Ngưu Nam

Chương 60: Thái Hoa xà tìm dược đường sống trong chỗ chết…




“Ngồi dậy, đừng ngủ nữa”. Ngày hôm sau buổi sáng trời còn chưa sáng, Tiếu Thụ Lâm liền đánh thức La Mông.

“Trở về cũng không có việc gì làm, ngủ thêm 1 lát nữa đi”. La Mông đêm trước dùng nhiều sức rồi, lúc này vẫn là cảm thấy có chút mệt nhọc.

“Đi sớm 1 chút, buổi sáng mát mẻ”. Tiếu Thụ Lâm nói xong liền xuống giường mặc quần áo, ngày hôm qua lúc gã mua quần áo cho La Mông, thuận tiện cũng mua 1 bộ cho chính mình, quần áo dơ liền bỏ trong cái túi, về nhà lại giặt.

“Cậu có chỗ nào khó chịu hay không?”. La Mông kéo kéo vạt áo của Tiếu Thụ Lâm, ghé vào trên giường nghiêng mặt nhìn Tiếu Thụ Lâm.

“Không có, sao cậu còn chưa ngồi dậy?”. Tối hôm qua liền giống như cầm thú, lúc này không thể lực rồi?

“Ngồi dậy thì ngồi dậy”. La Mông vội vàng trở người 1 cái ngồi dậy: “Lát nữa vẫn là tớ lái xe đi”. Anh biết với tính tình của Tiếu Thụ Lâm, cho dù là khó chịu cũng khẳng định sẽ không nói.

“Không cần”. Tiếu Thụ Lâm nói xong liền đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

“Nếu cậu khó chịu…….”. La Mông vừa mặc quần áo vừa cất cao giọng nói với Tiếu Thụ Lâm, tối hôm qua chính là lần đầu tiên của Tiếu Thụ Lâm, lúc ấy anh lại không kiềm chế được chính mình, liền làm mấy lần luôn, bây giờ Tiếu Thụ Lâm có thể thức dậy xuống giường đã xem như không tồi rồi.

“Đều nói lão tử rất thoải mái!”. Tiếu Thụ Lâm miệng đầy bọt kem đánh răng liền từ trong phòng tắm nhô đầu ra. Mịa nó, bị cậu ta đè rồi, liền thật coi hắn là  đàn bà?

La Mông đầu tiên là sửng sốt, lập tức lại nhếch miệng cười lên, mang dép lê lẹt quẹt đi tới trước mặt Tiếu Thụ Lâm, cười đến giống như con sói đuôi bự, “Rất thoải mái sao? Vậy lần tới tớ lại đến?”.

Tiếu Thụ Lâm nhếch nhếch khóe miệng, tiếp tục chà răng của gã. Lần tới? Lần tới liền không biết là ai làm cho ai thoải mái đâu.

Hai người súc miệng rửa mặt xong liền thu dọn một chút ra khỏi phòng, tới trước quầy lễ tân trả thẻ phòng lấyy lại tiền thế chấp, dọc theo đường đi La Mông thấy Tiếu Thụ Lâm quả nhiên thần thái sáng láng tinh thần mười phần, không giống như là kiểu có cái gì khó chịu, dần dần cũng liền thả lỏng tâm tình.

Tiếu Thụ Lâm muốn lái xe liền để cậu ta lái xe, tuy rằng La Mông còn không biết tại sao Tiếu Thụ Lâm sẽ tinh thần như vậy, đoán chừng không phải tác dụng của linh tuyền chính là tiểu Thụ Lâm nhà anh dị bẩm trời sinh, dù sao đều là một chuyện tốt, có lợi với cuộc sống tình dục hài hòa của chồng chồng bọn họ.

Hai người bọn họ khoảng tám giờ mới tới Vĩnh Thanh, vừa qua khỏi trạm thu phí không xa, liền nhìn đến bên cạnh đường cái có hai người trẻ tuổi kéo một con rắn lớn đang đẩy mạnh tiêu thụ với chủ của một chiếc xe hơi, bất quá dễ nhận thấy đối phương cũng không cảm thấy hứng thú lắm, dừng lại nhìn nhìn, rất nhanh lại lái xe đi rồi.

“Bán như thế nào?”. Tiếu Thụ Lâm đậu xe tải ven đường, liền hỏi, Tiếu lão đại cha gã gần đây thân thể căn bản vẫn ổn, lại làm 1 con rắn bồi bổ cho ông ấy thật cũng không sai.

