Người Quan Tài

Chương 31: 31: Đi Vào Giấc Ngủ




Biểu hiện kỳ lạ của Vương Đức Phát bị ta và Đường lưu phát hiện ra

Trong sự tham lam mang theo khẩn trương không yên, Vương Đức Phát bản thân cũng phát hiện trạng thái của mình rất không bình thường, giống như buổi sáng hắn nói với chúng ta, nếu như hắn và con trai có tiếp xúc, còn không biết sẽ sảy ra chuyện tàn khốc gì

Đường Lưu ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói với Vương Đức Phát:" Vương tổng, chúng ta đi lên lầu đi! Nếu như có thể, có thể nói trước với bảo vệ một câu, bất luận nghe thấy âm thanh gì cũng không được đến làm phiền chúng ta?"

Vương Đức Phát cũng không hỏi gì, rất dứt khoát đi ra bên ngoài dặn dò, cho dù nghe thấy âm thanh gì cũng không được lên lầu.

Đồng thời, Vương Đức Phát còn dặn thiếu phụ mang thai chăm sóc tốt cho con trai, không cho phép cô ta và nhóc mập đi vào phòng của mình

Thiếu phụ trung niên khuôn mặt lo lắng, một lần nữa chân thành nhờ cậy ta và Đường lưu, mà nhóc mập tò mò nhìn chúng ta, không hiểu chúng ta muốn làm gì cha cậu ta.

Chúng ta cùng Vương Đức Phát trực tiếp đi lên trên gác hai của căn biệt thự, từ đầu đến cuối chiếc la bàn trong tay Đường Lưu không có động tĩnh gì, điều này khiến cho lông mày của Đường lưu nhíu lại.

Không tìm được nguồn gốc của thứ không sạch sẽ, sẽ không phải là Vương Đức Phát vốn không phải là gặp thứ gì không sạch sẽ mà là chỉ đơn thuần là do tâm lý có vấn đề chứ?

Cuối cùng, chúng ta đi đến thư phòng của Vương Đức Phát, nói theo lời của Vương Đức Phát, từ khi ông ta bắt đầu gặp ác mộng, thì một mình ở lại trong thư phòng, lo lắng bản thân mộng du sẽ làm bị thương kiều thê của mình

Trang trí trong thư phòng vẫn xa hoa như thế, chỉ là diện tích của một gian thư phòng, cũng gần gấp hai căn phòng thông thường rồi!

Đường Lưu cầm theo la bàn đi một vòng trong thư phòng, kim la bàn từ đầu đến cuối không hề nhúc nhích, Đường Lưu nhịn không được nói với Vương Đức Phát:" Vương tổng, nếu không giờ ngài ngủ một giấc đi, chúng ta ở trong thư phòng đợi, cũng có thể đưa ra phán đoán một cách chính xác nhất!"

Nghe vậy, Vương Đức Phát có chút không biết làm sao đi đến chiếc giường lớn đặt trong thư phòng, trực tiếp nằm xuống.

Mấy phút sau, dưới cái nhìn của hai ta, Vương Đức Phát càng vô lực nói:" Đường tiên sinh, hai vị cứ nhìn như vậy thì ta căn bản không cách nào ngủ được!"

Đường Lưu chớp chớp mắt, đi đến bên giường, lộ ra nụ cười chân thành với Vương Đức Phát, nhẹ giọng nói:" Vương tổng, ta có kinh nghiệm để nhanh chóng đi vào giấc ngủ, đắc tội rồi!"

Khi mà Vương Đức Phát vẫn chưa phản ứng lại, tay của Đường lưu đã chém mạnh lên cổ của Vương Đức Phát.

Giây lát, hai mắt Vương Đức Phát nhắm lại, trực tiếp hôn mê

Ta nhịn không được nói:" Phương pháp nhanh chóng đi vào giấc ngủ này của anh có chút thô bạo!"

Đường Lưu hừ hừ nói:" Có hiệu quả là được, nếu ông ta cứ mãi không ngủ, hai anh em ta cũng không thể ở mãi chỗ này với ông ta được đúng không? nếu đúng là do có thứ không sạch sẽ làm loạn, giúp ông ta xử lý sạch sẽ là được, nếu như do vấn đề tâm lý của ông ta, vậy thì thương mà không thể giúp được gì rồi, đương nhiên tiền đặt cọc anh cũng sẽ không trả lại, không thể để hai anh em ta bận rộn không công được!"

