Ngưu Nam

Chương 227




Một buổi sáng đầu tháng giêng, lão Chu chở một xe ba bánh bánh bao, bánh bao chay đi làng Thượng Thủy, tuy rằng bên làng Thượng Thủy cũng có người chuyên môn nấu cơm, nhưng mà đám bánh bao bánh bao chay còn có rau khô rau muối linh tinh, cơ bản vẫn là chở qua từ bên tứ hợp viện.

Bé Khỉ và Tiếu Thụ Lâm không đi, bởi vì đi một lần này, thời gian có thể sẽ khá dài, hai cha con đó buổi chiều còn lên núi cho khỉ ăn, mấy ngày tết này đồ ăn trên Ngưu Vương trang ngon, đám khỉ cũng hưởng xí theo mỗi con đều ăn tới miệng đầy dầu mỡ, tâm tình đám khỉ rất tốt, đàn dê cũng chăm sóc thật không sai, chỉ tiếc năm nay lão Chu mua dê con muộn quá, lúc này còn xa xa chưa tới lục có thể giết thịt, cho nên năm nay nhóm ăn hàng trên Ngưu Vương trang liền không có thể ăn thịt dê.

Mấy ngày trước, lúc tất niên bước sang năm mới, lão Chu bảo người chở rất nhiều thịt gà bò vịt qua bên làng Thượng Thủy, bên kia ngoại trừ dân gốc của làng Thượng Thủy, rất nhiều người là đều ở trên Internet nhìn tới tin tức thông báo tuyển dụng ngàn dặm xa xôi ngồi xe tới đây, dù sao cũng phải để người ta ăn một cái tết tử tế ở đây mới được.

Hàng tết năm nay, một phần trong đó là Ngưu Vương trang tự sản xuất, ngoài ra còn có không ít là Hầu mập dẫn mấy đứa Mắt Kiếng tới Đồng thành mua về, hàng này giỏi ăn uống nhất, đối với chất lượng của mấy cái đồ đạc cậu ta mua về, La Mông khẳng định là rất yên tâm, chính là lo lắng trên giá cả sẽ không khống chế được, vì thế để cô Lâm Xuân Ngọc phòng kế toán cũng đi cùng.

Mấy đứa bọn Mắt Kiếng, hiện tại là hoàn toàn định cắm rễ ở Ngưu Vương trang, Mắt Kiếng đi theo quản sự Trần học quản lý, chút thời gian trước cha mẹ nó còn tới Ngưu Vương trang một chuyến, ngồi non nửa ngày ở tứ hợp viện, nói không ít chuyện cùng quản sự Trần.

Này vừa nói, bọn họ thực tự nhiên liền biết quản sự Trần từng là tốt nghiệp đại học nổi tiếng, nhân viên quản lý xí nghiệp nước ngoài nổi tiếng, tới sống ở vùng bọn họ vẫn là khá khó lường, chính là nhân vật khó lường như vậy, nói gì bọn họ đều cảm thấy có đạo lý. Quản sự Trần nói thằng nhóc này không tệ, nếu một mực sống ở Ngưu Vương trang, đi theo chính mình học một chút, tương lai cũng sẽ không quá kém, đương nhiên bọn họ làm cha mẹ nếu có thể có con đường càng tốt, này gã cũng không ngăn cản.

Cặp phụ huynh này có con đường gì chớ, khu vực nhỏ gia đình nhỏ, chuyện gì đều phải dựa vào chính mình, liền hy vọng co  trai tương lai có thể có tiền đồ, đừng giống như bọn họ. bây giờ tháy nhân tài như Trần Kiến Hoa đều chạy tới làm việc cho lão Chu, con lại là được anh ta tự mình dẫn dắt, này còn nỡ mang con mình về sao? Nói không chừng thật sự có thể có tiền đồ tốt đó? Này không phải gọi tự mình làm hỏng chuyện sao?

Đại Cái liền đơn giản chút, tình huống gia đình không tốt lắm, sau khi tốt nghiệp cao trung đại học không thi đậu, thi đậu cũng học không nổi, tự nó đi ra ngoài kiếm sống, cha mẹ cũng là cam chịu, tự nhiên sẽ không ngăn.

