Người Chồng Bạc Mệnh Của Tôi

Chương 18




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cuối cùng cô ấy cũng đồng ý. Lúc đó, tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải yêu thương và trân trọng cô ấy thật nhiều. Cô ấy xứng đáng được nhận những điều tốt đẹp nhất trên đời.

Cô ấy tốt đến mức luôn để ý đến lòng tự trọng của tôi. Khi yêu nhau, cô ấy kiên quyết chia đôi mọi khoản chi tiêu, nhưng lại lén lút nạp tiền vào thẻ ăn của tôi. Cô ấy còn khéo léo mua sắm quần áo cho tôi đủ cả bốn mùa. Dù gia cảnh tôi bình thường, cô ấy vẫn không chê bai mà quyết tâm lấy tôi.

Cô ấy đồng cam cộng khổ cùng tôi gây dựng sự nghiệp. Thậm chí, ba trăm triệu tiền vốn khởi nghiệp công ty cũng là do bố cô ấy "cho mượn".

Vậy mà tôi vẫn phụ lòng cô ấy.

3

Tần Mộng Nhu bước vào cuộc đời tôi khoảng nửa năm sau khi tôi và Khương Nhiễm kết hôn.

Lúc đó, cô ấy vừa ly hôn với chồng. Nghe nói chồng cũ của cô ấy vừa vũ phu vừa ngoại tình. Cô ấy không muốn về quê chịu sự gièm pha của họ hàng nên đã đến Giang Thành tìm tôi.

Tối hôm đó, tôi và cô ấy uống rất nhiều rượu. Cô ấy vừa khóc vừa ôm chầm lấy tôi, nói rằng từ nay về sau cô ấy chỉ còn lại mình tôi, nói rằng cô ấy có lỗi với tôi, không nên chia tay với tôi ngay khi vừa lên đại học.

Tôi đẩy cô ấy ra, lạnh lùng nói: "Anh đã kết hôn rồi, và anh rất yêu vợ mình."

Tần Mộng Nhu nước mắt lưng tròng: "Anh cưới ai em không quan tâm, chỉ cần trong lòng anh còn một chút chỗ cho em là em mãn nguyện rồi, em không ngại làm người tình bí mật của anh."

Cô ấy nhắc lại đêm tốt nghiệp trung học năm nào, những kỷ niệm của chúng tôi trên bãi cỏ mềm mại ở Đào Hoa Pha, rồi bất ngờ hôn tôi.

Tôi định đẩy cô ấy ra lần nữa, nhưng trong đầu lại bất chợt hiện lên hình ảnh ngây thơ và e thẹn của cô ấy ngày xưa. Tôi không còn tỉnh táo nữa, ôm chặt cô ấy vào lòng.

Hai tháng sau, Tần Mộng Nhu nhắn tin báo cho tôi biết cô ấy đã mang thai. Cô ấy muốn tôi cho cô ấy một căn nhà, cô ấy sẽ âm thầm nuôi con một mình, không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi và Khương Nhiễm.

Nhưng, đó là con của tôi, làm sao tôi có thể để mẹ con cô ấy chịu khổ được?

Lúc này sự nghiệp của tôi mới chớm nở, công ty chưa có nhiều lợi nhuận.

Để tránh Khương Nhiễm nghi ngờ, tôi không dám động đến tài sản của mình, mà bàn bạc với bố mẹ sang tên căn nhà ở quê cho Tần Mộng Nhu.

Tôi và Tần Mộng Nhu quen biết đã lâu, bố mẹ tôi trước đây biết chúng tôi yêu sớm nên rất ủng hộ tôi đến với cô ấy.

Về sau, thấy gia đình Khương Nhiễm giàu có, có thể giúp đỡ tôi, nên bề ngoài họ cũng chấp nhận Khương Nhiễm.

Tôi hiểu rõ tâm lý của bố mẹ, nhưng để tránh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, hơn nữa bố mẹ tôi cũng sẵn lòng nhún nhường để lấy lòng Khương Nhiễm, nên tôi sẽ không nói thêm gì.

Con người sống trên đời, ai mà chẳng có chút toan tính?

Mẹ tôi biết tin Mộng Nhu mang thai con của tôi thì rất vui mừng. Bà không hề trách mắng tôi mà còn lập tức sang tên căn nhà ở quê cho cô ấy.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.