Người Chơi Hệ Nhân Phẩm

Chương 15: Đại Thanh: Dịch lôi kiếp này không phải của ta à?




 

Không thể không nói.

 

Đại Thanh thật sự rất nặng.

 

Trương Huyền Sinh cảm thấy điều khiển kim thân lôi viêm hải lôi kéo Đại Thanh rất tốn sức.

 

Nhưng mà nhất định không thể biểu hiện ra ngoài, cần phải bình tĩnh nhẹ nhàng.

 

Nhìn thấy vẫn còn cách Tiên Trì khoảng cách nhất định, trong lòng hắn có chút oán hận.

 

Ngươi ở cao như vậy làm gì chứ, không thể tự mình hạ xuống à?

 

Cái gì?

 

Đợi đã!

 

Ngươi thật sự hạ xuống rồi!

 

Trương Huyền Sinh nhìn Tiên Trì đang hạ xuống về phía mình, có chút chết lặng.

 

Như vậy cũng được sao?

 

Sau khi Tiên Trì hạ xuống trước mặt Trương Huyền Sinh thì dừng lại.

 

Trước tiên đặt Đại Thanh vào Tiên Trì, sau đó hắn ta cũng nhảy vào đó.

 

Cũng may Đại Thanh đã biến nhỏ lại, nếu không thì Tiên Trì này thật sự không đủ để chứa nó.

 

Sau khi Đại Thanh vào Tiên Trì, lôi kiếp dịch lập tức bay lên, tự hồi phục lại thân thể, hướng tầm nhìn về Trương Huyền Sinh.

 

Chỉ muốn nhắc nhở đối phương rằng, lôi kiếp dịch chỉ có người độ kiếp mới có thể hấp thụ được, Trương Huyền Sinh có vào cũng vô ích.

 

Kết quả là ngay sau đó, đôi mắt của nó trừng to hơn.

 

Chỉ thấy lôi kiếp dịch trong Tiên Trì đang điên cuồng lao về phía Trương Huyền Sinh, nhìn tư thế còn mạnh hơn nhiều so với nó nữa.

 

Trong chốc lát, mực nước trong Tiên Trì đã hạ xuống 1%.

 

Huyền Vũ Thanh có chút không hiểu tình hình.

 

Đây chẳng phải là lôi kiếp dịch của ta sao? Hắn có thể hấp thụ đã đành, còn hấp thụ nhanh hơn ta sao?

 

Không được, ta phải nhanh chóng hấp thụ mới được.

 

Huyền Vũ Thanh nhìn tốc độ hấp thụ của Trương Huyền Sinh, không còn nghĩ ngợi gì nữa, nhanh chóng lặn xuống hồ, toàn lực hấp thụ.

 

Còn Trương Huyền Sinh, sau khi hấp thụ 1% lôi kiếp dịch, cảm thấy mình đã chạm đến bình cảnh.

 

Nếu có người biết tình hình thực tế, nhất định sẽ rất kinh hoàng.

 

Phải biết rằng đây là lôi kiếp dịch của cường giả vừa độ kiếp thành công lên Tạo Hóa cảnh, thông thường với tu vi của Trương Huyền Sinh, chút năng lượng cũng đủ để phá vỡ mấy cảnh giới này.

 

Nhưng hắn hấp thụ sức mạnh 1% của cả hồ, chắc hơn cả chục mét khối, nhưng mới chỉ đạt đến Dẫn Khí cảnh đại viên mãn.

 

Điều này Trương Huyền Sinh cũng cảm thấy kì lạ, trước đây hắn ta tu luyên mặc dù chậm nhưng mà cơ thế tiếp nhận linh khí ở mức cao nhất, cảm thấy bản thân rất là bài bản.

 

Bây giờ hắn chỉ là Dẫn Khí cảnh, dung lượng linh khí trong cơ thể e rằng đã vượt qua tu sĩ Niết Bàn cảnh rồi.

 

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể quy vì tẩy lễ của Công Đức Thần Tuyền trước đó đã cải tạo cơ thể.

