Tô Niên Niên xót xa, buồn bực, chỉ tiếc công sức mình bỏ ra đều đổ xuống sông xuống bể.
Hỏi Diệp Tinh Vũ mới biết, thì ra nhà họ Cố tổ chức tiệc sinh nhật cho Cố Tử Thần, nhưng do thời gian trước mâu thuẫn giữa công ty nhà họ Cố và họ Trần, họ Tô, nên không mời bọn họ.
Tô Niên Niên một mình cô đơn ngồi ở cầu thang tầng hai, Trần Nguyên quả thật không đành lòng, qua an ủi cô: “ Hay là anh đi cùng em, nhà họ Cố không gửi thư mời chúng ta, nhưng chúng ta có thể dựa vào thân phận là bạn của Cố Tử Thần mà đến.”
“ Không đi, người ta đâu có mời chúng ta, Cố Tử Thần cũng không nói bảo chúng ta đi, em còn lâu mới đi.” Tô Niên Niên hậm hực nói.
Trần Nguyên vuốt vuốt tóc cô: “ Mỗi năm đều là như thế, sinh nhật Cố Tử Thần chẳng có gì vui, phải tiếp khách cổ đông cả ngày, còn cả những nhân vật nổi tiếng của Dụ Thành, đi hay không cũng chẳng có gì khác biệt.
Tô Niên Niên bĩu môi, ngoảnh đầu ra chỗ khác.
Cô muốn đón sinh nhật với Cố Tử Thần mà........tận tâm chuẩn bị bao nhiêu ngày, kết quả lại không hề được dùng đến,
Điện thoại rung lên ầm ầm, là trong nhóm cánh cụt Nọa Nọa và Đậu Đậu gửi tin nhắn ----
<Nọa Nọa muốn cao lên>: Tiểu Niên Niên, thế nào rồi? có phát triển thuận lợi với Cố nam thần của cậu hay không?
Tô Niên Niên buồn bực trả lời: anh ấy về nhà tổ chức sinh nhật rồi, hơn nữa lại không hề mời mình!!
Tô Niên Niên bực bội trút ra một lúc, sau đó phát hiện mình thật ngốc.
Trong lòng cô vẫn rất muốn đi, chỉ là sĩ diện không cho phép.
Ngay lúc đó, chuông điện thoại vang lên, Tô Niên Niên ấn nút nghe, đầu dây bên kia chuyển đến giọng nam quyến rũ, “ Tô Niên Niên?”
Tô Niên Niên sững người một lát, nói: “ uhm, xin chào, xin hỏi anh là ai?”
(/)
Giọng nam đó cười cười, là âm nam thần có từ trường, khẽ nói một câu: “ Cô đoán đi?”
Tô Niên Niên cảm thấy đây là kiểu lừa đảo, định tắt máy đi.
May là người đàn ông đó kịp nói ra: “ Có muốn đến party sinh nhật Cố Tử Thần không?”
Tô Niên Niên chớp chớp mắt, ngập ngừng hỏi: “ Đi thế nào........”
“ Ha ha........” lại là giọng cười đó, nghe mà trái tim thiếu nữ của Tô Niên Niên cũng phải nhảy nhót, “ cô có lẽ không có thư mời phải không, đến cửa hàng Phạm Tầm, tôi đưa thư mời cho cô.”
Cửa hàng Phạm Tầm chính là lần trước Cố Tử Thần dẫn Tô Niên Niên đi, là một nhà thiết kế tạo mẫu.
“ uhm.......anh là ai......” Vì sự an toàn của bản thân, Tô Niên Niên lí nhí hỏi một câu.
Người đàn ông không cười nhạo cô, mà nghiêm túc nói: “ M.E, Cố Lí.”
Tô Niên Niên: “!!!”
Thì ra là Cố Lí!
Cô không biết Cố Lí vì sao gọi điện cho cô, chỉ có điều lúc này Tô Niên Niên cũng không quan tâm nhiều, mà là cùng Trần Nguyên lái xe đến cửa hàng Phạm Gia đó.
Bên ngoài cửa hàng treo một tấm biển nhỏ, viết “ Hôm nay nghỉ, tạm dừng kinh doanh.” Nhưng Tô Niên Niên tinh mắt, vẫn nhìn thấy bên trong có nhân viên.
Đi vào xem, Phạm Tầm đang đích thân làm tạo hình cho Cố Lí, tóc được uốn lên, để lộ ngũ quan sáng sủa, dưới ánh đèn sáng càng toát lên vóc dáng cân đối.
Không có gì nghi ngờ, Cố Lí đúng là nam thần quốc dân.
Lần đầu tiên tiếp xúc ở khoảng cách gần như thế với đại minh tinh, Tô Niên Niên không khỏi bàng hoàng, cho đến khi Cố Lí chào hỏi cô mới định thần lại.
Cố Lí đứng dậy, thuận tay từ trong bình hoa bên cạnh ngắt một bông bách hợp, gài lên tóc Tô Niên Niên.
“ Prefect! Tô Niên Niên, đi theo tôi.”