Người Tình Bá Đạo

Chương 136: Cha đẻ




Đi ra khỏi khu chưng cư Tĩnh Hải, tìm một khách sạn gần đó ở, hy vọng khi ngày mai về nhà Lạc Thanh đã đi rồi.

Đêm này, mãi cũng không ngủ được, mơ thấy mẹ tôi biết chuyện tôi làm tình nhân, bà rất tức giận vô cùng tức giận, đuổi tôi ra khỏi nhà.

Hơn mười một giờ trưa hôm sau tôi mới mở máy, máy vừa mở đã nhận được điện thoại của mẹ:”Thiển Thiển, con đang ở đâu? Về ngay cho mẹ.” Không thèm đợi tôi trả lời bà đã ngắt máy.

Vừa vào nhà, cha mẹ và Tử Kiềm đã ngồi trong phòng khách, tôi cảm giác không khí có điều gì đó không đúng, dời tầm mắt về phía Tử Kiềm, cậu đáp lại tôi bằng một cái nhìn bất đắc dĩ :”Con có chút việc ra ngoài trước, lát nữa con về.”

Sau khi Tử Kiềm đi, tôi hỏi:”Mẹ, có chuyện gì gấp vậy? Làm gì mà bắt con về nhà ngay?”

Mẹ chăm chú nhìn tôi, mặt không thay đổi nói:”Có phải con không vừa ý với Lạc Thanh không?”

Tôi không hiểu ra sao, lắc đầu phủ nhận:”Không có mà.”

“Nếu không phải tại sao nửa đêm con bỏ nó một mình rồi ra ngoài?”

“Anh ấy đã thích người khác, con cũng thích người khác, tối qua bọn con chia tay rồi.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó con gọi điện cho Hiên nhi, vậy nên nửa đêm đi ra ngoài.”

Trong mắt mẹ lộ ra chút thất vọng, “Thiển Thiển, mẹ không biết nửa năm này ở Mộ Phong con đã trải qua cái gì, mẹ chỉ biết con bây giờ miệng toàn nói dối. Mẹ không muốn nghe con giải thích. Lạc Thanh nói cậu ấy sẽ tới đón con, bảo con ở nhà đợi cậu ấy.”

Tôi vừa vào phòng đã nhìn thấy trên giường có thêm một chú gấu, giống hệt con mà Hạ Mộc Lạo tặng cho tôi, chỉ có điều con này màu phấn hồng, lấy hai con gấu ở trong túi ra, cất cả ba con vào sâu dưới đáy tủ.

Không biết trước khi đi Lạc thanh đã nói những gì với mẹ, cũng không nhất thiết phải biết, bây giờ mẹ đang tức giận ngút trời, tôi vẫn nên cẩn thận một chút.

Lại cầm lấy túi ra khỏi nhà, vừa ra ngoài khu chung cư Tĩnh Hải đã đụng ngay Tô Ngưng, tự biết trốn không thoát, tôi cũng không trốn nữa.

Cô ta hỏi:”Thiển Thiển, là cô bắt Thần ly hôn với tôi phải không?”

Tôi cúi đầu:”Tôi và anh ấy đã kết thúc rồi, sau này đừng tới tìm tôi nữa, tìm hay không tìm kết quả cũng như nhau thôi.”

Trong mắt Tô Ngưng hiện lên chút tức giận:”Thiển Thiển, tôi không tin Thần sẽ vô duyên vô cớ đưa ra yêu cầu ly hôn với tôi, chỉ có cô mới có thể khiến anh ấy làm vậy.”

Các người ly hôn là chuyện của các người, chẳng liên quan gì đến tôi. Bây giờ, cho dù hai người có thực sự ly hôn, tôi cũng sẽ không chọn anh:”Tôi nhớ cô đã từng nói tôi không thể khống chế được trái tim của anh ấy, đã như thế anh ấy sao có thể nghe lời tôi. Chúng tôi đã cắt đứt rồi, hai người có ly hôn hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi.”

Tô Ngưng tức giận nhìn tôi:”Tôi không tin hai người đã thực sự cắt đứt, Thần mỗi ngày đều đến khu chung cư Tĩnh Hải, đơn giản cũng chỉ vì cô, bây giờ tôi tận mắt thấy cô đi ra từ khu chung cư Tĩnh Hải. Chuyện này, cô giải thích thế nào?”

“Nhà tôi ở tòa nhà số 3, nơi Hoa Thần đến là tòa số một, cô nghĩ nhiều quá rồi.”

Trong mắt Tô Ngưng ánh lên một tia bi thương:”Thiển Thiển, tôi lấy thân phận làm vợ xin cô hãy rời xa anh ấy, tôi không thể mất anh ấy, hy vọng cô hiểu cho tâm trạng của một người vợ như tôi.”