Khi nói câu này, Đường Lưu đi đến phía trước của chiếc bàn đọc sách, giống như là nhà của mình vậy, từ trong ngăn kéo lấy ra không ít trà ngon thuốc tốt, sau khi pha hai tách trà, ném cho ta mấy bao thuốc đắt đỏ, Đường Lưu lại đốt một cây rồi ngồi ở đó nhàn nhã phun vân nuốt mây.

Ta không được nhẹ nhàng tự tại như anh ấy, trong miệng ngậm điếu thuốc đi đến cửa sổ to lớn sát đất, nhìn về phía vườn hoa biệt thự.

Người thiếu phụ mang thai nắm theo nhóc mập đang đứng trong hoa viên, không biết đang nói gì với hai người bảo vệ và bảo mẫu, hai người bảo vệ và bảo mẫu nhìn về hướng phòng mấy lần, ta luôn cảm thấy ánh mắt của bọn họ có chút cổ quái

" Anh có cảm thấy người vợ trẻ này của Vương Đức Phát có vấn đề không" Ta quay đầu lại hỏi Đường lưu

Đường Lưu vừa nhấm nháp trà, vừa hút thuốc, ngồi trên chiếc ghế da rộng lớn, chân gác lên trên bàn, không hề có hình tượng chút nào lười biếng nói:" Nhìn ra rồi à? Không sai, không phụ công đoạn thời gian này anh khổ công dạy dỗ! Tướng mạo của người phụ nữ đó nghiêng về cung hình chi họa, theo lý mà nói thì không có khả năng có con cái, nhưng giờ cô ta lại có thai rồi, điểm này rất có vấn đề!"

" Còn có, em có phát hiện ra không, tuy rằng là đứa con mập của Vương Đức Phát và người phụ nữ đó rất thân thiết, người phụ nữ đó cũng biểu hiện ra là người rất từ ái, nhưng trong ánh mắt cô ta nhìn nhóc mập đó thoảng qua tia ghét bỏ, rất hiển nhiên bộ dạng mẹ hiền của cô ta chỉ là cố gắng biểu hiện ra cho Vương Đức Phát thấy mà thôi!"

Đường Lưu nói đến chỗ này, ta đúng là không chú ý đến, nhăn mi nói:" Vậy gần đây buổi tối Vương Đức Phát gặp ác mộng, có phải là có liên quan đến người phụ nữ này không?"

Đường Lưu cười ha ha,nhìn về phía Vương Đứa Phát đang ngủ say trên giường, cũng không biết là nghĩ đến chuyện cũ gì,ngữ khí chầm chầm nói:" Ai mà biết được chứ! Rất nhiều việc không đến cuối cùng kết quả biểu hiện ra, thì đừng có vội vàng kết luận, có rất nhiều việc, cho dù là mắt thấy tai nghe, cũng không chắc là thật.

Giống như anh, anh luôn mồm nói anh bị tâm thần phân liệt, có những việc làm ra mà bản thân không hề hay biết gì, nhưng có rất nhiều người không tin, không ít người chăm chăm muốn giết chết anh, con m** nó thật là không có đạo lý!.

"

Ta trước đây cho rằng những lời Đường Lưu nói đều là nói láo, nhưng gần đây mỗi đêm đều mơ thấy bản thân làm những điều trái với ý nghĩ của mình, dần dần hiểu được cảm xúc của Đường Lưu

Anh ấy là người bị tâm thần phân liệt, thế ta thì sao?

Thời gian trôi qua từng chút một, đến hơn mười giờ tối, Đường Lưu đang ngồi hút thuộc trực tiếp dập tắt thuốc, híp mắt nhìn chiếc la bàn đang đặt trên bàn sạch rộng lớn, ta cũng theo đó mà cảnh giác lên, từ trong túi lấy ra một cây nến mỡ người, tùy thời chuẩn bị thắp lên

Chiếc la bàn trên bàn phát ra âm thanh uông uông, chiếc kim trên mặt nhanh chóng chuyển động, chỉ mấy phút thời gian, kim la bàn chỉ về hướng Vương Đức Phát đang ngủ say trên giường, kim la bàn còn hơi hơi run lên.

Đồng thời,Vương Đức Phát vốn đang ngủ trên giường ngồi dậy, nhắm mắt xuống giường, cước bộ cứng đờ bước đến mép giường, không ngừng làm ra động tác nhai cắn, giống như đang biểu diễn động tác ăn uống vô hình

Theo sát đó, cánh tay hắn dường như bắt được thứ gì đó, điên cuồng đút vào miệng mình, mồm to nhai nuốt, trên mặt lộ ra thần sắc vui sướng vừa lòng.

Nhìn thấy cảnh bất thường này, mắt ta điên cuồng giật giật, thấp giọng nói với Đường Lưu:" Ông ta bị quỷ quấn thân à?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.