Người Chồng Âm Này Có Chút Không Dễ Nuôi

Chương 56-3: Về sau chúng ta cùng nhau ăn màn thầu gặm dưa muối (3)




Editor: Nguyệt Trường Ly

"Chân mày bị gãy, chị sợ bất cẩn đè lên mày, Tiểu Hắc, ngoan, chờ đến khi chân mày lành rồi, chúng ta lại ngủ chung, được không? Mày cũng sẽ không muốn làm một con mèo bị què chân cả đời đúng không? Phải biết rằng, rất nhiều tàn tật là do phải chịu hai lần thương tổn mới hình thành!"

Diệp Vi Vi vừa đấm vừa xoa, mắt thấy móng vuốt của mèo đen giật giật, cô nhẹ nhàng thở ra, giơ một cái thủ thế chỉ thắng lợi Yes ở dưới đáy lòng.

"Tiểu Hắc, chị vẫn yêu thích dáng vẻ đi đường đẹp trai khí thế của mày nhất!"

Diệp Vi Vi tung ra đòn cuối cùng.

Bởi vì ba chữ yêu thích nhất này, Phong Sở Mạc hơi do dự, buông lỏng móng vuốt ra, nghĩ, thôi, Diệp Vi Vi cũng là vì tốt cho anh, cô ấy nói cô ấy thích tư thế đi đường của mình nhất, tư thế đi đường mọi ngày của mình thật sự rất tuấn tú sao? Có nên, tiếp tục điều chỉnh tiếp không đây, cho càng đẹp trai hơn?

Bởi vì một câu yêu thích nhất của Diệp Vi Vi, chỉ số thông minh của Phong Sở Mạc, trực tiếp offline.

Sau đó, anh ngoan ngoãn để Diệp Vi Vi đưa mình đến ổ mèo mềm mại, đến khi cảm nhận được dưới thân đang đè nặng con Miêu Linh ở dưới gối đầu còn đang nằm vui vẻ kia, Phong Sở Mạc cạn lời, cũng tỉnh táo lại

Chân mèo đen bị gãy, là gãy thật, Phong Sở Mạc ở trong cơ thể của mèo đen, tinh lọc những tử khí đó, lại truyền cho Diệp Vi Vi một ít âm khí thuần tịnh, cho nên hiện giờ, anh tạm thời không có năng lực làm chút chuyện khác.

Phong Sở Mạc nhìn người phụ nữ đã cuộn tròn cuốn mình vào chăn ngủ một cách thơm ngọt kia, mắt mèo mở to, sau đó, một móng vuốt hung hăng ấn cái đầu của Miêu Linh chui ra từ bên dưới cái gối kia xuống, ngu xuẩn, nếu thích cái gối này như vậy, vậy đêm nay mi cứ nằm ở dưới cái gối đầu này cả đêm luôn đi!

- -

Diệp Vi Vi cảm thấy ngủ giấc này xong dậy thật sự là, thần thanh khí sảng, quả nhiên có thể tùy ý quay cuồng một mình trên giường là thoải mái nhất, chăn bị vặn thành bánh quai chèo, Diệp Vi Vi lại đang cười ngây ngô, mọi chuyện không thoải mái, tất cả đều bị vứt bỏ, về sau nhất định sẽ càng tốt hơn, duỗi người, đón ánh nắng sớm, Diệp Vi Vi ngửa đầu, đang định hút một hơi không khí buổi sớm.

Chỗ cổ thấy hơi lành lạnh, hình như là có thứ gì nhìn chằm chằm cô.

Diệp Vi Vi chậm rãi quay đầu, tức khắc trông thấy một đôi mắt mèo đen nhánh, không biết có phải do ảo giác hay không mà Diệp Vi Vi cảm thấy, chỗ lông dưới mí mắt của Tiểu Hắc hình như đậm hơn so với chỗ lông xung quanh thì phải.

Ha ha, ảo giác, ảo giác, Diệp Vi Vi ra vẻ không có việc gì, quay đầu đi, không dám tiếp tục nhìn cặp mắt mèo sâu thăm thẳm kia, đứng dậy, xuống giường, rửa mặt chải đầu, mọi hành vi đều không khác gì ngày thường, cứ như là thật sự không chịu ánh mắt của Phong Sở Mạc ảnh hưởng chút nào vậy, tiền đề là, bạn xem nhẹ tư thế đi đường cùng tay cùng chân của cô.

- -

"Vi Vi, cô cũng quá bất cẩn rồi, sao lại có thể để Andre bị thương thành như vậy chứ? Cô nhìn xem, bộ dáng của Andre bây giờ đáng thương biết bao nhiêu, Andre, có muốn đến chỗ của chị hay không, đổi một chủ nhân tốt, chị nhất định sẽ đối xử với em thật tốt! Tới, đánh dấu một cái trước!"

Lý Giai Giai vừa lải nhải giúp đỡ mèo đen chỉnh cái chân bị gãy cho thẳng lại, vừa hôn về phía mặt mèo.

"Đừng"

Diệp Vi Vi vừa mới phát ra một tiếng, một cái móng vuốt đã ấn lên cái miệng đang chu ra của Lý Giai Giai, may mà không vươn móng vuốt sắc nhọn ra, chỉ dùng đệm thịt chặn lại.

Diệp Vi Vi vẫn là cảm thấy không nỡ nhìn thẳng, có người thích đùa giỡn mèo như vậy sao? Vấn đề là, Lý Giai Giai nào có biết được sự lợi hại của Tiểu Hắc, thật sự chọc giận Tiểu Hắc, một giây là có thể khiến cho cô ấy xui xẻo ngay.

Lý Giai Giai cảm thấy xúc cảm sai sai, mở mắt, vẻ say mê biến thành ai oán, vừa cầm lấy khăn giấy phì phì phì lau miệng, vừa lẩm bẩm:

"Đãi ngộ này cũng quá khác biệt rồi đó, chị nhớ rõ là lúc ấy khi Vi Vi hôn em, em không chỉ không phản kháng, còn rất thích mà, sao đến lượt chị lại chỉ nhận được đãi ngộ là một cái móng mèo, Lý Giai Giai chị cũng là một thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp cơ mà, quá không công bằng!"

"Không được, hôm nay chị còn nhất định phải hôn được Andre!"

Lý Giai Giai bỗng trở nên cố chấp, duỗi tay muốn ôm lấy Phong Sở Mạc.

Phong Sở Mạc đen mặt, người phụ nữ này là hoa si sao! Tưởng ai cũng giống Diệp Vi Vi chắc?

Nụ hôn đầu tiên lẫn lần đầu của anh, tất cả đều là cho Diệp Vi Vi, hơn nữa cũng không định lại cho bất kỳ người phụ nữ nào khác, cho dù là dùng thân thể của mèo đen! Cũng không được!

Ở phía sau Lý Giai Giai, hai tay Diệp Vi Vi chộp vào nhau ra vẻ làm ơn Phong Sở Mạc nhất định đừng tức giận, nhịn một lát là được, Lý Giai Giai cũng không phải người xấu, hơn nữa, nói gì thì đây cũng là mỹ nhân hiến hôn mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.