Tôi quay đầu đi, thấy một chiếc xe màu đen đỗ bên cạnh, một phụ nữ trung niên cao quý tức giận xuống xe, tôi lại đảo tầm mắt trở về trên người Tô Ngưng:”Tôi và anh ấy ngay ngày hôm sau sau khi hai người kết hôn đã cắđứt rồi, tôi cũng không muốn làm kẻ thứ ba đi phá hoại hôn nhân của người khác, mặc kệ cô tin hay không tin, sự thật chính là như thế.”

Nói xong, đúng lúc tôi chuẩn bị đi, một tiếng bàn tay giáng xuống vang vọng không dứt bên tai, má bốc nóng bỏng rát, tôi vươn tay lên che mặt, liếc mắt nhìn, người phụ nữ vừa xuống xe giờ phút này đang phẫn nộ trừng mắt nhìn tôi, tay của bà ta vẫn đang giương trong không trung. Tô Ngưng giữ chặt lấy tay bà ta :”Mẹ, sao mẹ lại đánh người?”

Ha, sao lại đánh người, năm đó không phải cô cũng đánh tôi sao? Hôm nay mẹ cô lại đến đánh tôi, cho dù tôi và Hoa Thần đã thực sự cắt đứt, cô cũng phải trừng phạt tôi đúng không, chỉ cần có tôi ở đây, cô sẽ không có một ngày được hạnh phúc.

Một tiếng nói tang thương đáp lại:”Ngưng nhi, đây chính là con hồ ly tinh đã câu dẫn Hoa Thần đúng không? Sao con có thể nhu nhược như vậy? Không cần phải nương tay với loại hồ ly tinh này, nếu không chồng của con sẽ thành chồng của nó đấy.”

Tôi oán hận nhìn hai mẹ con kia, Tô Ngưng lo lắng nhìn tôi, tôi khinh thường quay đầu đi, cô ta thì có gì mà phải lo lắng, giả bộ làm người tốt trước mặt tôi làm quái gì, năm đó cô chẳng phải cũng giống mẹ cô sao.

Giọng nói của mẹ đột nhiên vang lên:”Không được động vào con gái tôi.”

Mẹ tức giận ngút trời đi về phía tôi, đột nhiên tôi cảm thấy trời thật âm u, chẳng lẽ thật sự không thể giấu được ư? Mẹ, tại sao mẹ lại xuất hiện đúng vào lúc này? Đừng đến đây, mau về nhà đi.

Chuyện vẫn không được như ý, mẹ tiến lại gần, bà ôm tôi vào trong ngực, lặp lại câu nói kia:” Không được động vào con gái tôi.”

Lời mẹ vừa dứt, mẹ Tô Ngưng lập tức gầm nhẹ ra tiếng:”Tôi còn nói không biết hồ ly tinh từ đâu mà đến, là con gái của cô thì không lạ nữa rồi. Năm đó cô quyến rũ chồng tôi, bây giờ con gái cô lại đi câu dẫn chồng của con gái tôi, đúng là mẹ thế nào con thế nấy.”

Đồ đàn bà chết tiệt, dựa vào cái gì mà nói mẹ tôi như thế, lạnh giọng nói:”Chuyện của tôi đừng kéo mẹ tôi vào, bà đánh tôi là đủ rồi.” Nhìn gương mặt trắng bệch của mẹ, tôi hận không thể giáng cho bà ta vài cái tát.

Tô Ngưng đứng một bên khuyên mẹ cô ta:”Mẹ, sao mẹ có thể nói như thế, chúng ta đi thôi.”

Mẹ Tô Ngưng bật ra một câu chà xót lòng tôi, cho tôi biết được thân thế của mình:”Ngưng nhi, ả phụ nữ này năm đó hại cha con suýt chút nữa buông tha tiền đồ, ly hôn với mẹ. Hôm nay, chồng con vì con gái của ả ta mà đòi ly hôn với con, con nói mẹ làm sao có thể nuốt cục giận này đây.”

Tôi kinh sợ nhìn bà ta, Tô Ngưng cũng không dám tin nhìn bà ta, Tô Ngưng há miệng lại không hề phát ra tiếng nào, tôi cũng giống y như vậy.

Không đến một phút, một người đàn ông trung niên có ánh mắt sắc bén xuất hiện bên người mẹ, ông ta nắm lấy tay mẹ:”Lăng Tuyết, đúng là em rồi.”

Người này tôi đã từng gặp ở hôn lễ của Tô Ngưng, ánh mắt của ông ta vẫn sắc bén như bây giờ. Tôi gạt tay ông ta ra:”Không được động vào mẹ tôi.”

Ông ta nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân, trong mắt đột nhiên có chút dao động, nếu nói ông ta là cha tôi tôi thực không tin, bởi vì phản ứng của ông ta quá mức bình tĩnh, rất không bình thường.

Tôi kéo mẹ đi, mẹ hồn bay phách lạc quay đầu lại nhìn người đàn ông kia, thấy những giọt nước mắt lăn trên má bà, lòng tôi đột nhiên thấy đâu nhói, cho dù ông ta là cha đẻ của tôi tôi cũng không cho phép mẹ và ông ta có bất kì quan hệ gì nữa, bây giờ mẹ đã kết hôn rồi, ông ta cũng có vợ con, bọn họ đã không thể nữa rồi.

