(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cô xấu hổ định bỏ cuộc, nhưng cảm giác trống rỗng bên dưới thật sự quá mãnh liệt.
Gõ một câu vào hộp thoại, cô cắn răng nhắm mắt gửi đi. Một miếng Brulee: “Em vừa mới xem phim, thật muốn…”
Sau khi gửi xong cô lại hối hận, lập tức ấn thu hồi. Ngay lúc giao diện xác nhận hiện ra, đối phương gọi điện thoại tới.
Toi rồi, chắc chắn anh đã nhìn thấy. Mộ Lôi sửng sốt chốc lát mới cam chịu nhấc máy.
“Chủ nhân…” Cô đặt điện thoại bên tai, nũng nịu gọi Quyền Đình một tiếng như mèo kêu.
“Ừ.” Ống nghe truyền đến giọng nói trầm thấp lại chứa ý cười của anh, vô cùng êm tai.
Nghe thấy tiếng Quyền Đình, giữa hai chân cô không khỏi ươn ướt, Mộ Lôi thầm mắng bản thân vô dụng.
“Ưm, chủ nhân…” Cô khẽ nức nở kèm với tiếng thở dốc mỏng manh.
“Nô lệ, tôi rất vui vì khi có ham muốn em đã nghĩ đến tôi trước tiên.” Anh thoáng dừng lại: “Em lấy món quà hôm trước tôi tặng em ra đi.”
Mộ Lôi lập tức chạy đến bàn học, nhanh chóng tìm thấy quả trứng rung hồng nhạt kia.
“Chủ nhân, em tìm thấy rồi.” “Ừm, rửa sạch nó trước đã.”
Mộ Lôi nghe lời đi vào phòng tắm, vặn vòi nước ra rồi nhẹ nhàng xoa rửa nó, cô vừa xoa vừa thấy thẹn thùng trước hành động của mình.
Nửa đêm không ngủ còn gọi điện thoại gạ gẫm chủ nhân gì đó, nghĩ mà đỏ mặt.
Cô vừa mắng chính mình vừa rửa sạch và lau khô trứng rung, sau đó ra khỏi phòng tắm, nói vào trong điện thoại: “Chủ nhân, em rửa xong rồi.”
“Đặt nó ở bên cạnh.”
“Hiện tại, em tự xoa ngực mình và tưởng tượng tay của em thành tay tôi.”
Thật ra chỉ cần nghe thấy giọng điệu hạ lệnh của anh, Mộ Lôi đã rất hưng phấn. heel
Cô vén váy ngủ lên, đặt tay lên hai bầu ngực mềm mại của mình, vừa xoa bóp vừa nghĩ đến bộ dáng Quyền Đình chạm vào bản thân, tay anh to và nóng, mỗi lần được anh chạm vào đều khiến Mộ Lôi phấn khích không thôi.
“Trông em có vẻ gầy nhưng ngực lại rất to, mỗi lần nắm đều sẽ có nhũ thịt tràn ra khỏi khe hở ngón tay.”
Quyền Đình trêu chọc. “Ưm, thoải mái quá…”
Nghe giọng nói của anh làm cô càng thêm nhạy cảm, chỉ hơi nhẹ nhàng chạm vào đầu v* đã dựng thẳng lên.
“Bây giờ em sờ vào đầu v* của mình đi, nó nhất định đã dựng thẳng lên.”
“A… Đúng vậy…” Lòng bàn tay mềm mại của cô khẽ khàng xoa bóp quả thù du đang dựng thẳng, tiếp theo chậm rãi dùng sức, nhìn nó từ sắc hồng dần dần biến thành đỏ, Mộ Lôi bật ra một tiếng thở dài sảng khoái.
Tuy rằng cảm giác tự xoa bóp rất thoải mái, song thân dưới trống rỗng vẫn chưa được thỏa mãn.
“Chủ nhân, còn muốn…”
Do không nhìn thấy đối phương nên Mộ Lôi càng thêm bạo dạn, gần như cầu hoan với Quyền Đình qua điện thoại.
“Thật là d*m đãng, sốt ruột đến thế rồi à.”
Quyền Đình nghiền ngẫm nói, tiếng thở dốc của Mộ Lôi càng trở nên nặng nề. “Ưm… Chủ nhân… Muốn em không…”
Cô cắn môi, hơi thở sắc tình lại mờ ám, muốn dụ dỗ người đàn ông bên kia đầu dây cho cô thêm nhiều khoái cảm.
“Đ!t.”
Mộ Lôi nghe thấy Quyền Đình bên đó khẽ nói một câu, thân dưới không hề có bất cứ sự động chạm nào lại tràn ra dòng nước làm ướt bắp đùi.
“Em đặt trứng rung lên âm vật đi.”
Quyền Đình dứt lời được mấy giây thì quả trứng rung màu hồng kia nhanh chóng rung lên, Mộ Lôi chưa kịp chuẩn bị tâm lý nên hét to. Cô cảm thấy cường độ rung quá lớn lại không đành lòng dời nó khỏi vùng cấm.
“A —”
Cô ưỡn lưng, duỗi cần cổ dài ra sau, liên tục thở hổn hển. Hết chương 46
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");