“Năm ngàn”. Một tiểu thanh niên đầu nhuộm vàng chóe trong đó liền nói.

“Năm ngàn? Nó mới nặng được mấy cân chứ?”. Tiếu Thụ Lâm áp sát nhìn con rắn kia, cực kỳ bự, nhưng mà muốn năm ngàn vẫn là có chút hố cha, dù sao cũng là thái hoa xà, không phải loại quý hiếm gì, ở chỗ này của bọn họ rất phổ biến.

“Gần 30 cân, đây là nó chưa ăn no đó nha”. Mộttiểu thanh niên nóng đầu (kiểu người hấp tấp) vội vàng liền nói.

“Một cân đều sắp 200 đồng, cậu coi đây là thịt rồng à, hai ngàn đồng tôi lấy nó”. Tiếu Thụ Lâm rất là sảng khoái liền giảm hơn 1 nửa giá.

“Con rắn bự như vầy, hai ngàn đồng anh tới chỗ nào mua được chứ? Thứ này sống lâu rồi, lại rất tinh, bình thường đều đừng nghĩ quơ được nó, đêm qua cũng là trùng hợp, nó đang lột da, liền bị bọn tôi gặp phải, năm ngàn đồng, anh muốn mua liền mua, không mua còn có người khác muốn mua mà”. Tiểu thanh niên đầu vàng chóe này vừa thấy chính là tên rành trả giá.

“Cậu xem con rắn này có phải sắp chết hay không?”. La Mông cầm đuôi rắn lắc mấy cái, thái hoa xà này lại là không nhúc nhích xíu nào. “Thừa dịp hiện tại có người muốn mua, hai ngàn đồng nhanh bán đi, chờ lát nữa nó nghẻo, đừng nói hai ngàn, hai trăm cũng không nhất định có thể bán được đâu”.

Hai tiểu thanh niên liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó người tóc vàng kia liền nói: “Ba ngàn”.

“Không được, nhiều nhất cho các cậu thêm hai trăm đồng”. Biểu cảm trên mặt La Mông còn thật nghiêm túc.

“Hai ngàn rưỡi, anh muốn mua thì mua, không mua thì thôi”. Lúc này, tên nóng đầu kia lại nói.

La Mông cũng đã nhìn ra, tính tình của thằng nhóc này bướng một chút hơn so với tên tóc vàng kia, lúc này cậu ta nói như vậy đại khái chính là không thương lượng nữa, vì thế liền xách túi tiền bự bán dưa qua, đếm hai ngàn rưỡi lấy ra, mua con rắn này, định cầm đi hiếu kính cha vợ.

Tiếu Thụ Lâm cũng không tranh cùng La Mông, nói thật, lúc này trong túi gã thật đúng là không có hai ngàn rưỡi tiền mặt, hai tiểu thanh niên cũng không có thể để gã quẹt thẻ a.

Hai người bọn họ sau khi mua rắn xong, lại chạy xe tới công ty vận chuyển của bọn Tiếu Thụ Lâm, đậu xe tải trong bãi, sau đó lái chiếc xe bình thường Tiếu Thụ Lâm hay dùng kia, trực tiếp liền chạy đi bên lò rèn.

Tới bên lò rèn rồi, Tiếu Thụ Lâm đi ở đằng trước, La Mông khiêng rắn đi theo phía sau, một trước một sau liền vào đại viện đá xanh. Chỗ râm mát trong sân, dì Vân và ba cô con gái của dì bày khung thêu đang thêu hoa, Tiếu lão đại ngồi xổm bên cạnh giếng nước rửa rau, bác Lâm ngồi ở ghế đá nói này kia với ông ấy.

“Ôi! Rắn!”. Một cô bé trong đó không quá chuyên tâm, lập tức liền nhìn đến hai người La Mông vào sân, trong thanh âm của cô bé lộ ra tâm tình mới lạ sợ hãi kinh ngạc vui mừng một chút phức tạp.

“Con rắn thật bự nha!”. Hai cô bé khác cũng không làm việc nữa, đều vây lại đây xem rắn.

