Người Quan Tài

Chương 37: 37: Đường Hiên Đến Chơi




Hai ngày tiếp theo, vẫn không hề có tin tức gì của Đường Lưu, điện thoại cũng không gọi được, ta cũng có chút lo lắng cho hắn

Vào buổi tối cuối cùng trước khi ta khai giảng, ta vốn chuẩn bị tắm rửa đi ngủ sớm, hôm sau còn phải dậy sớm đến trường điểm danh!

Vào lúc này, có tiếng gõ cửa bên ngoài truyền đến

Ta đã ở trong chung cư này gần một tháng rồi, hiện nay cũng không có lo lắng sợ hãi như trước đây nữa, nhìn qua mắt mèo thấy quả phụ áo đen xinh đẹp phòng 501 đang đứng bên ngoài

Nửa đêm nửa hôm, chị ta gõ cửa phòng ta làm gì?

Mang theo tâm trạng khó hiểu ta mở cửa phòng, cười ha ha nói:" Chị Cửu, muộn thế rồi, chị!.

hả?"

Lời vẫn chưa nói xong, ta liền bị dọa nhảy dựng!

Vốn nghĩ rằng chỉ có chị Cửu đứng trước cửa phòng, không ngờ bên cạnh còn có một người nữa, hành lang không có ánh đèn, vừa nãy nhìn qua mắt mèo không chú ý đến ở bên cạnh cửa vẫn còn một tên máu chảy đầm đìa

Quan trọng nhất là, cái tên mà toàn thân máu chảy nửa sống nửa chết này, ta biết

Đường Hiên!

Hai đêm trước còn lái xe xịn tới khiêu khích Đường Lưu, sao giờ lại thành bộ dáng này?

Đường Hiên giờ phút này, xương cốt toàn thân dường như nát vụn, chân tay đều cong một cách bất thường, không đứng được, nếu không phải chị Cửu dùng một tay nhấc cổ áo đằng sau của hắn, thì tên này sớm đã giống như bãi bùn nằm trên mặt đất rồi.

Trên mặt Đường Hiên đầy vết thương, nửa mặt đã nát bấy, mơ hồ còn nhìn thấy cả xương trắng.

Đồng thời, nghiêm trọng nhất là vết thương cỡ một tấc trên ngực hắn, sâu tới mức nhìn thấy xương cốt, giống như bị vũ khí sắc nhọn gì đó làm bị thương, mơ hồ còn nhìn thấy cả nội tạng.

Tình trạng như vậy, mà hắn vẫn sống, sức sống thật sự là rất ngoan cường

Chỉ là, ta càng cảm thấy kinh ngạc với thủ đoạn hành hạ người khác của chị Cửu, nhịn không được nhìn về phía chị Cửu.

Chị Cửu dường như hiểu được suy nghĩ của ta, lười biếng nói:" Không phải do ta làm, lúc mà ta tìm thấy hắn, hắn đang bị!.

hắn đã là bộ dạng này rồi, cho dù có thể cứu sống, hắn cũng đã bị phế rồi!"

Rất rõ ràng chị Cửu có chỗ giấu diếm, chỉ là ta cũng không muốn hỏi nhiều

Nhìn Đường Hiên nửa sống nửa chết thảm trạng, ta nhịn không được hỏi:" Ai biến mày thành bộ dạng này? Liên quan đến chuyện của cha mẹ tao, mày biết được bao nhiêu? Mày nói có không ít người bên Thượng Kinh cảm thấy có hứng thú với tao, rốt cục là chuyện gì?"

Ta hỏi liên tiếp mấy vấn đề, nhưng mà Đường Hiên không hề trả lời, chỉ là vô thức hừ hừ mấy cái, mặt mày đau đớn, giống như muốn ta cho hắn một cái thống khoái vậy.

Ta nhìn về phía miệng của Đường Hiên, nhất thời ngậm miệng không nói.

Mồm miệng của hắn vẫn đang không ngừng chảy máu, nhất là lúc hắn mở miệng đau đớn hừ hừ, ta rõ ràng nhìn thấy đầu lưỡi của hắn đã bị cắt đứt.

Kẻ xuống tay với hắn thật sự là quá độc ác!

Không biết tại sao, trong giờ phút này trong đầu ta lại thoáng qua khuôn mặt hàm hậu của Đường Lưu, rồi vội vàng bóp chết suy nghĩ này trong đầu

" Không hỏi được thứ gì có ích, tên gia hỏa này đã phế rồi, đem hắn đến đây chỉ là để cậu nhìn một cái mà thôi!"

