưng Hữu có vẻ có chút khó xử.

“Có gì nói đó”.

“Bà chủ người ta nối Úy Trác Dương người này khó hầu hạ, gửi chuyển phát nhanh luôn thúc giục liên tục, trước đó có cái chuyển phát nhanh, trên đường trì hoãn hai ngày, sau đó bên gã liền gọi điện thoại tới công ty chuyển phát nhanh hỏi, tiếp theo còn gọi số điện thoại theo trang web của công ty này, vậy đó, bà chủ hình như là bị gã nói tới rất mất hứng, vậy đó, người ta liền không nhận kiện hàng này”.

“Không phải tôi không muốn nhận kiện hàng này, người đó căn bản không nói đạo lý, ban đêm xe đi rồi, còn bảo tôi chuyển cho gã, bảo tôi chuyển kiểu gì hả? Lại nói đạo lý một thôi một hồi, tôi suốt ngày mệt chết mệt sống, sao còn chịu đựng được gã ta như vậy?”. Bà chủ ở bên cạnh nghe được La Hưng Hữu đang nói việc này cùng người ta, lập tức liền thay chính mình kêu oan, giọng rất lớn, bên La Mông đều nghe được rành mạch.

“Anh đưa điện thoại cho chị ta”. La Mông nhếch miệng cười cười, tên Úy Trác Dương này còn rất có năng lực, gởi chuyển phát nhanh, đều có thể làm mích lòng người ở xa ngàn dặm.

“Alo”. Đầu kia điện thoại rất nhanh liền đổi thành giọng nữ.

“Alo, bà chủ à”.

“Ôi chao, tôi nói với cậu này, chuyện này…….”. Bà chủ kia liền hăng tiết gà, lập tức liền bắt đầu thao thao bất tuyệt.

“Chị nghe tôi nói trước đã”. La Mông một tiếng nói liền ngắt lời của chị ta, bình thường anh rất ít lớn tiếng nói chuyện cá nhân như vậy, bất quá có đôi khi không lớn tiếng không được, tựa như bà chủ của công ty chuyển phát nhanh này, La Mông cũng biết người này.

Công ty chuyển phát nhanh online của trấn trên bọn họ là một đôi vợ chồng trung niên nhận thầu, trong nhà có cô con gái học lớp 11, đại khái là do chị vợ quá mạnh mẽ, anh chồng và cô con gái đều giống như bị lấn át hoàn toàn, tính tình rất nhu nhược.

Nghe nói con gái chị ta lúc đầu tháng ba bị cô gái lớp dưới trong trường học tát một bạt tai, lúc về nhà trên mặt vẫn cònvết đo đỏ, mẹ cô liền nổi điên, trấn Thủy Ngưu này tổng cộng liền lớn như vậy, ai không biết ai chứ, sau khi hỏi rõ ràng, bảo chồng mình trông tiệm, cô con gái cần làm gì thì làm dó, một mình chị ta đi tới nhà cô bé kia, một người chống lại đối phương một nhà bốn người, không bị thiệt chút xíu nào.

“Cậu muốn nói gì?”. Bà chủ này tức giận hỏi La Mông, người phụ nữ này khó đối phó, cứng mềm không ăn, ai muốn đối cứng, chị ta liền càng cứng hơn so với người đó, ai muốn mềm mỏng đối chị ta,vậy chị ta lại càng cứng.

“Tôi liền hỏi chị một chút, mấy tháng nay nhà chị kiếm được nhiều tiền không?”. La Mông cũng không khách sáo, không thể nói súc tích cùng loại người này, thứ súc tích này bọn họ đều không hiểu được.

“Chuyện này liên quan gì tới cậu?”. Đối phương còn chưa kết sổ.

“Sao không liên quan tôi chứ, gần đây chuyển phát nhanh của nhà chị, hơn phân nửa đều là từ nhà của tôi xuất ra”. La Mông cũng rất vênh váo.

“À ——Cậu chính là cái người La Mông kia à?”. Một khi biết thân phận của La Mông, thái độ của bà chủ này ít nhiều cũng tốt một chút,nhưng mà chị ta vẫn mặc kệ: “Mặc kệ cậu là ai, người phải nói đạo lý, tôi nói với cậu này, việc này vẫn là tôi có lý”.

“Chị có lý cái rắm ấy!”. La Mông nói.

“Này! Sao cậu lại nói  như vậy chứ?”. Bà chủ  lập tức liền giậm chân, uổng công trước đó ấn tượng đối người La Mông này cũng không tệ lắm.

“Tôi liền hỏi chị, sau này còn muốn tiếp tục kiếm tiền như vậy không?”. La Mông nói thẳng, cứng mềm không ăn vậy không có biện pháp, chỉ có thể hung ác thôi.

“Việc này nó không phải chuyện kiếm tiền hay không kiếm tiền nha, tôi nói…….”. Bà chủ cố chấp nói với La Mông, ai không muốn kiếm tiền chứ, bây giờ cô mới vừa nếm được ngon ngọt, có thể liền buông tay như vậy sao, nhưng bây giờ cô chính là không muốn chịu thua nha, mấy ngày trước người đàn ông kia, nói đạo lý một thôi một hồi, nói tới cô sửng sốt, sau khi cúp điện thoại, vô cùng uất ức nha, một bụng bực tức không chỗ trút. Nhưng mà hiện tại cô vẫn không biết người kêu Úy Trác Dương chính là bạn của La Mông, còn tưởng gã là khách hàng của tiệm online.

“Chị đừng nói mấy cái vô dụng này, liền nói có muốn kiếm tiền hay không?!”. La Mông một cái liền kéo lại trọng tâm câu chuyện.

“Muốn chứ! Ai mịa nó không muốn kiếm tiền!”. Bà chủ nổi giận.

“Muốn kiếm tiền chị liền chuyển phát nhanh kiện hàng này cho tôi, có khó như vậy sao? Chết sống chính là chuyển không được?”. La Mông dừng một chút lại nói: “Chuyện bao lớn chứ, cũng đáng chị làm ầm ĩ như vậy, chị không phải làm khó người thành thật sao, chị vừa ầm ĩ như vầy, phải chậm trễ bao nhiêu thời gian của La Hưng Hữu chứ? Lặp tức tới giờ cơm trưa rồi”.

“Cậu em Hưng Hữu cơm trưa ăn ngay tại nhà chúng tôi”. Nói tới việc này, bà chủ thật đúng là cảm thấy có chút ngại, nói trắng ra là chuyện này cũng không trách La Hưng Hữu được, chính mình lại khiến cậu ta khó xử.

“Được rồi, chị vẫn là nhanh chóng chuyền hàng cho anh ấy đi, để người ta về nhà, lát nữa tôi cũng gọi điện thoại nói chuyện với khách hàng, bảo họ đừng hối thúc chị nữa”.

“Hắc! Vậy còn được”. Nghe La Mông nói như vậy, trong lòng bà chủ cuối cùng là cân bằng chút.

Chờ tới non nửa ngày, hàng chuyển phát nhanh cuối cùng là chuyển đi rồi, thật ra chuyển phát nhanh cho nhà Úy Trác Dương nhờ người tới thị trấn gởi cũng không phải không được, La Mông chính là ngại phiền, say này ngày còn rất dài, chuyển phát nhanh còn nhiều, mỗi lẫn đều làm như vậy, vậy rất phiền.

Trở lại Ngưu Vương trang, ăn xong cơm trưa, La Mông liền gọi điện thoại cho Úy Trác Dương: “Ông đó nhân phẩm cũng quá kém, gởi chuyển phát nhanh cho ông, người ta cũng không nhận hàng”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.