Ngửi Thấy Mùi Hormone Của Anh

Chương 16




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Giây tiếp theo, anh cẩn thận ngậm bên gần trái tim cô nhất, mút vào một hơi thật sâu.

“Nhiễm Nhiễm, anh muốn!”

Hồn của Vu Nhiễm như bị hành động này của anh hút ra vậy, cô quyến rũ kêu thành tiếng, che mắt lại đá anh, nhưng lại bị anh bắt lấy bắp chân đang không yên phận rồi quấn qua eo anh.

“Hưm...”

Rèm cửa phòng nửa kín nửa hở, ánh sáng chiếu xuống thảm để lại một quầng sáng, sau đó là áo sơ mi của người đàn ông, váy của người phụ nữ và đồ lót của họ.

Ngọn lửa trên người đã được đốt lên, Chu Nham không thể chờ được mà cởi bỏ quần áo trên người cô, cũng cởi cả đồ của mình.

Anh biết cô đẹp, nhưng không ngờ lại đẹp tới vậy, xem không đã, sờ không đã, hôn cũng không.

Vu Nhiễm giống như con thỏ trên nồi hấp, đụng đâu cũng thấy nóng, vừa mềm vừa nóng bỏng, còn thơm nữa, Chu Nham nhất định sẽ ăn cô từ trong ra ngoài.

“Thầy Chu, anh anh anh anh quá lớn rồi, sẽ đâm hỏng mất...”

Lúc này cô kêu anh là thầy khiến Chu Nham nghe được rất kích thích.

Anh hôn trấn an cô, “Lớn mới thoải mái, ngoan, nghe lời, thả lỏng, nếu không sẽ bị đau.”

Bên dưới cô rất nhanh đã trở nên ướt át, Chu Nham liếm liếm đầu ngón tay dính nước, trái tim nóng đến phát điên.

Không muốn đợi thêm nữa, tuy anh có thể nhịn, nhưng cô đã ướt tới thế này rồi, trông có vẻ rất muốn, chắc không làm hỏng phần dưới của cô đâu.

Chu Nham trông nhã nhặn lịch sự, nhưng đồ vật của anh lại rất thô dài hung hãn, quy đ*u tràn đầy sức sống càng to tới kinh người.

Nó giống anh sạch sẽ gọn gàng, cũng giống anh ẩn nhẫn có lực, lần đầu tiên Vu Nhiễm nhìn thấy, xém chút là bị dọa ngất đi.

Mới vào được nửa đầu, Vu nhiễm đã bắt đầu khóc.

“Đau lắm sao?” Chu Nham đau lòng nhất là khi thấy cô khóc, một tay xoa nắn bên dưới, một tay vuốt ve vành tai của cô.

“Không phải, là em sợ...” Chỉ cần nghĩ tới một anh bạn thô to như vậy đâm vào bên dưới của mình, cô vừa sợ hãi vừa hồi hộp.

“Đừng sợ, anh nhẹ nhàng mà.”

“Thầy Chu, chúng ta có thể không làm nữa được không?”

“Không được, anh rất đau, rất muốn em, thả lỏng nào, để anh đi vào được không?”

“Nếu em thực sự sợ hãi thì hãy xoay người và nằm trên gối, anh sẽ đi vào từ phía sau, được không?”

“Dạ...”

Chu Nham giúp cô lật người, vừa rút ra lại lập tức đẩy vào lại, hoa huy*t ẩm ướt nóng bỏng lại còn rất chặt chẽ, anh thật sự rất thoải mái, vừa đau lại vừa sảng khoái.

Mái tóc đen dài xõa tung trên tấm lưng mảnh mai trắng như tuyết của cô, bờ vai thơm tho, da thịt ngọc bích, vòng eo đáng yêu gợi cảm, cặp mông

đầy đặn, xinh đẹp thuần khiết, cô đúng là cực phẩm trong cực phẩm.

Vu Nhiễm bị anh đâm tới mức bất giác mở rộng chân hơn nữa, cặp mông xinh đẹp của cô cũng bị nâng lên cao.

Cô xoay vai sang ngang, ngón tay ngọc ngà mảnh mai nắm lấy gối đầu, tay còn lại nắm lấy bàn tay anh đang xoa khối ngọc trên ngực cô, tư thế này cho anh đủ lý do để xâm nhập sâu hơn.

Chu Nham kiềm chế trái tim run rẩy, cố hết sức nhẹ nhàng đi vào, bên trong chặt tới mức như muốn kẹp đứt anh vậy.

“Nhiễm Nhiễm, hít thở sâu, thả lỏng tí nào...”

Tay còn lại của anh chạm vào hạt thịt của cô, khiến Vu Nhiễm thở hổn hển liên tục.

Việc màng trinh bị rách hoàn toàn có thể đoán trước được, từ cử chỉ thần thái của cô có thể thấy rằng cô vẫn chưa làm chuyện ấy bao giờ.

Vẻ ngoài trẻ trung xinh đẹp không chỉ khiến cô trông nữ tính, mà cơ thể và xương cốt vốn cũng thuần khiết như thuở ban đầu. Điều này khiến anh vừa chạm vào cô là thích ngay, từ tận đáy lòng muốn quan tâm cô, bảo vệ cô, càng muốn chiếm hữu cô…

Cảm thấy tạm được rồi, anh bắt đầu di chuyển nông, sau đó tiến sâu hơn, một vào một ra, lúc nhanh lúc chậm, thực sự đủ để làm cho Vu Nhiễm phát điên.