 

Một vị trưởng lão của Nguyệt Thần cung ở trên thông qua Thiên Nhãn Thần Thông đã phóng chiếu tình hình ở trong Tiên Trì ra.

 

Điều này khiến cho mọi người vô cùng hưng phấn và hiếu kỳ.

 

Những tu sĩ Độ Kiếp cảnh đều tò mò lôi kiếp dịch có thể khiến trưởng lão tu luyện đến mức nào.

 

Những nữ đệ tử thì càng phấn khích.

 

Tiểu sư đệ đi tắm.

 

Cảnh tượng này rất khó gặp đươc.

 

Chỉ là điều khiến các nàng thất vọng là Trương Huyền Sinh vẫn mặc nguyên quần áo tiến vào Tiên Trì.

 

Trương Huyền Sinh đang hấp thụ lôi kiếp dịch vẫn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy rùng mình một cách khó hiểu

 

“Ý, tiểu sư đệ vừa rùng mình phải không, lẽ nào Tiên Trì rất lạnh sao? Rất muốn đi sưởi ấm hắn nha.”

 

“Ngươi nhìn nhầm rồi, chính là muốn tìm lý do để…”

 

“Đợi chút, tiểu sư đệ, cũng đang hấp thụ lôi kiếp dịch đúng không!”

 

Một nữ đệ tử hô lên, khiến mọi người phát hiện ra, lôi kiếp dịch trong Tiên Trì, dường như đang không ngừng hướng về phía Trương Huyền Sinh.

 

Sau khi nói ra phát hiện này, rất nhiều đệ tử đều muốn thỉnh giáo sư tôn của mình.

 

“À, ta hiểu rồi, thì ra là như vậy.”

 

Sau khi Đoạn Thủy Chân Nhân suy nghĩ một lúc, ông ta đột nhiên nói

 

“Đoạn Thủy Chân Nhân nói đúng, chính là như thế. ”

 

Có người hùa theo nói:

 

“Đúng gì mà đúng, hắn nói gì mà ngươi nói đúng”

 

“Là ngươi tu luyện nông cạn, chưa lĩnh hội được ý nghĩa thực sự trong đó, nông cạn!”

 

“Ây da, các ngươi đừng cãi nữa, ờm….. ồ….. ra là như thế, ta cũng hiểu rồi.”

 

“Kì diệu, thì ra Trương Huyền Sinh lại dùng cách này…”

 

Tên tiểu tử Huyền Sinh này đúng là con trời rồi.

 

Diệp Phiên Thiên thấy đám người xung quanh thảo luận, khóe miệng nhếch lên, lại nhìn về sư tôn của mình, hỏi: “Sư Tôn, bọn họ hiểu thật sao? Sao tiểu sư đệ lại hấp thu được lôi kiếp dịch?”

 

Hàn Giang Tuyết nhìn các trưởng lão và mấy Chân Nhân của Tiên Minh thảo luận, gương mặt có chút không tự nhiên, nhỏ giọng nói: “Ngươi cứ coi như bọn họ hiểu rồi đi, Huyền Sinh có thể hấp thụ lôi kiếp dịch, có lẽ là liên quan đến việc hắn ngăn chặn lôi kiếp “từ bi”, bị thiên đạo cho là người độ kiếp.”

 

Nói xong, Hàn Giang Tuyết khẽ cau mày, nàng cảm thấy bản thân dường như đã quên điều gì đó.

 

“Đợi đã, Đạo Diên Kinh mà Huyền Sinh tu luyện, dường như chỉ có chương Dẫn Khí.”

 

Cô bỗng nhiên bừng tỉnh.

 

Đạo Diên Kinh được ca ngựi là phương pháp tu luyện mạnh nhất ở đai lục, các đại môn phái đều có bản dập, cũng đều khuyến khích các đệ tử luyện phương pháp này trong Dẫn Khí cảnh.