Lúc này thấy con trai ở Ngưu Vương trang sống rất tốt, ăn ngon ở tốt, thân thể nhìn qua lại cao thêm mấy cm, thân thể cũng rắn chắc, sắc mặt cũng hồng hào, từ sau lúc đi làng Thượng Thủy, tiền lương gì đó, lão Chu lại không thiệt nó. Trong tháng giêng về nhà ở hai ngày, nói một lần chuyện chính mình sống ở Ngưu Vương trang, cha mẹ người thân liền đều nói tốt, bảo nó ở Ngưu Vương trang làm việc thật tốt, tương lai có năng lực rồi, giúp hia em trai em gái bên dưới.

Bàn tử việc này liền khá phiền phức, hàng này là cái không chí hướng, trước đó cùng hai đứa Mắt Kiếng tới Ngưu Vương trang, một phần rất lớn chính là do tâm lý đại chúng quấy phá, nó vốn liền là bạn thân cùng Mắt Kiếng và Đại Cái, hai đứa kia đều nói muốn tới Ngưu Vương trang, nó cũng liền đi theo tới đây.

Này vừa tới, không xong rồi, ăn ngon nha, ngoại trừ thời gian xây đập nước vất vả một chút, sau dó công việc cũng không nặng nề lắm, tên này trụ cột thân thể cũng tốt, có sức lực, sau khi thích ứng cảm thấy cuộc sống chính là khá dễ chịu khá thoải mái, chủ yếu là mỗi lúc tới giờ cơm, liền đặc biệt có hi vọng, hơn nữa lão Chu ở trên núi làm chút gì, đều phải trải qua chỗ bọn nó trước, có đôi khi có thể miễn phí ăn, có đôi khi phải bỏ tiền mua, căn bản không lo có tiền mua không được, Bàn tử này kiếm được chút tiền kia, cơ bản liền đều lấp cái bụng.

Tình huống trong nhà của Bàn tử này cũng không tệ lắm, vốn ba nó còn định để nó ở Ngưu Vương trang chịu chút khổ giảm được ít mỡ, lại đi theo lão Chu được thêm kiến thức, nếu có thể học được chút kỹ thuật gì trở về, vậy rất tốt, kết quả mấy tháng này trôi qua, mỗi ngày không phải làm việc chính là chuẩn bị ăn uống, các loại đặc sắc của Ngưu Vương trang, nhưng thật ra đưa về nhà không ít.

Bọn họ để con trai đi Ngưu Vương trang, vốn cũng không phải là là vì đám đồ ăn này, tuy rằng mấy thứ này quả thật không tồi, nhưng mà vẫn là vẫn là hy vọng con trai tương lai có thể có tiền đồ, nếu không ăn thua gì, giống Mắt Kiếng đi theo quản sự Trần học chút thứ gì đó, hoặc là giống như Đại Cái được phái đi làng Thượng Thủy đi theo Trần Cương làm việc, tốt xấu cũng coi như làm việc đàng hoàng, nhưng hiện tại nó thì sao? Mỗi ngày trồng trọt ăn cơm, tương lai có thể có tiền đồ gì?

Cha Bàn tử trong tháng giêng cũng tới Ngưu Vương trang một chuyến, lúc ấy lão Chu vừa vặn liền ở đó, vì thế cũng trò chuyện một lắt cùng ông ta, ba Bàn tử liền nói, con trai mình còn trẻ, thừa dịp hiện tại học hỏi nhiều chút, mỗi ngày vùi đầu làm việc như vậy, tương lai làm sao đây?

Đều là làm cha, lão Chu vừa nghe, cũng là tràn đầy đồng cảm, vì thế liền hỏi Bàn tử: “Vậy em xem thử trước, chính mình cảm thấy hứng thú đối cái gì? Nếu anh có thể sắp xếp, khẳng định tận lực sắp xếp cho em”.

Thân thể lớn của Bàn tử cong như một ngọn núi nhỏ, ngồi ở cái ghế nhỏ trong sân, nghe lão Chu hỏi như vậy, ánh mắt bay a bay a, liền bay qua hướng căn tin.

“Này không được, ba nói con này, đừng nghĩ”. Ba nó trực tiếp liền chặt đứt ngọn lửa nhỏ hy vọng của nó.

