Người Chơi Hệ Nhân Phẩm

Chương 17: Đạo thân thành thật, trời ban cho thần kiếm. (1)




 

Chỉ thấy Hồng Mông Tử Khí trong trời đất, sau khi hư ảnh xuất hiện, điên cuồng dũng mãnh chảy vào trong đó.

 

Theo như Trương Huyền Sinh viết, hư ảnh đằng sau người hắn càng ngày càng tụ lại rõ hơn, nhưng Lôi Viêm Kim Thân của hắn đã hấp thụ hết rồi.

 

Chờ sau khi hắn ngừng bút hẳn, hư ảnh đằng sau đã hoàn toàn tụ lại.

 

Mọi người ở hiện trường thở một hơi kinh ngạc.

 

Bởi vì sau khi hư ảnh trở thành thực thể, mọi người cũng nhìn thấy rõ nét mặt của nó.

 

Rõ ràng gương mặt giống hệt với Trương Huyền Sinh.

 

“Lẽ nào là một tuyệt thế đại năng nào đó thời kì thượng cổ, vừa là Phật Tổ tại thế, cũng là tổ sư của Đạo Giáo.”

 

Tẫn Diệt Chân Nhân có chút hoang mang, nói:

 

“Rất có khả năng, có lẽ Trương Huyền Sinh là truyền thế của vị đại năng nào đó.”

 

Thiên Thanh Chân Nhân suy nghĩ một chút, rồi tỏ vẻ tán đồng.

 

“Chắc là như vậy, nếu không thì không cách nào giải thích được loại ấn kí của thiên địa dị tượng này, sao lại giống với diện mạo của bản tôn đến vậy!”

 

Một vị trưởng lão Nguyệt Thần Cung cũng tán đồng cách nói này.

 

“Hừ, kể từ khi lịch sử ghi chép lại, không ai có thể suy diễn ra được phần sau của Đạo Diên Kinh cả...”

 

Một nữ đệ tử ở bên nhỏ nhẹ giơ tay nói.

 

Chủ yếu là nàng cảm thấy, tiểu sư đệ đẹp trai dễ thương như vậy, sao có thể là chuyển thế của người thượng cổ chứ.

 

“Ngươi một đứa nhỏ thì hiểu gì, ta nghi ngờ Huyền Sinh sư điệt có lẽ là người truyền thế trong truyền thuyết đó.”

 

Đoạn Thủy Chân Nhân tiếp lời, sau đó lấy quạt ra, một dáng vẻ thâm sâu bí hiểm.

 

“Vị kia, chẳng lẽ là vị kia!”

 

Sau khi Tẫn Diệt Chân Nhân suy nghĩ, dáng vẻ hiểu rõ, nói:

 

Thiên Thanh Chân Nhân nhìn vào mắt Đoạn Thủy Chân Nhân, không nói gì.

 

Lúc này Trương Huyền Sinh ở trên không đã lấy được bút, giữa luồng khí tím trên không kinh văn in dấu giữa đất trời.

 

“Sinh vật trên thế gian này, cho dù là chủng tộc nào, thầm đọc Đạo Diên, đều đáng xem là người tiếp nối.”

 

Đạo thân phía sau Trương Huyền Sinh, chậm rãi mở miệng nói, giọng nói dưới sự gia trì của thiên đạo, lan rộng khắp cả đại lục Cửu Tiêu.

 

Sau lời nói này, thiên địa biến sắc, hai chương Đạo Diên Kinh trên không trung bay lên chín tầng mây, in dấu trong dấu ấn Thiên Tâm.

 

Từ đó, chỉ cần có sinh linh thành tâm niệm, Thiên đạo sẽ hiện kinh văn ra trước mắt.

 

Những hành vi trước đây của Trương Huyền Sinh, đã khiến vài người ở phía dưới chết lặng rồi.

 

Nhưng khắc kinh văn vào trong dấu ấn của Thiên Tâm, khiến hàng vạn người có thể thấy được mọi lúc mọi nơi, chuyện này làm cho mọi người cảm thấy không thể tin được.

 

“Người này đúng là con cưng của vận khí mà, hắn từ đâu tới vậy, chuyện này hoàn toàn do sự may mắn chi phối.”

 

Một vị trưởng lão của Nguyệt Thần cung mở miệng cảm khái.

 

“Lẽ nào, vị diện chi tử sẽ xuất hiện ở thời đại này trong truyền thuyết, chính là Huyền Sinh sư điệt?”

 

“Phải, chỉ có như vậy mới có thể giải thích được hết tất cả những chuyện này.”

 

“ ……”

 

Có vài người không tiếp lời, bởi vì trong lòng bọn họ nghĩ, cho dù là vị diện chi tử thì có vài việc cũng không thể làm được như Trương Huyền Sinh.

 

Sau khi xong mọi chuyện, trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Trương Huyền Sinh vào trong tiên trì lần nữa.

 

“Chẳng lẽ, tiểu sư đệ hắn muốn đột phá lần nữa?”

 

“Nếu như liên tục đột phá, nền tảng sẽ không ổn đâu nhỉ!”

 

“Ngươi hiểu gì chứ? Tiểu sư đệ là một thiên tài, cho dù lát nữa có đột phá đến Tạo Hóa cảnh, cũng không sao cả!”