“Cẩn thận một chút, đừng để bị nó cắn”. Dì vân vội vàng liền nhắc nhở ba cô con gái nhà mình, bọn nó mấy cô bé này chưa từng gặp qua rắn núi, nhiều nhất chỉ thấy trong sở thú, cười ngu cũng không biết sợ hãi gì.

“Không sao, cái này gọi là thái hoa xà, ăn con chuột, không có độc”. Tiếu lão đại tự nhiên liền tiếp lời.

“Thái hoa xà bự như vậy, rất nhiều năm cũng chưa gặp qua, đều sắp bị người ăn tuyệt chủng rồi”. Bác Lâm cũng rất cảm khái nói.

“Hoang dã?”. Tiếu lão đại lăn qua lộn lại con rắn này nhìn nửa ngày, híp mắt liền hỏi Tiếu Thụ Lâm, thứ này cho đàn ông ăn là bổ nhất.

“Chắc là đúng vậy, nói là lúc lột da quơ được”. Tiếu Thụ Lâm thấy rắn này cũng không giống như rắn nuôi, hơn nữa trại nuôi dưỡng người ta bình thường cũng sẽ không nuôi rắn tới bự như vầy, thịt rắn lớn tới trình độ nhất định, sau này trưởng thành liền rất chậm, lại nuôi tiếp liền không có lời.

“Bác Tiếu, các bác định ăn nó ạ?”. Hiển nhiên là canh gà tấn công nhấc lên hiệu quả, ông nội quy tiên nhân đều thành bác Tiếu rồi.

“Nào có a? Chúng phải bảo vệ động vật hoang dã mà phải không?”. Tiếu lão đại không cần suy nghĩ liền nói rồi.

“Vậy muốn phóng sinh à? Tốn không ít tiền mua đi?”. Dì Vân dù sao cũng là người hơn 50 tuổi rồi, cũng không phải hoàn toàn không nhãn lực, lúc này bà còn có chút ngượng ngùng, các con gái nhà bà nếu không có thêm mấy câu nói này, con rắn này hôm nay buổi tối xử lí tốt chính là một nồi canh rắn ngon miệng, tuy rằng lúc này mới làm hàng xóm chưa được mấy ngày cùng Tiếu lão đại, nhưng mà bà cũng đã nhìn ra, ông già này toàn ăn ngon.

“Người trẻ tuổi mà, khiến bọn nó tốn ít tiền có sao đâu, tiền tiêu rồi có thể lại kiếm thôi, rắn này có thể để bọn nó gặp được, vậy cũng là cơ duyên trong số mệnh của bọn nó, như thế nào có thể giết chứ?”. Tiếu lão đại nói tới còn thật như đúng rồi, giống như ông vừa nãy không nghĩ tới muốn lột da rút gân chặt chặt con rắn này nấu lên ấy.

“Đúng vậy, rắn này sống lâu rồi, cũng có linh tính, không thể giết, không thể giết”. Bác Lâm tại bên cạnh tiếp lời.

Cứ như vậy, đoàn người liền cùng nhau đi khỏi lò rèn, xuyên qua đường cái đi vào phía dưới mép dòng suối nhỏ, thả con thái hoa xà kia vào trong dòng suối. Con rắn to kia tới trong nước rồi, hơn nữa ngày cũng không nhúc nhích, giống như chết rồi.

Ngay tại lúc Tiếu Thụ Lâm vừa định nói đã chết rồi thì liền ăn đi, con rắn này uốn éo thân mình, chưa được mấy cái liền lủi trong bụi cỏ chạy không thấy bóng. Chậc,  hai ngàn rưỡi liền ném xuống nước như vậy, tròn một ngàn cân dưa hấu đều trồng suông bán không công rồi.

Tiếu lão đại vừa bỏ thứ yêu thích, quả nhiên khiến cho ấn tượng của ba cô bé nhà dì Vân đối ông lại tốt hơn rất nhiều, bác Tiếu bác Tiếu kêu tới thân thiết, quan hệ cùng các cô bé này thân thiết lên, khoảng cách cùng dì Vân kia còn có thể xa sao?

“Cha cậu thật giỏi!”. Trên đường quay về Ngưu Vương trang, La Mông cười liền nói với Tiếu Thụ Lâm.

“Hắc, hơn hai ngàn đồng này xài còn thật giá trị”. Tiếu Thụ Lâm nhếch miệng cười cười, không nghĩ tới ông già này còn thật biết giả bộ, nếu như trước đây, để ông ấy thấy một khối thịt rắn bự như vậy, đã sớm mài dao soàn soạt rồi, lúc này có thể nhẫn nại, vậy chứng mính ông già nhà gã là thật thích dì Vân kia.

