Người Tình Của Hotboy

Chương 397: Đẹp nhất không phải ngày mưa (2)




Cố Ngôn Chuẩn như bị chọc ngoáy, cáu giận nói: “ Cô lại nói linh tinh cái gì thế! Đã nói là đừng có nhắc đến cô ta, cô bây giờ nói những chuyện này có ý nghĩa gì không?”

An Như Tẩm ở bên cạnh nghe thấy tiếng quát cũng giật nảy mình, có điều trong lòng đang cười chế giễu, hôm nay xem truyện cười đúng là quá đã.

Diệp Tư Vân dường như quên đi hình tượng cao quý thường ngày, cũng nhảy dựng lên cãi nhau với Cố Ngôn Chuẩn, hai người náo loạn cả tầng.

Trên lầu.

Cố Lí dìu ông Cố về phòng, ân cần nói: “ Ông nội, ông nghỉ ngơi sớm đi, chú ý sức khỏe.”

Ông Cố liếc ánh mắt sắc lạnh, hỏi: “ A Lí, cháu nói Tử Thần làm tất cả điều này, là vì cái gì?”

Cố Lí không nói gì, ông Cố tự nói: “ Lẽ nào là vì đứa con gái đó sao?”

Cố Lí giật thót, thầm nghĩ không hay rồi, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra dửng dưng: “ Có lẽ cậu ấy chỉ là muốn có sản nghiệp của nhà họ Cố thôi.”

Ông Cố cười khẩy, Cố Tử Thần từ nhỏ đối với những tài sản này đâu có hứng thú, sao đột nhiên lại đổi tính à?

Nói đi nói lại, hai đứa cháu này của ông, đều là người không màng danh lợi, ông vốn dĩ muốn đem hết cổ phần cho Cố Lí, nhưng Cố Lí rõ ràng biểu thị mình không cần, còn tham gia vào làng giải trí, những năm này luôn xa cách việc công ty.

Ông không muốn cho Cố Tử Thần! Cố Tử Thần có tư cách gì mà cướp chứ!

Trong mắt ông hằn lên vẻ sắc lạnh, mở miệng nói: “ Lần sau hợp tác với bất động sản Trường An, để bác Diệp cháu đi bàn.”

Cố Lí khẽ nháy mí mắt, nhưng vẫn đáp vâng một câu.

---- ----

(/)

Cuối tuần.

Tô Niên Niên về nhà, vốn dĩ muốn ngủ nướng một giấc, ai biết lại bị tiếng chuông điện thoại ồn ào làm tỉnh giấc.

Cô nheo mắt nhìn màn hình điện thoại, hiển thị là mẫu hậu đại nhân, vội vàng ấn nút nghe.

“ Niên Niên, mẹ có tài liệu quan trọng để quên trong phòng, con giúp mẹ mang đến nhé, mẹ có việc gấp cần dùng!” giọng nói gấp gáp của Sở Tố Tâm chuyển đến.

Tô Niên Niên biết mấy ngày này bà rất bận, đến cuối tuần cũng không được nghỉ ngơi, thế là ngoan ngoãn đồng ý.

Bật dậy nhanh chóng vệ sinh cá nhân, cô cầm tập tài liệu đi ra vẫy taxi, đến công ty.

Đưa tập tài liệu đến công ty, Sở Tố Tâm cười cảm kính với cô, khẽ nói: “ Hay là con đi lượn trung tâm thương mại, mua hai bộ quần áo, buổi trưa ăn cơm với mẹ nhé?”

“ Được ạ.” Tô Niên Niên gật đầu rồi đi ra.

Cô xuống đến tầng một, chuẩn bị đi ra, vô tình nhìn thấy mẹ của Cố Tử Thần --- Diệp Tư Vân.

Sao bà ấy lại đến công ty nhà họ Tô chứ?

Tô Niên Niên nghi ngờ liếc nhìn bà ta, Diệp Tư Vân hôm nay trang điểm lộng lẫy, đoan trang lịch sự, bên cạnh còn có thư ký trẻ, thư ký kính cẩn ấn thang máy cho bà ta.

Tô Niên Niên quan sát, nhìn thấy bọn họ muốn lên tầng 11, tính tò mò bộc phát, thế là lại đi thang máy khác lên tầng 11.

Cô lén lút đi theo sau Diệp Tư Vân, thấy bà ta đi vào một phòng học, sau đó Lam Luật cũng cau mày đi vào.

Tô Niên Niên biết Lam Luật phụ trách hợp tác của công ty đối ngoại, trong lòng thầm lẩm bẩm, lẽ nào Cố Gia muốn hợp tác với Tô gia sao?

Một bóng người trẻ trung đi ra, Tô Niên Niên mắt sáng lên, nhận ra đó là trợ lý A Kỳ của Lam Luật.

A Kỳ đi phòng trà bưng cafe, Tô Niên Niên viện danh nghĩa của cô, ngang nhiên hùng hồn đi vào theo sau A Kỳ.

Diệp Tư Vân nhìn thấy Tô Niên Niên đi vào, biểu cảm có chút không tự nhiên, nụ cười cứng đờ: “ Không ngờ thiên kim nhà họ Tô còn thích làm mấy việc bưng bê trà nước này?”

Tô Niên Niên mặt điềm nhiên: “ Không có cách nào ạ, không bằng đại nghiệp lớn nhà họ Cố, cháu lúc nào cũng phải ra ngoài trải nghiệm cuộc sống.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.