 

“Đúng thế đó, hơn nữa tiểu sư đệ không chỉ đơn thuần đột phá cho bản thân, hắn còn vì để suy diễn Đạo Diên Kinh, mở đại đạo vì các tu sĩ trên thiên hạ.”

 

“Tiểu sư đệ lợi hại thật, còn đẹp trai nữa, lại có tấm lòng bao dung với thiên hạ. Ôi, ta không xong rồi…”

 

“ ……”

 

Không giống với mấy nữ đệ tử trẻ tuổi, những tu sĩ đạo hạnh cao thâm lúc này thần sắc trở nên rất nghiêm túc.

 

Bọn họ cũng rất muốn biết, Trương Huyền Sinh có đúng là có thể suy diễn ra chương thứ tư của Đạo Diên Kinh hay không.

 

Phải biết rằng, việc suy diễn này, công pháp mà ngươi đối mặt càng thành thục thì càng dễ suy diễn.

 

Trương Huyền Sinh có thể suy diễn ra nội dung của chương thứ hai, khiến mọi người ngạc nhiên đến lạ, nhưng vẫn có thể dùng một tuyệt thế thiên tài khác để giải thích.

 

Nhưng độ khó của chương thứ ba tiếp sau đây, có thể nói là tăng theo đường thẳng, nhưng kết quả là Trương Huyền Sinh đã thành công rồi.

 

Có vài người không quá tin vào tà, thế gian này lẽ nào có người hiểu Đạo, chỉ thẳng ra nguồn gốc, mà lại không tốn chút sức lực suy diễn ngàn vạn công pháp?

 

Một chốc sau, lôi kiếp dịch trong tiên trì đã không còn đến một phần ba rồi.

 

Đại Thanh mắt ngấn lệ nhìn hình bóng Trương Huyền Sinh lần nữa bay vào không trung, sau đó cúi đầu cố hấp thụ.

 

Trong lòng cầu nguyện, lần này của Trương Huyền Sinh nên viết dài hơn một chút, để nó có thời gian hấp thụ nhiều một chút.

 

Lúc này đạo thân đằng sau Trương Huyền Sinh thu nhỏ lại, giống như Lôi Viêm Kim Thân trước đây, bởi vì hấp thụ vô số Hồng Mông Tử Khí, nên cũng hoàn toàn trở thành một thực thể tồn tại rồi.

 

Bởi thân thể đa số do Hồng Mông Tử Khí tạo thành, nên cả người trông có vẻ khí chất bất phàm, tiên khí bao quanh, nếu đứng bên cạnh nó thì có thể nghe được từng hồi đại đạo thần âm, nghe đến mức khiến người ta ngộ đạo.

 

Lần này sau khi Trương Huyền Sinh bay lên, không tiếp tục dùng bút tử khí để viết Đạo Diên Kinh nữa.

 

Nhưng lại hơi ngẩng đầu lên, như đang chờ đợi điều gì đó.

 

Cùng bởi vì là ngày nắng to, sao Tử Vi trên trời rất khó mà phân biệt được.

 

Nhưng Trương Huyền Sinh có thể cảm nhận được phần thưởng mà bản thân suy diễn được chương thứ tư của Đạo Diên kinh, sắp có được rồi.

 

“Đó là cái gì?”

 

Một vị trưởng lão Nguyệt Thần Cung kinh ngạc thốt lên.

 

Những đại lão Độ Kiếp cảnh đã phát hiện ra trước cả nàng, nhưng chẳng qua họ không nói, mà chỉ chăm chú nhìn vào không trung, như đang suy nghĩ điều gì.

 

Đó là một đạo kiếm khí màu tím đến từ ngoại vực, hình dáng của kiếm khí giống như một cây kiếm bình thường.

 

Ngoài ra thì toàn thân mang đầy hơi thở Tiên Thiên Kim tinh.

 

“Đây lẽ nào là Kiếm khí Thiên đạo mà sao Tử Vi cất giữ trong truyền thuyết?”

 

“Là cái trong truyền thuyết nói đến, kiếm phôi có thể hóa thân thành Tiên Thiên Kim tinh tuyệt thế?”

 

“Lần trước kiếm khí này xuất hiện, là cùng với một vị kiếm tiên tuyệt thế hai trăm vạn năm trước, hóa thành bội kiếm, chỉ tiếc là vị kiếm tiên đó cuối cùng phi thăng thất bại, nó lại hóa thành nguyên khí ban đầu, trở về sao Tử Vi.”

 

“Nghe đồn chỉ có tư cách của kiếm tiên mới có thể có được sự đồng tình của kiếm khí này. Huyền Sinh sư điệt quả nhiên thích hợp đến Thiên Kiếm sơn của ta.”

 

Câu cuối cùng đó là của Thiên Thanh Chân Nhân nói, lúc này mắt hắn đã đỏ lên rồi, cân nhắc kiểu gì cũng muốn mang Trương Huyền Sinh về.

 

Thiên Kiếm sơn của bọn họ, là do phát hiện ra kiếm phổ của tuyệt thế kiếm tiên để lại, mà lớn mạnh lên.

 

Trương Huyền Sinh nhìn thấy kiếm khí lao về phía mình, nhẹ nhàng vung tay.

Không gian trong phút chốc ngưng lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.