Về đến nhà, cha lo lắng nhìn mẹ, còn tôi ngồi một mình ở bên cạnh, nhìn ánh mắt trống rỗng vô hồn của mẹ, tôi biết bà vẫn chưa quên được người đàn ông kia, tôi đứng dậy, lúc tôi đang đi nhanh vào phòng, chợt nghe thấy mẹ nói:”Thiển Thiển, con thực sự quan hệ với đàn ông đã có gia đình? Từ nhỏ mẹ đã dạy con không được làm kẻ thứ ba, tại sao con không nghe lời mẹ? Tại sao lại đi phá hoại gia đình của người khác?”

Dừng bước lại, rốt cục cũng biết rồi, vậy còn thế nào nữa? Không phải tôi đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi sao? Còn sợ cái gì đây? Bất lực nói:”Chuyện tình cảm không phải con nói là được, tình yêu không phân biệt kết hôn hay chưa kết hôn.”

Tôi quay đầu đi, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, trong mắt cha hiện lên sự không thể tin:”Lăng Tuyết, phàm là chuyện gì cũng phải có chứng cớ, anh tin Thiển Thiển là một đứa bé tốt.”

Mẹ nói từng câu từng chữ:”Vợ của thằng đó đã tìm đến tận cửa rồi, chính miệng Thiển Thiển cũng đã thừa nhận, lẽ nào là em vu oan cho nó ư?”

Tôi dựa vào tường, người dần dần trượt xuống, cuối cùng ngã ngồi xuống mặt đất.

Ngày này sớm hay muộn cũng phải đối mặt, bọn họ biết sớm một ngày tôi phải sớm đối mặt một ngày, tôi không trốn được:”Nhưng ngay sau hôn lễ của bọn họ con đã cắt đứt với chồng cô ta rồi, bây giờ chồng cô ta muốn ly dị thì sao lại đến trách con? Có trách thì chỉ có thể trách cô ta không thể giữ được lòng chồng mình, con chẳng thấy mnh đã làm sai cái gì cả.”

Từ giây phút mẹ Tô Ngưng đánh tôi, tôi đã không còn áy náy gì với Tô Ngưng nữa, nửa năm trước tôi đã rời khỏi Hoa Thần, là cô ta không thể giữ được trái tim Hoa Thần, trách tôi thì có tác dụng gì? Không phải là tôi quấn quít lấy anh không buông.

“Ý của con là con vẫn đúng phải không?” Mẹ càng tức giận.

“Cho dù con có đúng hay không, vẫn đề cũng không phải là do con, chồng cô ta đòi ly dị với cô ta tìm con có tác dụng gì? Con có thể quyết định cái gì?”

“Con dám nói bây giờ con và chồng cô ta không có quan hệ không?”

“Tóm lại không phải là con đi tìm anh ta, là anh ta tới tìm con, con cũng chẳng nói những lời dễ nghe gì.”

Cửa bật mở, Tử Kiềm bước vào, cậu khó hiểu nhìn tôi:”Thiển Thiển, sao lại ngồi dưới đất?”

Tôi bất đắc dĩ lắc đầu:”Tớ không sao.”

Mẹ đột nhiên đứng dậy, rít từ hàm răng ra một câu:”Đi khỏi đây ngay cho tôi, tôi không có loại con không nghe lời như cô.”

Nói xong, bà bước vào phòng ngủ của mình.

Trong mắt cha tất cả đều là không đành lòng, “Thiển Thiển, mẹ con bây giờ đang tức giận. Con đừng nghe lời bà ấy, đợi bà ấy hết giận con nhận lỗi là được.”

Tử Kiềm càng không hiểu:”Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Tôi không quay đầu, lau nước mắt trên mặt:”Cha, không cần nói nữa, bây giờ con đi, hồi trước con có lỗi, nhưng bây giờ con không sai, con sẽ không nhận lỗi đâu.”

“Xoạt” tôi đứng dậy, vào phòng lấy ra hai con gấu, tìm túi thu dọn đồ đạc.

Tử Kiềm vẫn không ngừng hỏi:”Thiển Thiển, rốt cuộc là chuyện gì? Tớ chỉ ra ngoài một chuyến sao lại trở thành thế này?”

Tôi không nhìn cậu, tiếp tục thu dọn đồ đạc, tự cười nhạo nói:”Thực ra cũng chẳng có gì, mẹ biết tớ làm người thứ ba, vì vậy đuổi tớ ra khỏi nhà.”

Tử Kiềm nắm chặt lấy tay tôi:”Ý gì?”

Tổi bỏ đồ đạc trên tay xuống, nhìn vào mắt cậu nói:”Tớ làm tình nhân của anh rể tớ, bây giờ bà chị ấy tìm đến cửa rồi, còn có mẹ cả và cha đẻ của tớ nữa.”

Vừa dứt lời, một cái tát giáng xuống má tôi, tôi che mặt lại, cầm lấy túi xách, từ phòng chạy thẳng ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.