“Vậy không có rồi”. Bàn tử bày ra một bộ tư thế heo chết không sợ nước sôi.

“Nếu không có rồi, con liền theo ba về nhà, dù sao sản nghiệp trong tay lão tử đây, tương lai khẳng định cũng là của con, sớm học một chút, cũng không có hại gì”. Thái độ của ba Bàn tử còn rất cường ngạnh.

“Con không về”. Bây giờ Bàn tử còn trẻ mà, trang tốt nghiệp cao trung, một trọng trách nặng như vậy, bây giờ nó còn chưa muốn gánh, hơn nữa nó cũng luyến tiếc Ngưu Vương trang nha.

“Con về hay không về?”.

“Không về”.

“Nếu con không nghe lời, lão tử tương lai chính là một xu tiền cũng sẽ không cho con, có bao nhiêu đồ đạc, ba đều quyên góp cho Hội chữ thập đỏ”.

“Ba quyên đi, con làm việc ở đây cả đời, dù sao không đói chết”.

“Con cái thằng đần này!”.

“Trông nhà là kinh doanh cái gì?”. Mắt thấy hai cha con này lập tức liền muốn bắt đầu diễn phim hành động, lão Chu vội vàng lên tiếng ngắt lời.

“Bình thường thôi, năm đó tôi chính là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, bắt đầu từ bày hàng vỉa hè, rất khó khăn, liền sinh một thằng con như vậy, chờ lão tử xuống đất, đoán chừng chưa tới ba năm năm liền tàn lụn hết”. Ba bàn tử lắc đầu thở dài.

“Kinh doanh cái gì?”. Lão Chu lại hỏi.

“Làm mậu dịch, chính là buôn đi bán lại, từ sớm nhất táo, chuối, sau đó lại tới sắt thép than đá, không gì là tôi không bán qua, mười hai mươi năm trước, mua bán tốt kiếm tiềm cũng tốt, hiện tại không dễ dàng, may mà chút năm trước bất chấp, lấy ra hơn phân nửa gia sản mua một chút bất động sản ở bên ngoài. Ài, dù sao tôi cũng không học hành gì, chuyên nghiệp gì đó đó là không hiểu, làm chính là tiền lăn tiền, lăn tốt, vậy càng lăn càng lớn, sinh không tốt, vậy càng lăn càng nhỏ”. Ba của Bàn tử cũng không phải người nhã nhặn gì, nói chuyện rất thô bỉ, cũng rất thẳng thắn sảng khoái.

“À, Ngưu Vương trang chúng tôi cũng làm mua đi bán lại đó, anh biết chứ?”. La Mông cười nói.

“Cậu là nói?”.

“Dép lê”. Lão Chu nói: “Thứ này cũng không phải chúng tôi tự sản xuất, đều là thu mua từ khu Trung Tây, tới bên tôi bỏ vào hộp giày, ngoài trừ bán trên mạng một ít, chủ yếu vẫn là hướng nước ngoài, bên tôi có cô nhân viên mậu dịch nước ngoài rất có năng lực, chút ngày trước còn nhận một đơn nhàng mua bán, dù sao chúng tôi cũng là vừa mới bắt đầu, không có khách lâu năm, này cũng liền coi như không tệ rồi:,

“Con gái bây giờ rất lợi hại, hơi có năng lực làm việc chút, đều mạnh hơn nhiều so với một ít đàn ông không ra hồn, người ta còn nói tôi có thằng con trai, nhìn thằng nhóc này như vậy, tôi có một người bạn cũ, trong nhà liền có cô con gái, hiện tại đã có thể hỗ trợ cho ba cô, tôi là hâm mộ không hết ấy”. Ba Bàn tử nói một hồi liền nói tới trên người thằng con mình.

“Cậu nhóc này cũng không tệ, làm việc rất tốt, nếu nhóc ấy thật sự không muốn về với anh, không thì, tôi liền sắp xếp nhóc ấy học mậu dịch nước ngoài cùng nhân viên của bên tôi một chút, cô gái ấy biết mấy thứ tiếng lận, anh để nhóc thử một thời gian trước, trước học một chút biết mậu dịch nước ngoài là gì, sau này nếu nhóc muốn học, học hai ngôn ngữ cũng là không tồi, dù sao bây giờ còn trẻ mà, không mục tiêu có thể chậm rãi tìm, tương lai nói không chừng còn có thể phát triển sản nghiệp nhà anh tới nước ngoài đó”.

