Người Ta Yêu Là Nữ Nhân

Chương 91




Jennie do dự mãi vân là truyền Du Lẫm đến, nàng tuy rằng nuốt lời, nhưng là cũng muốn giải thích một chút

" Mẫu hậu hoàng thúc nói có thật hay không? " Du Lẫm vừa vào cửa liền chất vấn Jennie

Jennie kéo hắn đến bên cạnh, sửa bạch ngọc quan trên đầu của hắn, sau đó chậm rãi nói: " Lẫm nhi, mẫu hậu biết con không thể chấp nhận, nhưng mẫu hậu cũng có nổi khổ, chờ con trưởng thành sẽ minh bạch "

" Nhưng chính người đã nói sẽ không gả cho hoàng thúc " Du Lẫm kêu la: " Mẫu hậu chưa bao giờ lừa gạt trẫm "

Jennie giỏi tranh luận nhưng không biết giải thích như thế nào với hắn, vẫn là nói: " Mẫu hậu sở dĩ nói không giữ lời là vì tình thế bắt buộc, hơn nữa đã là chuyện thật không thể thay đổi, mẫu hậu hy vọng con có thể chấp nhận chuyện này, hơn nữa.....đáp ứng mẫu hậu, vô luận về sau như thế nào, cũng không làm khó dễ hoàng thúc con, y đối với con không có chút ác ý nào cả "

Du Lẫm vừa giận vừa ủy khuất, nấc một tiếng, lớn tiếng nói: " Trẫm không tiếp thụ, Trẫm sẽ không tha thứ cho các ngươi! " giãy khỏi cánh tay Jennie, chạy vội ra ngoài

Jisoo gặp Du Lẫm đi ra, cho tả hữu ngăn lại, phân phó nói: " Đưa Hoàng thượng trở về thay y phục rồi sau đó đưa đến đại điện dự lễ "

Du Lẫm biết phản kháng cũng vô dụng, giận trừng mắt Jisoo, hận ánh mắt không thể phun ra lửa

Jisoo hơi nhíu nhíu mày, liền không hề đề ý tới, chuyên tam chờ Jennie xuất giá

Hongju quay về giúp Jennie mặc mũ phượng khăn quàng vai. Mười năm đã qua, dung mạo Jennie cũng không biến hóa gì lớn nhưng khí chất hoàn toàn bất đồng, so với bộ dáng năm đó nản lòng thoái chí thì giờ phút này Jennie đoan trang tao nhã, nhìn mà nói không nên lời.

Ngay cả hongju luôn luôn thận trọng cũng nhịn không được mà khen:

" Nương nương, người như vậy mới giống tân nương "

Jennie hơi dâng khóe môi, không lên tiếng. Nhìn mình trong gương đồng, nhất thời hàng vạn hàng nghìn cảm khái

Trang điểm xong, hongju giúp nàng đội khăn voan, cho một tiểu cung nữ đi thong tri Cảnh Vương

Chỉ chốc lát sau, Ti Lễ Giam thái giám đến xướng thanh lên: " Giờ lành đã đến thỉnh tân nương lên kiệu " Đi theo cổ nhạc vang lên, soojin hongju hai đại cung nữ giúp đỡ Jennie, nhất chúng nữ quan, cung nữ theo ở phía sau, đi ra Kim Thanh cung

Ngoại trừ Jisoo, ai thấy Jennie đi ra đều quỳ xuống hô: " Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương!  Chúc mừng Vương gia, Chúc mừng Vương gia!"

Vài trăm người đồng âm lên tiếng, nhất thời vang chấn tận trời

Jisoo trên lưng ngựa nhìn Jennie đội khăn voan, trong tiếng chúc mừng, cảm thấy hăng hái. Y rốt cuộc cũng thú được Jennie

Jennie mắt không thấy gì bị tiếng chúc mừng mà chấn động. Không khỏi nắm lòng bàn tay, nàng tưởng rằng lặng lẽ làm lễ một chút cũng được, dù sao thân phận của bọn họ không tiện cho lắm, không nên quá mức khoa trương, nào biết Jisoo lại long làm trọng như thế

Soojin hongju giúp đỡ Jennie thượng kiệu, tám cung nữ nâng kiệu, các mệnh phu nhân và nữ quan phù kiệu, chậm rãi đi đến Huyền Vũ môn. Theo Hoàng hậu đại hôn lễ tiết, phải đi qua từng cửa cung, cuối cùng theo cổng giữa vào cung, đến đại điện hành đại lễ bái thiên địa