Nghe chị Cửu nói như vậy, ta không cấm nghĩ đến việc hai ngày trước trong giấc mơ ta đã yêu cầu chị Cửu tìm Đường Hiên rồi mời hắn đến chung cư làm khách, hiện giờ nhìn thấy bộ dạng của Đường Hiên, trong lòng ta không tránh khỏi cảm giác quái quái!

Ta thở dài một hơi, nói:" Chị Cửu, đưa hắn đến bệnh viện đi!"

Nghe ta nói vậy, chị Cửu nhăn mi, ánh mắt nhìn ta cũng trở lên cổ quái, kiểu ánh mắt đó khiến cho lòng ta có chút sợ sệt

" Em trai,chị vẫn là thích dáng vẻ hiện giờ của cậu, ít nhất có hương vị con người, khiến cho người ta thấy rất ấm lòng!"

Nụ cười của chị Cửu rực rỡ, khiến cho ta có chút ngẩn ngơ, không thể phủ định, đối mặt với nụ cười phát ra từ nội tâm của người con gái tuyệt mỹ, không có người con trai nào có thể không rung động, trừ phi là thái giám.

" Chỉ là, tên gia hỏa này vốn là có ý đồ không tốt với cậu, nếu như ta đã mời hắn đến "chơi", sao có thể dễ dàng để cho hắn đi như vậy! Được rồi! cậu nghỉ ngơi đi, ngày mai bắt đầu khai giảng phải không, ngủ sớm dậy sớm ngày mai đừng đến muộn đó!"

Không đợi ta trả lời, chị Cửu híp mắt cười mang theo Đường Hiên toàn thân mềm nhũn rời đi, nhưng không phải đi về phía phòng 501 của chị ấy, mà kéo Đường Hiên đến trước cửa phòng 507, nhẹ nhàng gõ cửa, nhìn như là người rất lễ phép.

Cửa phòng 507 mở ra, bà lão đeo tạp dề xuất hiện, sau khi nhìn thấy chị Cửu xách theo Đường Hiên toàn thân máu chảy đầm đìa thì lộ ra nụ cười rất khó coi

Nụ cười đó tuy rằng khó nhìn, nhưng đúng là phát ra từ nội tâm, dường như đối với " món quà" mà chị Cửu tặng rất là vừa lòng, bà lão rất khách khí mời chị Cửu mang theo Đường Hiên vào trong phòng.

Ta ngẩn ngơ nhìn một màn này, mấy giây sau mới giật mình, vội vàng đóng cửa phòng lại

Được rồi, xem ra đêm nay kiểu gì cũng gặp ác mộng rồi!

Ta cố gắng khống chế bản thân không nghĩ về một màn lúc nãy, ngồi trong phòng chơi điện thoại một lát, xem vài video ngắn buồn cười, đợi tâm tình bình tĩnh lại, mới về phòng ngủ nằm vào chiếc quan tài màu xanh đi ngủ

Chỉ là, làm vậy hình như không có tác dụng mấy!

Khi mà ta ngủ say, trong giấc mơ ta giống như ăn no đi ra ngoài đi loanh quanh vậy, đi đến phòng 507

Trong phòng 507, thi thể của Đường Hiên bị đặt thành một tư thế quái dị đặt trên chiếc bàn máu me đầm đìa trong phòng, lão bà đeo tạp dề da đang nghiêm túc từng đường kim mũi chỉ may lại những vết thương trên thi thể Đường hiên, thậm chí ngay cả hai ngón tay đã cụt của Đường Hiên cũng không biết sử dụng chất liệu gì vá lại cho hắn

Từ đó có thể thấy, bà lão này dường như là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, không cho phép tác phẩm của mình có chút xíu sai sót nào

Mà hắc quả phụ xinh đẹp, dường như biết ta trong giấc mơ sẽ đến vậy, vẫn luôn đứng bên cạnh đợi, sau khi nhìn thấy ta trong mơ, chị ta sợ sệt lấy từ trong túi ra mười hai cái đinh quan tài màu đen đặt bên cạnh thi thể của Đường Hiên

Chị ta chỉ về phía thi thể Đường Hiên, nhẹ giọng nói với ta trong giấc mơ:" Những chiếc đinh này, là lấy từ trên cơ thể của hắn, cho dù có đưa đi bệnh viện cũng không cứu được! Đối với hắn mà nói, sống chịu dày vò, chết mới coi như được giải thoát!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.