Thang Biện lại vừa phải nhận đơn hàng và xuất hàng, việc không ít, cũng là lúc bố trí trợ thủ cho cô, Bản tử này tuổi nhỏ, quả thật cũng có thể suy xét một chút vì phát triển sau này của nó, để nó làm trợ thủ cho Thanh Viện rất thích hợp, ít nhiều cũng học hỏi được một chút.

“Thằng nhóc này nếu có thể như vậy, lão tử cho dù chết cũng có thể nhắm mắt”. La Mông có thể bố trí như vậy, ba Bàn tử cũng thật cao hứng, dù sao con trai mình còn rất trẻ, vừa mới tốt nghiệp cao trung, nếu không muốn học kinh doanh cùng chính mình, gã cũng không muốn ép nó nóng nảy, dù sao liền chỉ một thằng con trai.

“Nghe thấy chứ?”. Lão Chu nói với Bàn tử: “Sau này em mỗi sáng đi làm, trước tới văn phòng chúng ta xem xem, hỏi Thang Viện có cái gì phải giúp đỡ, việc liền giúp cô ấy làm việc, không biết liền nhờ cô ấy dạy, bây giờ cô ấy đang ở nhà ăn tết, đợi lúc Thanh Viện trở lại, anh nói một chút cùng cô ấy. Nếu bên cô ấy không có việc, em tìm Mắt Kiếng nhận việc đi làm, hiện tại mỗi ngày trong viện tử chúng ta bố trí công việc đều là do nhóc ấy làm, cũng đừng vì hai em thân nhau liền dùng mánh lới để nhàn hạ đó”.

“Làm sao có thể chứ? Em chăm chỉ nhất”. Bàn tử cười hì hì.

“Thằng nhóc em cũng không tự giác như vậy, thường xuyên chưa tới giờ cơm trở về trong viện tử tìm cái ăn, tưởng anh không biết à?”. Mắt của lão Chu là sáng như tuyết.

“Này còn không phải bởi vì em dễ đói hơn so với người khác”. Bàn tử cũng không coi là chuyện to tát gì, người của Ngưu Vương trang đều biết lão Chu nhưng rất tinh, ở sau lưng làm chút gì đều không thể gạt được ánh mắt của anh ta, nhưng mà bình thường chỉ cần không làm tới quá đáng, anh ta đều là mở một con mắt nhắm một con mắt.

“Vậy hiện tại một ngày con phải ăn mấy bữa? Cứ ăn tiếp như vậy, xem tương lai con có cưới được vợ không hả?”. Ba Bàn tử dạy dỗ con trai. Con trai rất mập, ba mẹ liền có tâm bệnh rồi, không để con ăn, đau lòng, để con ăn, lại sợ hại con, không nói cáo ráo đẹp trai cái gì, cái bụng phệ của con, đầu tiên liền không phù hợp thẩm mỹ quan đại chúng.

“Cưới không được cũng phải ăn nha”. Vợ đều là chuyện không bóng dáng, đáng giá vì cái chuyện không bóng dáng này mà bắt đầu nhịn ăn sao?

“Con cái thằng đần này!”. Ba Bàn tử lại mắng nó mấy câu, đừng nhìn có đôi khi gã mắng rất sung, kỳ thật trong lòng nhưng kiêu ngạo, con trai nói gì gã đều cảm thấy được có ý tưởng, đặc biệt tự lập, cá tính phóng khoáng, mấy thứ linh tinh, dù sao chỉ muốn nghĩ hướng tốt, lát nữa trở về nhà, còn phải khen cả buổi cùng vợ gã, thăng nhóc này như thế nào như thế nào, nói tới tuyệt đối chính là có sắc có vị.

Lão Chu chạy xe ba bánh vào làng Thượng Thủy, hiện giờ làng này được kiến thiết tới không tồi, nhà cửa gì đó tuy rằng cũng không có cái mới, nhưng mà nơi nơi quét dọn tới rất sạch sẽ, hơn nữa người vừa nhiều, tự nhiên liền náo nhiệt, sáng hôm nay mặt trời lớn, từng nhà giặt quần áo phơi mền, lúc này đều phơi ở trên ban công trong nhà, tôn lên tới cả làng đều rất có hơi thở cuộc sống.