 

Nhưng phương pháp này là công pháp chưa hoàn chỉnh được thượng cổ lưu truyền lại, chỉ có chương dẫn khí, công pháp phía sau đã bị thất truyền.

 

Cũng có không ít cường giả Tạo Hóa cảnh thử suy luận phần sau của phương pháp này, nhưng phần sau công pháp là thiên biến vạn hóa, căn bản không ai có thể thành công suy luận ra.

 

Thời gian lâu sau cũng không có ai nữa.

 

Trương Huyền Sinh lúc này ý thức được vấn đề này, hắn ta cũng chịu.

 

Dẫn Khí cảnh đã đến đại viên mãn, nhưng hắn ta lại không có cách nào phá vỡ, bởi vì hắn không học được công pháp của giai đoạn sau.

 

Trước đây hắn cho rằng theo tiến độ của mình, đạt đến Tụ Linh cảnh vẫn còn xa lắm, do đó cũng không vội đi tìm công pháp thích hợp.

 

Bây giờ hắn rất e ngại, bởi vì hắn vừa hấp thụ rất nhiều lôi kiếp dịch, linh khí trong cơ thể tràn đầy, đã phóng lao thì phải theo lao thôi.

 

Nếu không thể đột phá thành công, cơ thể của hắn có thể bị thương không nhỏ.

 

Tình trạng của Đạo Diên Kinh hắn cũng biết, so với các công pháp khác thì thật sự phức tạp hơn rất nhiều.

 

Có rất nhiều con đường vận công, nếu phải tự suy nghĩ thì quả thật là vô cùng vô tận.

 

Trương Huyền Sinh do dự có nên lên tiếng để Nguyệt Thần cung cung cấp cho mình một công pháp mới hay không, lúc đang chuẩn bị đứng lên, hắn đột nhiên nảy ra một ý

 

Suy nghĩ Đao Diên Kinh, nói trắng ra là trên căn bản vốn có, suy đoán con đường vận công tiếp theo.

 

Chỉ có điều biến hóa quá lớn, đến nay không có ai có thể dự tính ra con đường đầy đủ chính xác của nó được.

 

Bản thân tu luyện cũng bình thường, khả năng tính toán và suy luận cũng không có gì nổi bật, muốn suy đoán công pháp của giai đoạn sau quả thật là hoang đường.

 

Nhưng nếu mình không suy diễn được, thì đoán mò thôi!

 

Không không không, như vậy thật nực cười, độc giả sẽ mắng tác giả đó.

 

Nhưng mà này.

 

Nghĩ kĩ lại, đây vẫn là một ý hay

 

Mắng thì mắng, các ngươi mắng Huyền Cơ, liên quan gì đến Trương Huyền Sinh ta chứ?

 

Muốn làm thì làm, Trương Huyền Sinh nhắm mắt thả lỏng cơ thể, nổi lên trên bắt đầu chầm chậm hấp thụ, cảm nhân sự huyền diệu của Tạo Hóa cảnh.

 

Trong thời gian này Đại Thanh liếc nhìn Trương Huyền Sinh một cái, nhìn thấy đối phương không còn tiếp tục hấp thụ Lôi kiếp dịch nữa thở phào nhẹ nhom.

 

Nó không phải là ki bo, chủ yếu là lượng linh khí của những Lôi kiếp dịch này quá lớn, trước đây Trương Huyền Sinh hấp thụ nhiều như thế, theo hắn ta thấy chỉ cần đột phá đến Linh Tịch cảnh là đủ rồi.

 

Về phần đối phương đột phá đến giai đoạn nào rồi, nó cũng không rõ lắm, trước đây sau khi Trương Huyền Sinh trải qua tẩy lễ của Công Đức Thần Tuyền, trên người dường như được che đậy bằng thiên cơ, khiến người ta không thể nào dò biết được tình trạng cụ thể của hắn.

 

 Đúng lúc mọi người tưởng rằng mọi chuyện sắp kết thúc êm đẹp thì bất ngờ thiên địa dị tượng lại xuất hiện.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.