Người Kia, Tổng Tài

Chương 30




Chương 7.2

Sưu tầm

Tóm lại, sau khi không cẩn thận đáp ứng yêu cầu nho nhỏ của cô, anh từ một tổng tài vĩ đại biến thành một người chồng nhu nhược, mỗi ngày canh giữ ở hành lang bí mật chờ cô đến yêu thương, đối với cấp dưới dám tơ tưởng cô thì chỉ biết cắn răng chịu đựng chứ không thể làm gì.

Bất quá tục ngữ có câu: trên có chính sách, dưới có đối sách.

Nếu trị không được đám sói háo sắc kia, thì anh sẽ trị tận gốc, trực tiếp điều cô đến bên cạnh anh, làm cho những người đó ngay cả cơ hội nhìn cô cũng không thể đi?

"Thư ký Hoàng, lập tức đem lệnh điều động nhân sự này phát xuống dưới"

"Vâng, thưa tổng tài"

Thư ký Hoàng cung kính tiếp nhận công văn thông báo, sau khi rời khỏi phòng tổng tài mới cúi xuống nhìn nội dung trong thông báo, giấy trắng mực đen viết…

Lệnh điều động nhân sự, Vương Hải Nhi thăng chức điều đến phòng tổng tài, làm chức vụ trợ lý đặc biệt của tổng tài, có hiệu lực từ ngày hôm nay.

Mười phút sau, không, thời gian không đến mười phút, mệnh lệnh điều động nhân sự thình lình xảy ra này, đã làm khiếp sợ toàn bộ nhân viên trong Anyana, từ tổng giám đốc, đến phó tổng, cho đến người lao công, nhân viên làm ở nhà ăn, cùng những hội viên vừa vặn đến công ty giao lưu.

Mọi người đều đang hỏi, Vương Hải Nhi là ai? Vì sao cô ấy có thể thăng chức lên làm ở phòng tổng tài? Vì sao có thể làm trợ lý đặc biệt của tổng tài? Nhưng lại có hiệu lực ngay khi có thông báo?

"Linh…"

Di động đặt trên bàn rung lên, Liễu Kiệt mỉm cười tiếp điện thoại.

"Uy?"

"Anh đang làm cái quỷ gì?" Cô nhỏ giọng tức giận nói.

"Làm cái quỷ gì là sao?" Anh ra vẻ vô tội, trong giọng nói có chút khó hiểu.

"Chính là cái lệnh điều công tác kia" Cô nghiến răng nghiến lợi trả lời.

"À"

"À cái gì mà à! Anh…" Đột nhiên cô không nói nữa, giống như bên cạnh đang có người, sau đó cô mới nói cực kỳ nhỏ "Đến hành lang bí mật" Sau đó tắt máy.

Liễu Kiệt mỉm cười rời khỏi chỗ ngồi, tâm trạng vui vẻ suýt tí nữa là huýt sáo.

Từ sau khi hai người ở chung một chỗ, ở công ty gặp mặt phải lén lút làm cho người ta khó chịu, nhưng từ nay về sau, anh muốn gặp cô là thấy cô, muốn ôm, muốn hôn, muốn làm chuyện gì cũng có thể, chỉ cần khóa cửa lại là được.

A! Chỉ nghĩ đến thôi cũng hạnh phúc rồi, điều cô làm trợ lý bên người quả là ý kiến tuyệt vời, nhất cử lưỡng tiện, thật là bội phục suy nghĩ của mình a!

Mở cửa ngầm bí mật trong văn phòng, anh đi vào hành lang hẹn hò của hai người, cô cũng đang đi vào từ một cánh cửa bí mật khác, ngay sau đó cô giống như một đầu tàu mất phanh lao nhanh về phía anh.

"Là anh cố ý đúng không?" Cô tức giận nắm cổ áo anh.

"Cố ý cái gì?"

"Cái lệnh điều công tác quỷ quái kia" Cô căm giận bất bình trừng mắt với anh.

"Đúng" Anh không e dè thừa nhận.

Không ngờ anh lại không chút do dự thừa nhận tội lỗi của mình, lập tức Vương Hải Nhi nghi ngờ nheo nheo hai mắt.

"Anh muốn làm gì?" Cô có chút phòng bị hỏi.

"Không có nha"

"Không có mới là lạ"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.