“Thờ gian này nếu có người tới đây thuê phòng, cậu liền chú ý một chút, tuổi xấp xỉ ông già tôi toàn bộ đều đừng để bọn họ vào ở”. Tiếu Thụ Lâm liền bố trí nhiệm vụ cho La Mông.

“Yên tâm đi, hơn 40 tuổi tới dưới 70 tuổi còn độc thân, một mực không nhận”. Chuyện của cha vợ có thể không để bụng sao?

Trên Ngưu Vương trang toàn bộ như thường, chính là La Mông và Tiếu Thụ Lâm đi ra ngoài ngày càng nhiều, người oán giận chất lượng thức ăn giảm xuống nhiều hơn, tay nghề chú Toàn Quý và La Chí Tường, so cùngTiếu Thụ Lâm đó là kém xa.

La Mông liền ngẫm nghĩ, qua thời gian nữa có nên lại mướn một đầu bếp về hay không, không thể cứ để Tiếu Thụ Lâm nấu cơm a. Ngày trước không nhắc tới việc này, là bởi vì anh sợ Tiếu Thụ Lâm chạy mất, hiện giờ đều cùng nhau vào thành phố bán dưa hấu rồi, quan hệ liền khác rồi, La Mông cũng có thể thoáng thả lỏng rồi.

Nhưng mà tốt nhất vẫn là lại chờ một chút nữa, đợi tới lúc quan hệ của hai người bọn họ lại củng cố một chút.

Hai ngày này trên núi lục lục tục tục lại có một đám dưa hấu bắt đầu chín rồi, vì thế nhóm trâu trên Ngưu Vương trang liền có  lộc ăn rồi, trước đó lúc dưa hấu chín, bọn nó tối đa chính là ăn theo gặm vỏ dưa hấu, lúc này dưa hấu chín rồi, vỏ dưa thịt dưa đều là của bọn nó.

La Mông và Tiếu Thụ Lâm lúc rảnh rỗi, liền lái xe ba bánh chạy khắp núi, thấy dưa hấu, dưa hấu trồng lấy hạt, dưa bở, dưa lê dưa chuột chín rồi, toàn bộ hái hết chở về tứ hợp viện, xếp trong một nhà kho dưới lầu.

Mỗi ngày sau giấc ngủ trưa, bọn họ sẽ kéo mấy trăm trái dưa hấu lấy hạt tới trong sân, để mấy ông cụ bà cụ mắt tinh bổ dưa lấy hạt. Có rất nhiều phương pháp lấy hạt dưa hấu, La Mông liền chọn loại lấy hạt thủ công chậm nhất vụng nhất này.

Thứ nhất là anh còn muốn dùng thịt dưa này để cho trâu ăn, không thể làm tới mắc ói được, thứ hai là số lượng người già trong khu nhà này của anh rất nhiều, gần đây cây bắp đều sắp thu xong rồi, bọn họ có khả năng không có bao nhiêu việc để làm.

Mấy ngày hôm trước còn có mấy người già tới hỏi qua La Mông, nói chờ đám hạt bắp này phơi nắng xong rồi, bọn họ có phải liền hết việc làm hay không? La Mông nói không sao, có lẽ tiếp sau đó, vẫn còn việc để làm mà.

Mấy người già này sáng sớm tới buổi tối rời đi, một ngày 30 đồng, lúc mới đầu là chỉ bao một bữa cơm trưa, sau đó bên Ngưu Vương trang nổi lửa (= nấu nướng í), bọn họ cũng liền theo ăn xong cơm chiều lại trở về.

Thời gian này người làm việc trên Ngưu Vương trang càng nhiều rồi, mỗi ngày buổi sáng chở người đi Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, kêu to gọi nhỏ một chút có thể có thể chật ních tiệm luôn, hai hôm nay La Mông liền không dẫn bọn họ đi, mà là từ trong tiệm trực tiếp chở bữa sáng tới trên núi, cứ như vậy, những ông bà cụ này nếu buổi sáng tới sớm, cũng liền cùng bọn họ ăn.