Nước ngày càng nhiều, bên trong nóng hổi như bỏng rát, bên dưới Chu Nham cũng nóng, nhưng không ẩm nóng giống cô.

Càng dần về sau, cô bắt đầu tiếp nhận anh, thích nghi với anh, quấn lấy anh thật chặt, như thể muốn giam giữ mạng sống của anh vào trong đó.

“Ưm a ưm a ưm a ưm a...”

Chu Nham vỗ về hôn cô, liếm lưng cô, tốc độ tay nhào nặn ngực cô nhanh hơn.

Anh cao lớn chân dài, vóc dáng ưu việt, trên eo lại có sức lực vô tận, nhưng anh lại càng thương hoa tiếc ngọc.

Cơ bụng sắc chắc chảy ra một tầng mồ hôi dày đặc, anh kiểm soát lực đạo giữa hai chân ra ra vào vào thật nhanh, vật nam tính cương cứng như sắt, linh hoạt như rắn, dẻo dai mạnh mẽ cực kỳ, nhưng nhớ tới đầy là lần đầu của cô nên anh cố gắng dịu dàng mà quan tâm cảm nhận của cô.

“Thầy... thầy Chu...” “Anh đây.”

“Em.. em muốn... ôm anh...” “Được.”

Sức mạnh của thầy Chu ở trên giường rất lớn, một tay vòng qua eo bế cô lên, để cô ngồi trên đó xoay người nửa vòng.

Vu Nhiễm khó nhịn hét lên, “Không được không được... sâu quá rồi... đâm sâu quá, tới bụng rồi...a...”

“Đừng sợ, Nhiễm Nhiễm, không bị đâm hỏng đâu, mở rộng chân ra chút... đừng kẹp chặt quá... anh sợ anh mất khống chế sẽ làm em bị thương.. nghe lời, ngoan...”

Chu Nham đỡ cô ngồi trên người anh, bàn tay to lớn của anh ôm lấy cặp mông đầy đặn của cô, phối hợp với sự ra vào mà tung lên tung xuống.

“Ưm a ưm a... sắp không được rồi...”

Hai viên ngọc bích trắng như tuyết trước ngực như được mạ một lớp men nước, chóp nhọn màu hồng dựng đứng, hai bầu v* đầy đặn trắng mịn thay nhau đung đưa lên xuống.

Chu Nham thở hổn hển đẩy đến chỗ sâu nhất, cô đạt cao trào, hai chân gắt gao kẹp lấy eo anh run rẩy kịch liệt, đầu ngón tay bấu chặt vào vai anh, có thể cảm giác đã tới một cực hạn nhất định.

Cô co giật suốt năm phút, hai mắt đỏ hoe rưng rưng nước mắt.

Lần cao trào này hút hết sức lực vốn có của cô, Chu Nham ôm cô vào lòng nghỉ ngơi.

Vòng tay và bờ vai mạnh mẽ của người đàn ông khiến thân thể và tâm trí mềm mại mỏng manh của cô vô cùng thỏa mãn.

Vu Nhiễm vừa khóc vừa dụi mặt vào người anh, hôn anh và chạm vào cơ thể anh, cô muốn làm một chút gì đó.

Cô đẩy Chu Nham xuống giường, dựa vào trong ngực anh, hôn anh, sờ soạng anh, cắn anh một cách bừa bãi.

“Thoải mái không?” Chu Nham nằm mở rộng hai chân, đầu gối uốn cong, eo tiếp tục dùng sức đẩy vào, giọng nói ướt át dịu dàng, từ tính trầm thấp.

Cô thở gấp: “Thoái mái...”

Anh thở gấp hôn cô: “Thoải mái như thế nào?” “Ưm...không nói anh nghe đâu...”

“Vậy anh nói em nghe nhé, bên trong của em rất câu hồn, cắn rất chặt, như muốn lấy mạng anh vậy!”

“Đừng nói đừng nói...” Vu Nhiễm nhào qua chặn miệng anh lại, Chu Nham ngẩng đầu tiếp nhận, môi chặn môi rất nhanh đã hôn ngược lại cô.

Sao anh lại xấu xa như vậy, còn mút lưỡi cô, ăn nước bọt của cô nữa.

Cô sảng khoái thở gấp, chất lỏng trắng đục theo động tác ra ra vào vào vang lên thành tiếng.

Trên giường lộn xộn, hai thân thể ướt đẫm mồ hôi va chạm vào nhau, dưới thân nhất thời khó có thể dứt ra được, phần lông của cô gái rậm rạp, hoa huy*t mềm mại ẩm ướt, vật nam tính to và dài cắm vào, nước bắn tung tóe.

Hai túi tinh nặng trĩu đập vào mông cô phát ra âm thanh khiến người ta hưng phấn. Phần lông đen thô của người đàn ông rậm rạp, vừa nhìn là biết đây là một trạng thái trẻ trung đầy hormone.

Tiếng da thịt chạm nhau xen lẫn với tiếng dịch thể vang vọng khắp căn phòng.

Lật giường và lăn chăn, vừa giao thủ đã là một cuộc chiến kéo dài.

—hết chương 16—

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.