(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hóa ra mình trong mắt Quyền Đình trông như thế này sao? “Em muốn nhìn?” Quyền Đình bình tĩnh hỏi.
“Không, không ạ.”
Anh gật đầu, Mộ Lôi tưởng anh chấp nhận, nhưng không ngờ sau đó anh lại xoay Mộ Lôi đối diện với gương.
“A…”
Mộ Lôi kêu lên, định giơ tay che mắt để không nhìn thấy vẻ ửng hồng phản chiếu trong gương của mình. Song, hai tay cô đã bị trói chặt sau lưng không thể cử động, càng giãy giụa sẽ càng siết chặt.
“Shhh —” Dây thừng trên cánh tay lún sâu vào da, cảm giác đau nhói do gai trên sợi dây gây ra khiến cô bất lực vặn vẹo.
Cô vừa thẹn vừa bực quay đầu trừng Quyền Đình giống như một chú cá nóc tức giận.
“Tôi hỏi em muốn không chứ đâu hỏi em có muốn hay không.” Quyền Đình hờ hững nhún vai, cong môi xấu xa nhìn cô.
“Vả lại, nếu lần sau còn dám trừng tôi —”
Anh chỉ nói một nửa rồi nhìn Mộ Lôi với ánh mắt chứa đầy ý cười, sau đó đi vòng qua bên cạnh cô, tiếp tục dùng dây thừng ma sát trêu trọc đùi cô.
Khoái cảm bị che giấu bởi sự xấu hổ lại được khơi dậy, vùng nhạy cảm xung quanh đùi bị trêu chọc mạnh mẽ, từng luồng khoái cảm lan tới nhụy hoa, chất lỏng chảy ra từ cánh hoa làm ướt quần lót.
Khuôn mặt trong gương đỏ bừng, dây thừng trên người ghim sâu vào da thịt, bộ ngực đầy đặn lộ ra. Hai tay bị trói sau lưng kèm với áo trắng trên người làm cô trông giống như thiên thần sa đọa bị bẻ gãy cánh.
Mộ Lôi nhìn tấm gương trước mặt, vừa sốt ruột vừa xấu hổ, ngang ngược nhắm mắt không xem nữa.
“Mở mắt.”
“Không, không mở.”
Cảm giác xấu hổ tột độ khiến Mộ Lôi lấy hết can đảm phản kháng. “Em muốn tự mở mắt hay để tôi giúp em đây.”
Quyền Đình cố ý hạ thấp giọng, tiếng nói trầm khàn bật ra từng chữ như giẫm vào tim của Mộ Lôi.
Cô cố gắng đấu tranh: “Em, em không dám nhìn… A…!”
Còn chưa dứt lời, Mộ Lôi đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó đập vào bên đùi của mình, sau đó đau đớn nháy mắt bùng phát.
Cô vội vàng mở mắt ra, trông thấy Quyền Đình đang quất chiếc roi da màu đen mà cô chọn vào đùi cô.
“A —”
Lại một cái quất nhanh chóng và chính xác rơi xuống nơi anh vừa đánh.
Roi liên tục rơi xuống vị trí cũ, lực đánh không hề nhẹ mang theo cơn đau thấu xương làm người mới bị đánh lần đầu như Mộ Lôi không chịu nổi, cô vội vàng cầu xin. unt
“Em, em đã mở mắt, a…”
“Chậm rồi. Nhưng do đây là lần đầu tiên em vi phạm nên chỉ 10 roi.”
Nói xong, anh không không thương tiếc quất vào hai bên đùi cô. Cảm giác nóng bỏng hôn lên da thịt khiến cô vặn vẹo đùi muốn trốn tránh.
Trông thấy động tác né tránh của Mộ Lôi, Quyền Đình chậm rãi ghé sát vào mặt cô, nhìn cô từ trên cao.
“Nếu còn cử động sẽ tăng gấp đôi.” Đôi mắt sắc bén của anh nhìn thẳng vào cô, Mộ Lôi chợt cảm thấy mình giống như con mồi bị động vật to lớn họ mèo bao vây, sống lưng ớn lạnh.
Cô lập tức ngoan ngoãn lại, ngoài việc bị ánh mắt của anh dọa sợ thì phần lớn là do hình tượng nói đi đôi với làm của Quyền Đình trong trí nhớ cô. Cô đành phải dang chân chịu đựng từng cái roi của anh.
May sao 10 cái không coi là nhiều, chẳng mấy chốc đã đánh xong. Quyền Đình kiểm tra qua dấu vết mới bị đánh rồi tiếp tục trói.
Sau khi trói mông, dây thừng tiếp tục quấn quanh cái đùi trần trụi của cô. Hết chương 28
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");