Đừng xem một ngày 30 đồng không nhiều lắm, nhiều người như vầy, một tháng trôi qua, tổng số tiền tính ra cũng là rất nhiều, đầu tháng lúc La Mông tính tiền lương, cũng là bị hoảng sợ. Nhưng mà chỉ cần ngẫm lại một chai nhỏ mật ong của nhà anh có thể bán một ngàn đồng, người ta bận việc một tháng còn không có kiếm được tiền một chai mật ong nhà anh nữa, vữa nghĩ như vậy, La Mông cũng liền thả lỏng.

Tuyển những người già này làm việc có lợi là rõ ràng, một hai tháng này trôi qua, thanh danh của La Mông ở trấn trên thẳng tắp bay lên, hơn nữa bị truyền còn đều vẫn là mỹ danh, La Mông là người tốt, ai muốn nói La Mông là biến thái, những ông cụ bà cụ này là người đầu tiên không đồng ý.

Một đám dưa hấu lấy hạt tròn xoe đều bị cắt thành hai nửa chất đống trên mặt đất, những người già đeo bao tay cầm nửa trái dưa hấu, dùng muỗng xoay tròn, một khối thịt dưa ở giữa liền bị múc ra.

Vỏ dưa đặt ở trong thùng nước bên cạnh, thịt dưa cầm trên tay, dùng muỗng khoét mấy viên tròn, từng chút từng chút móc hạt dưa ra, bên dưới đặt cái chậu đựng, chưa tới mấy phút, có thể lấy hết hạt của một trái dưa hấu, thịt dưa lấy hết hạt rồi và vỏ dưa bỏ qua trong một cái thùng, lát nữa lúc mấy người La Mông vắt sữa, liền thuận tiện chở đi cho trâu ăn.

Chớp mắt quay về Ngưu Vương  trang cũng có mấy ngày rồi, những người đó trên diễn đàn mỗi ngày ở đó kêu gào, muốn La Mông chở dưa bán cho bọn họ một lần nữa.

Nhất là lần trước không mua được, kêu gào biết vậy chẳng làm, như thế nào liền quên đám ông cụ bà cụ ở quảng trường văn hóa chứ, đều nói lần này muốn chọn địa phương hẻo lánh một chút, nơi hoả táng liền rất tốt, công viên yên tĩnh lúc chập tối cũng không sai nha……

La Mông cũng gấp a, anh hỏi Tiếu Thụ Lâm mấy lần rồi, Tiếu Thụ Lâm đều nói với anh chờ một chút, cũng chưa được bao nhiêu dưa đâu, chạy đi Đồng thành để làm gì chứ ——? Đương nhiên là làm chuyện đó!

Đáy lòng của La Mông đang rít gào, trên mặt lại vẫn bình tĩnh như cũ, cười tủm tỉm liền nói, cũng được, vậy đợi mấy ngày nữa lại đi.

Hôm nay buổi tối La Mông đang ngủ, mơ hồ chợt nghe tới bên Ngưu Vương trang có tiếng động, làng bên này cách Ngưu Vương trang có chút khoảng cách, hơn nữa địa thế mấp mô, bình thường tiếng động không quá lớn đều không gnhe thấy, hơn nữa lúc hướng gió ngược chiều, lại cái gì cũng không nghe thấy.

Cũng do cái lổ tai của La Mông rất thính, cũng là âm thanh của người phụ nữ này rất the thé, tóm lại, lúc này anh nghe được, nhưng lại bị ồn tỉnh, nửa đêm rồi, cũng không biết là bởi vì tại sao. Nhưng mà La Mông thật cũng không lo lắng lắm, Bặc Nhất Quái và hai đệ tử của ông ta đều ở bên đó mà, không xảy ra chuyện lớn gì, tám phần là người phụ nữ nào từ thành phố tới thấy con chuột con gián thằn lằn con nhện và vân vân, bị dọa.

Chưa tới mấy phút, Liễu Như Hoa bên kia liền gọi điện thoại cho La Mông, “Bắt được một con rắn bự, tôi nướng nó ăn được không?”. Trên Ngưu Vương trang ngay cả rau dại cũng không cho phép hái, một mình săn thú hiển nhiên cũng là không cho phép, nếu muốn ăn con rắn này, vậy còn phải được La Mông duyệt mới được.

“Hai ngàn rưỡi, trước trả tiền lại giết”. La Mông ngáp một cái, lười biếng trả lời nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.