Bên làng Thượng Thủy liền nghỉ ba ngày từ mùng một đến mùng ba, sau đó bắt đầu đi làm, đương nhiên là có những người đang ăn tết ở nhà còn chưa tới được, hoặc là muốn nghỉ thêm mấy ngày, cũng không miễn cưỡng. Lúc lão Chu tới là buổi sáng, một ít người làm ca tối còn chưa bắt đầu làm việc, tụm năm tụm ba ngồi ở ven đường hoặc là trong sân tắm nắng, cũng có vung cuốc xới đất, kết bạn tới bờ suối giặt quần áo, một cảnh sắc nhàn nhã thoải mái hòa thuận vui vẻ.

“Ài, đây là lão Chu phải không?”. La Mông xịch xịch chạy xe ba bánh vào làng, hai bên bờ suối ơ cỏng làng, hia người phụ nữ giặt quần áo liền nhìn qua chỗ anh, bên làng Thượng Thủy còn có không ít người không biết La Mông, nhưng mà bọn họ cũng đều biết ông chủ bọn họ có cái biệt danh kêu lão Chu.

“Đúng đó”. Một người tuổi lớn một chút cười hì hì liền chào hỏi cùng La Mông: “Lão Chu à, hôm nay sao rãnh rỗi tới bên chỗ chúng tôi vậy?”.

“Mang đồ ăn tới”. La Mông cười trả lời.

“Đồ ăn gì vậy? Có thịt heo không?”. Mấy ngày tết lão đầu bảo người mang qua không ít thịt heo tới làng Thượng Thủy, ăn tới mọi người miệng đầy dầu mỡ, lúc này mới vừa hai ngày trôi qua, liền lại bắt đầu nghĩ tới rồi.

“Hết tết rồi, còn thịt heo gì?”. Hai ngày nữa tới rằm tháng giêng rồi, La Mông định giết một con heo, nhưng mà bây giờ nếu giết một con heo, đối Ngưu Vương trang lớn như vậy mà nói đã là như muối bỏ biển rồi, bên làng Thượng Thủy này tới khi đó sợ là cũng được chia bao nhiêu.

Một đường chào hỏi cùng người khác, rất nhanh liền tới căn nhà trong làng bố trí dùng để nấu cơm, hiện giờ đầu bếp của bên làng Thượng Thủy cũng đổi người rồi, là một người phương bắc kêu Lô Kim Sơn, bác gái vốn phụ trách nấu cơm, hiện tại chuyên môn liền trợ thủ cho ông ấy.

“Ôi! Lão Chu tới rồi, lần này lại mang cái gì ăn ngon vậy?’. Lô Kim Sơn tới nơi này thời gian không lâu, nhưng mà bởi vì tính đặc thù của cương vị công việc này, ngược lại giao tiếp hai lần cùng La Mông, cho nên quen biết.

“Không gì cả, liền thêm chút bánh bao bánh bao chay, không phải chú vẫn oán giận cùng quản lí Trần nói chúng tôi cấp bên này thiếu bánh bao bánh bao chay sao, hôm nay tới đây liền thuận tiện mang một chút tới đây”. Bên làng Thượng Thủy cũng có không ít thùng cơm, lúc trước lúc định ra các hạng tiêu chuẩn của thức ăn, La Mông cũng là để Trần Kiến Hoa định tới cao cao, không nghĩ tới còn chưa đủ, không đủ nào được chứ, đều là người làm việc, phải đủ ăn chứ.

“Vậy tốt rồi, cậu là không biết, đám thanh niên tới từ thành phố, nhìn nhã nhặn, ăn cực nhiều”. Lô Kim Sơn cười ha ha lau lau tay bê mấy cái sọt trên xe xuống giúp la Mông.

