Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệc Thần liền lập tức rời khỏi phòng.
Vừa mới xoay qua, anh thấy Ninh Hinh đi ra từ một căn phòng gần đó. Vẻ mặt của cô ta có vẻ rất hoảng sợ, còn chỉnh trang lại tử tế rồi mới đi.
Diệc Thần cảm nhận được có điều gì đó rất lạ, nửa đêm thế này mà cô ta lại xuất hiện ở đây, còn ở trong một căn phòng ra nữa. Không phải Vĩ Thành nói với anh cô không được khoẻ hay sao, đúng ra phải ở nhà mới phải?
Vì muốn tìm hiểu rõ hơn, anh đi theo cô xuống dưới sảnh. Chỉ thấy cô không đi xe nhà mà đón một chiếc taxi rời khỏi khách sạn.
Anh đã nhớ số phòng, chạy đến hỏi lễ tân nhưng họ vì quy định nên không thể tiết lộ.
…
Sáng sớm hôm sau, Mộng Dao rón rén bước vào nhà. Đôi mắt cứ nhìn xung quanh xem mình có bị phát hiện hay không?
Đi lên được đến tầng thì phía sau có tiếng gọi: “ Hà Mộng Dao!”.
Cô nhắm mắt lấy lại tinh thần rồi quay lại với một nụ cười rạng rỡ: “ … Anh hai!..”.
Trong phòng ngủ của cô, anh ngồi trên ghế nghiêm nghị, còn cô đứng cúi đầu xuống đất.
Anh bắt đầu tra hỏi: “ Đêm qua em đi với ai? Ngủ ở đâu?”
Mộng Dao hồi hộp đáp: “ Em đi với những người bạn học cũ… Và… Ngủ ở khách sạn”.
“ Anh đến bar tìm em, không chỉ nữ mà còn có cả nam. Họ nói bạn trai đưa em về rồi”, anh kể lại.
Lúc này cô ngỡ ngàng: “ Bạn trai?”
“ Chỉ vừa mới về nước đã có người yêu, xem ra em cũng hay lắm”.
Cô tự hỏi: “ Ủa? Là ai vậy ta?”
Anh yêu cầu: “ Từ hôm nay trở đi em không được đi kiểu thế này nữa, về trước 10h, muốn đi đâu tài xế nhà sẽ đưa đón”.
“ 10h? Như thế không được đâu ạ”, cô không chịu.
Vĩ Thành nhanh chóng ra điều kiện: “ Vậy đưa bạn trai đến gặp anh, rồi chúng ta thương lượng lại”.
“ Em làm gì có bạn trai cơ chứ?”, cô ngớ người thắc mắc.
Sau khi Vĩ Thành đi ra ngoài, cô cố gắng nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối hôm qua. Mộng Dao nhớ ra cảnh bạn trai cũ Sở Diệu xin lỗi mình rồi cưỡng ép, nhưng khi đến có một người nào đó xuất hiện giúp cô thì gương mặt cứ mờ ảo, sau đó thì không còn có ấn tượng gì nữa.
…
Hôm nay là ngày quay TVC quảng cáo dòng mỹ phẩm mới của Hà Thị. Mọi người trong studio bận rộn chuẩn bị thiết bị và đạo cụ. Người mẫu Trương Thư Ái cũng đã đến sớm để trang điểm, thay trang phục quay.
Cẩn Du xem dự án này rất quan trọng nên cũng đến xem tình hình. Cô tình cờ thấy Mộng Dao, cô gái này không phải hay đi bên cạnh Vĩ Thành sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Lúc này cô em gái nhỏ nhìn qua cũng thấy Cẩn Du, cô chỉ mỉm cười nhẹ rồi lại tiếp tục đi làm công việc của mình. Cẩn Du thấy lạ, muốn biết cô gái này là ai thì Nicole gọi: “ Phó tổng Ngô! Bên này ạ!”.
Vì phải đi gặp người mẫu đại diện nên Cẩn Du cũng gạt thắc mắc này qua một bên mà tập trung vào công việc.
Từ gương phản chiếu, Thư Ái đang làm tóc thì thấy Cẩn Du đến thì liền vui ra mặt. Cô quay đầu lại gọi thân thương: “ Đại diện Ngô!”.
Cẩn Du đi đến chỗ mỉm cười chào lại: “ Tiểu thư Trương! Rất vui được gặp lại cô!”.
“ Cô thấy hôm nay tôi thế nào?”, Thư Ái làm nét mặt dễ thương hỏi.
“ Đương nhiên là rất đẹp, nữ chính của dòng mỹ phẩm Hà Thị sắp ra mắt lại càng toả sáng hơn”.
Nghe được lời khen từ cô, Thư Ái tỏ ra tự tin: “ Tuyệt mỹ! Đại diện Ngô rất có mắt thẩm mỹ”.
Cẩn Du dặn dò nhân viên: “ Còn 30’ nữa là bắt đầu shoot ảnh, mọi người cố gắng lên nhé!”.
Mọi người đều vui vẻ đồng ý, dường như họ cũng rất mong chờ về dòng mỹ phẩm mới này.
Đang vui thì Thư Ái đột nhiên hỏi: “ Đại diện Ngô này, Hà tổng sao không thấy, không đi cùng cô à?”
Câu hỏi khiến cô ngạc nhiên, mọi người cũng bàng hoàng mà hướng ánh mắt về cô. Vì trước đây đã có tin đồn về mối quan hệ của hai người nên tất cả đều rất mong muốn được xác nhận.
Không có vẻ gì là lo lắng, cô trả lời thành thật: “ Mỗi người mỗi việc, lịch trình của Hà tổng tôi không rõ”.
Nghe được câu trả lời, mọi người cũng phần nào bớt nghi ngờ lại.
…
Đúng thời gian, shoot ảnh đầu tiên đã được bấm máy. Ở phía sau nhiếp ảnh gia, Cẩn Du cũng chăm chú nhìn những tấm ảnh chạy vào máy tính. Vì từng là người mẫu, cô rất có kinh nghiệm chọn ra những bức đẹp nhất.
Hơn 2 tiếng sau thì buổi chụp mới hoàn thành, lúc này Diệc Thần gọi đến cho Cẩn Du mong cô có thể trở về phòng gặp anh một chút.
Hiếm khi anh gọi vào thời gian làm việc nên cô biết rằng ắc hẳn là chuyện gì đó quan trọng.
Cô về phòng thấy anh ngồi chờ sẵn liền gọi: “ Anh Diệc Thần!”.
“ Cẩn Du, anh có chuyện này muốn cho em biết”.
Sau khi cô ngồi xuống, anh nói: “ Đêm qua anh bắt gặp Lâm Ninh Hinh bước ra từ một phòng thuộc khách sạn DIA”.
Cẩn Du nghi ngờ: “ Cô ta làm gì ở đó?”