Văn vỏ bá quan đã chờ lâu ở đại điện cả ngày, Kim thủ phụ thì vắng mặt tránh cho người ta nghi ngờ vô căn cứ, bất quá tiểu Hoàng thượng đã ngồi ở trên cao kia, bên cạnh long ỷ còn có thêm phượng ỷ, Thái hoàng thái hậu cũng đoan trang ngồi đó, liền thu lòng nghi ngờ chỉ an tâm chờ

Cổ nhạc từ xa truyền đến, đủ loại quan lại chi ra hai bên. Du Lẫm bắt đầu bực dọc, nhích tới nhích lui trên long ỷ. Thái hoàng thái hậu vội kéo ray hắn qua trấn an nói: " Hoàng thượng, trong chốc lát sẽ tốt thôi "

" Hoàng tổ mẫu, trẫm không muốn mẫu hậu gả cho hoàng thúc "

" Hoàng thượng, nếu ngươi muốn mẫu hậu tốt thì nghe lời hoàng tổ mẫu, một lát cái gì cũng không nên nói "

" Trẫm ghét hoàng thúc "

[ tao cũng ghét mày (๑•̀ㅂ•́)و tự mình viết tự mình bực :))) ]

Bà lắp bắp kinh hãi nhìn Du Lẫm. Hít một hơi, thầm nghĩ ' Soo nhi, ngươi vì sao tự mình chuốc khổ, không thú Jennie thì không được sao? ' còn đang suy nghĩ thì nghe thái giám xướng lên. Ngẩng đầu thấy một đôi tân lang tân nương đi vào đại điện

Jisoo hướng mẫu hậu xem qua, ánh mắt giao nhau, đọc ra ý tứ trong mắt, một vui mừng, một cảm kích

Theo lệ tất nhiên là một phen ca công tụng đức, biểu dương Thái hậu hiền lương thục đức, Cảnh Vương công đức vĩ đại. Nói ngắn lại chính là Thái hậu cùng Cảnh Vương trời đất tạo nên một đôi

Cuối cùng sau khi Du Lẫm cực độ nhăn nhó quỳ xong là kết thúc buổi lê

Tưởng rằng sẽ một phen sóng gió nhưng không ngờ lại thuận lợi như thế, Jennie thẳng trở lại Kim Thanh cung, mới từ trong hốt hoảng tỉnh lại, cũng ý thức được thân phận mới của mình, nhất thời cảm xúc trăm mối ngổn ngang

Trong cung thiết yến tiệc đãi quần thân, Jisoo cùng Jennie đi An Thọ cung hướng Thái hoàng thái hậu hành lễ xong là đi tiếp khách quan. Lần trước củng Yoo Jung uống rượu suýt nữa bại lộ thân phận lần này Jisoo khôn hơn, mang Lisa theo bên người, ngay cả như thế khi Jisoo trở về còn có chút ngã trái ngã phải. Cũng khó trách, đời có mấy lần vui. Lisa nhắm thấy Jisoo uống không nổi nữa liền khuyên y quay về, hơn nữa còn giúp y đưa đến tận phòng giao cho Jennie xong mới yên tâm rời đi

Lễ nghi ở tân phòng cũng không ít. Trừ bỏ dáng vẻ Jisoo lúc tháo khăn voan Jennie thì lập tức ngây người ra như phỗng, Jisoo trải qua một phen giày vò thì cuối cùng cũng tỉnh rượu. Cùng Jennie mặt đối mặt mà ngồi, nhìn người trong lòng, tình ý kéo dài trong mắt, khẽ gọi một tiếng: " Jen nhi! "

Jennie chỉ nhìn y một cái liền cuối đầu, dù đã cùng Jisoo bái thiên địa nhưng cùng y đối mặt như thế thì vẫn cảm thấy có chút không tự nhiên

Jisoo còn tường rằng nàng thẹn thùng, cười hì hì nói: " Jen nhi da mặt thật mỏng, ta và nàng thành thân rồi còn ngượng ngùng "

" Jisoo, ngươi thắng rồi "

Jisoo không hiểu ra sao

" Nguyên lai vô lại còn có bước này ưu đãi, xem ra ta cũng nên học theo "

Jisoo vẫn không hiểu

Jennie điểm trán của y một cái, nói: " Tự nghĩ đi "

Jisoo mới không rảnh, chậm rãi tới gần Jennie, dùng thanh âm cực biếng nhác nói: " Jen nhi, đêm xuân ngắn ngủi..... "

__________

Lại phải viết HẮC ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.