Lô Kim Sơn người này hơn năm mươi tuổi, thân thể coi như cường tráng, không học hành gì, trước đây xa nhất đi thành phố bọn họ làm công nhân, bây giờ như ng đi khá xa, nghe nói là bởi vì mấy năm trước thấy con cái đều trưởng thành rồi, liền kết thúc hôn nhân ông đã kéo dài rất nhiều năm rồi, không nghĩ tới sau khi ly hôn vợ cũ nơi nơi tìm người khóc lóc kể lể, khiến cho người thân bạn bè mỗi người đều nói ông không tốt, con cái cũng đứng về phe mẹ nó, ông chú này càng nghĩ càng nghẹn khuất, gói ghém hai bộ quần ái, một người đi xuôi hướng Nam.

Sau khi xuống phía Nam làm bảo vệ ở một nhà máy nhỏ, tháng mười hai năm ngoái, một người kỹ thuật viên của nhà máy bọn ông đột nhiên nói muốn từ chức, mọi người làm cùng một chỗ cũng rất lâu rồi, đám người Lô Kim Sơn liền mời cậu ta đi nhậu một bữa, coi như là ý chia tay.

Giữa bữa nhậu mọi người tự nhiên liền hỏi bây giờ cậu ta bỏ công việc này rồi định làm gì, kỹ thuật viên kia liền nói, định cùng vợ cậu ta tới Ngưu Vương trang, lại nói một hồi Ngưu Vương trang là gì với bọn họ, Lô Kim Sơn nghe xong nóng đầu, ngày hôm sau liền thu dọn hành lý đi theo kỹ thuật viên này và vợ cậu ta, ba người cùng nhau ngồi xe tới Ngưu Vương trang, ngay cả tiền lương tháng đó cũng chưa lãnh, bởi vì công ty quy định từ chức phải báo trước một tháng, lúc này nhất thời muốn đi, nhất định không lấy tiền được.

Chủ yếu là công tác hiện tại này Lô Kim Sơn làm tới rất nghẹn khuất, tiền lương ít đó là không sao hết, vấn đề là không được tôn trọng, từng tuổi này rồi, còn thường xuyên bị ông chủ bọn họ sai làm cái này làm cái kia, sai bảo thì sai bảo đi, thái độ còn đặc biệt không tốt, nhất là thường thường còn trước mặt người khác, Lô Kim Sơn liền có chút không chịu nổi.

Sau khi khởi hành, trong lòng Lô Kim Sơn kỳ thật cũng là có chút bất an, người ta chính là kỹ thuật viên, còn trẻ, ông có gì chứ, lớn tuổi, muốn chuyên môn không chuyên môn, muốn hình tượng không hình tượng, cho dù phải bán sức lao động, hiện tại ông cũng không như người trẻ tuổi rồi.

Không nghĩ tới việc đời khó liệu, ông vừa tới làng Thượng Thủy lúc ấy đang dựng lán nấm, Lô Kim Sơn cũng đi theo làm, tới lúc ăn cơm, ông có đôi khi liền nhịn không được phải nói với bác gái nấu ăn nói món này làm thế nào món kia làm thế nào, vừa vặn bác gái đó lúc ấy áp lực cũng lớn, mọi người đều chê bà làm đồ ăn không ngon, lo lắng nếu không bao lâu liền mất việc, dứt khoát liền chạy đi nói cùng Trần Cương, để Lô Kim Sơn nấu nướng, bà trợ thủ.

Trần Cương vốn cũng đang lo chuyện này, vốn là định qua một thời gian nữa xem xét một người nấu ngon hơn, lúc này có người đề cử, gã cũng là nghiêm túc đối đãi, kêu Lô Kim Sơn xào hai dĩa đồ ăn cho gã, này vừa xào, không nghĩ tới thật đúng là không tồi, vì thế cá muối lật mình*, Lô Kim Sơn liền thành đầu bếp bên làng Thượng Thủy.

*cá muối lật mình: cá chết rồi làm sao trở mình được nữa, ý bảo tưởng mọi việc đã định đã hết cách rồi bỗng có cơ hội đảo ngược tình thế

Những người làm việc ở đây, có người rút khỏi từ đơn vị xí nghiệp nhà nước, cũng có người có chuyên môn giống như cậu kỹ thuật viên của nhà máy cũ của bọn ông, cũng có sinh viên bằng cấp cao, lúc này mỗi người đều chú Lô, anh Lô, gọi ông tới thân thiết như vậy, trong lòng Lô Kim Sơn thỏa mãn.

“Cậu nói coi tại sao kêu phong thuỷ luân lưu chuyển*,  tại sao kêu nhân quả tuần hoàn? Lão tử bởi vì cưới một người vợ lười biếng, cả đời này sống rất vất vả, kiếm tiền nuôi gia đình không nói, còn phải loảng xoảng tự mình nấu cơm, con cái còn không biết tốt xấu, thấy mẹ bọn nó rớt hai giọt nước mắt liền oán trách tôi, trong lòng tôi cực nghẹn khuất”.

*nhân quả tuần hoàn: làm việc ác ròi sẽ bị ác báo, làm việc thiện sẽ nhận được hồi báo

“Hiện giờ khen ngược, sống cả đời, kết quả là còn dựa vào kỹ thuật này kiếm miếng ăn, cậu nói ông trời có mắt hay mù đây? Hắc, tốt hay xấu, ông ta đều nhìn thấy mà”.

“Chú rất bất hòa cùng vợ chú à?”. Lúc rãnh rỗi, những người trong làng cũng sẽ vây quanh một chõ cùng tám chuyện.

“Hòa cái rắm! Lão tử nhịn bà ta nhiều năm như vậy, chính là vì chờ tới ngày này, cha mẹ ơi, hiện giờ nhưng giải thoát rồi, còn trở về nhảy vào cái hố lửa đó?”. Lô Kim Sơn người này cũng là miệng không kiêng nể gì.

“Hai ngày trước không phải con gái chú còn gọi điện thoại tới đây sao?”.

“Là gọi rồi, tới giáo dục tôi, nói tôi hẹp hòi mang thù, già vầy rồi còn làm ầm ĩ, hừ, nếu lần sau nó gọi tới, tôi liền không nghe, đồ vô ơn, hồi nhỏ mẹ nó sáng sơm không thức nổi, tôi còn buộc tóc cho mấy năm đó”.

“Chà, còn biết buộc tóc nữa, chú Lô đa tài đa nghệ nha!”.

“Đúng, buộc rất đẹp, muốn tôi buộc cho cậu nhìn một cái hay không?”.

“…….”

Đại khái là bởi vì tâm tình thả lỏng không áp lực gì, bất kể những người này tới nơi này trước đó là thế nào, tóm lại hiện tại trong làng Thượng Thủy, quan hệ của mọi người khá tốt, ngoại trừ Trần Cương, người này là không nhân duyên.

“Ông chủ, nghe nói sư phó Hầu bên tứ hợp viện của chúng ta nấu cơm rất ngon, hôm nào cậu sắp xếp một chút, để tôi qua bên đó tiến tu một chút, được không?”. Lô Kim Sơn vừa bê sọt bánh bao chay bánh bao, vừa liền thương lượng cùng lão Chu.

“Liền chú trình độ này, còn cần tiến tu à?”. La Mông cười nói.

“Chậc, tôi này tính trình độ gì chứ, liền vài lần nữa, đoán chừng không bao lâu mọi người liền ăn chán rồi, vẫn là phải tiến tu mới được”. Lô Kim Sơn rất thích công việc hiện tại này, ông cũng thích nơi này.

“Được thôi, hôm nào chú nấu nướng đồ ăn trong ngày xong hết, liền chạy xe ba bánh tới bên tứ hợp viện, nói với bàn tử là cháu bảo cậu ta dạy”. Công nhân dưới tay nhiệt tình yêu thương công việc, biết nghĩ tới muốn tiến bộ, đây là chuyện tốt, lão Chu phải cổ vũ.

“Lúc đó cũng không phải là thời gian nấu cơm, cậu ấy có thể bằng lòng dạy tôi sao?”. Lô Kim Sơn liền hỏi.

“Không vấn đề, chú chỉ cần nói với cậu ta, dùng bao nhiêu nguyên liệu, đều tính cho ông chủ, cậu ấy nhất định liền vui vẻ”.

Hầu mập này từ sáng tới tối, không chỉ có là bận rộn nấu nướng đồ ăn trên Ngưu Vương trang, có đôi khi cũng muốn tự nấu cho chính mình, nhưng mà nếu nấu, có đôi khi liền liên quan tới nguyên liệu nấu ăn lão Chu nghiêm khắc khống chế không thể tùy tiện dùng, lúc này gã sẽ bỏ tiền túi tự mua.

Này thật sự không thể trách lão Chu keo kiệt, trên Ngưu Vương trang bọn anh nhiều người như vậy, không khống chế chút gì đó, cái gì còn có thể còn dư sao?

Giao bánh bao chay, bánh bao cho Lô Kim Sơn, La Mông liền đi tới bên lán nấm xem tiến độ, mặc dù những việc này có Trần Cương quản lý, nhưng lão Chu có đôi khi cũng sẽ nhịn không được tới đây xem một chút, dù sao cũng là công trình lớn mà, làm tốt rồi, tương lai mỗi ngày có thể tăng thêm rất nhiều thu nhập cho Ngưu Vương trang đó.

Công việc bên lán nấm này cũng là đang tiến hành gọn gàng ngăn nắp, bởi vì trước đó Trần Cương học chính là dùng vi khuẩn ăn được nửa chín gieo trồng, cho nên bây giờ gã tại làng Thượng Thủy, chủ yếu mở rộng cũng là kỹ thuật này, nếu gieo trồng nguyên liệu nửa chín, công việc tiền kì khá phiền phức, nuôi cấy vi khuẩn giống, trộn nguyên liệu, tiêu độc, túi đựng linh tinh, cần không ít nhân công, hậu kỳ quản lý liền tương đối dễ dàng chút, yêu cầu đối lán nấm cũng không cao.

“Thế nào rồi? Có thể kịp rằm tháng giêng ra nấm không?”. Lão Chu còn rất sốt ruột, trong khoảng thời gian này gần đây vốn đầu tư vào bên làng Thượng Thủy này đã không ít rồi, tới đến bây giờ còn chưa sản xuất, chân chính mọc ra nấm con, cũng không biết chất lượng có phải thật sự có thể tốt như mong muốn của anh hay không.

“Hẳn là không vấn đề”. Lúc Trần Cương cùng lão Chu xem lán nấm, thường thường sẽ từ trên cái giá lấy một túi phôi nấm xuống quan sát một chút tình huống bằng của sợi nấm bên trong. Tuy rằng trước đó gã học qua kỹ thuật gieo trồng dùng vi khuẩn ăn được, nhưng mà còn chưa có kinh nghiệm thực tế, lúc này gã đặc biệt cẩn thận, sợ sơ sẩy một cái, lứa nấm này liền hỏng ở trong tay gã.

“Ờ, cậu cũng đừng áp lực quá, thật sự không được,tới khi đó tôi lại mời một nhân viên kỹ thuật về”. Lão Chu bảo gã thả lỏng, bản thân gã nếu nóng ruột rồi nóng vội, chân chính nếu ra chút vấn đề gì, anh làm ông chủ cũng phải chịu trách nhiệm, Trần Cương người này cho dù không kỹ thuật, làm quản lý cũng vẫn là không tồi.

“Ừm”. Trần Cương gật gật đầu, cho dù lão Chu nói như vậy, gã cũng không có thật sự thả lỏng, lứa nấm đầu tiên, phải thuận lợi mọc ra mới được.

Cùng Trần Cương cùng nhau xem lán nấm, lão Chu lại xách cái ghế nhỏ, cùng làm túi đựng cùng nhóm công nhân, làm khoảng hơn một tiếng đồng hồ, vừa làm việc cũng là vừa tám chuyện cùng những người này, tìm hiểu một chút tình huống làm việc sinh hoạtcủa mọi người tại làng Thượng Thủy.

“Làm việc sinh họat, cái gì cũng đều rất tốt, chính là muốn ăn thịt heo”. Nguyện vọng của quần chúng thống nhất cao độ.

“Vậy mọi người bên làm việc thật tốt, tiền thịt heo cũng không dễ kiếm như vậy, biết bên chúng ta mang ra ngoài bán, một cân phải bán bao nhiêu tiền không? Biết người giàu nhất của trấn trên chúng ta chứ, Hồ Đàn Phong, liền như ông ta vậy, một lần cũng chỉ dám mua hai cân thịt ba chỉ”. Lời này của lão Chu đương nhiên là gạt người, hiện tại Hồ Đàn Phong cũng muốn ăn thịt heo của nhà anh, đáng tiếc có tiền không ai bán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.