Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Chương 142: Phục kích




Thời gian một tuần trôi qua rất nhanh, lần này, Tiêu Dật mở một cuộc họp quy mô nhỏ trước cuộc họp thường kỳ.

“Bọn họ còn đang chèn ép chúng ta?”

“Đúng vậy, tuần này thông cáo của chúng ta liên tục bị giảm, có người mới đó đã ngồi không yên.”

Tiêu Dật nhẹ gật đầu, cũng không vì vậy mà tức giận, cậu suy nghĩ một lát, ngẩng đầu nhìn về phía vài vị ngồi xung quanh:“Những chương trình chèn ép chúng ta ghi nhớ thật kĩ, sau này tìm kiếm một vài chương trình tương tự có tiềm lực phát triển, chúng ta tài trợ.”

Tề Bân gật đầu đồng ý:“Đúng, thả dây dài câu cá lớn, chúng ta tự xây dựng chương trình của chính mình. Để xem bọn họ còn chèn ép chúng ta thế nào!”

Những người khác cũng hiểu được cách làm này biện pháp này rất tốt, chương trình giải trí vốn dĩ đều là như vậy mà, chỉ cần có thể mời MC và ngôi sao nổi tiếng, nhân khí của chương trình sẽ thẳng tắp bay lên.

Tiêu Dật nhàn nhạt nói ra một kế hoạch khác của mình:“Mặt khác, tôi muốn sớm thâu tóm giải trí Minh Tinh.”

“Bây giờ? Công ty chúng ta vừa mới thành lập, lập tức thâu tóm sẽ hỗn loạn đi?” Tiền Thụy có chút không đồng ý, hành vi này rất mạo hiểm.

Tiêu Dật không nói gì, Tần Mộc bên cạnh cậu lại mở miệng:“Công ty giải trí không giống công ty thương nghiệp, nghệ sĩ cũng không bị trói buộc, chỉ cần nhân lực tài nguyên và tài chính của chúng ta đủ nhiều, sau khi thâu tóm giải trí Minh Tinh có thể cam đoan vốn xoay chuyển không ngừng, trở ngại sẽ không quá lớn.”

“Công ty lớn trong giới giải trí tuy không ít, nhưng mà có trọng lương chỉ có Minh Tinh và Uông Dương, chúng ta làm như vậy, rõ ràng chính là đối nghịch với giải trí Uông Dương, như vậy có thể làm cho những công ty khác liên thủ với bọn họ hay không? Tôi vẫn còn cảm thấy có chút mạo hiểm.”

Tề Bân quay đầu liếc mắt nhìn Tiền Thụy một cái:“Tôi cảm thấy chúng ta đã sớm đối nghịch với giải trí Uông Dương. Uông Hải người ta đã bị chúng ta chỉnh thảm như vậy, anh còn hy vọng bọn họ hòa thuận chung sống với chúng ta?”

Tiêu Dật nhếch môi, cuồng ngạo tự tin:“Liên thủ thì sao? Có khiêu chiến mới càng thú vị.”

Diệp Thanh Mộc ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn vài người trẻ tuổi bị một câu của Tiêu Dật kích phát ý chí chiến đấu, trong lòng càng cảm thấy, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, thái tử điện hạ đang bước từng bước về ngôi vị đế vương, người con nuôi này của Tần Thái Nhiên quả thật là trò giỏi hơn thầy.

“Nếu như vậy, anh đề nghị tiểu Dật và tiểu Mộc trở lên ‘Đại Minh Tinh’ trước, Dương Băng và Liêu Siêu là fan của các em, mà tỷ số người xem chương trình đó cũng là số một giới giải trí, công ty cần được tuyên truyền thích hợp.” Diệp Thanh Mộc đưa ra đề nghị của mình.

Vài người lập tức yên tĩnh lại, ý của Diệp Thanh Mộc bọn họ hiểu được, nhưng mà lúc này xuất hiện ở “Đại Minh tinh”, giống như muốn ở trước mặt mọi người thừa nhận quan hệ người yêu giữa bọn họ một lần nữa, làm như vậy có đúng lúc hay không? Trước mắt vẫn không thể nào biết được, nhưng mà nhìn vào thái độ của mọi người đối đãi với Tần Thái Nhiên và Bạch Ức Hàn lúc trước, chuyện này thật sự không thể nói chính xác.

Tiêu Dật nhìn Dệp Thanh Mộc, một lát sau, gật đầu đồng ý:“Vậy chọn cuối tuần, trước lúc đó, sẽ giải quyết việc thâu tóm giải trí Minh Tinh.”

Trái tim vẫn lơ lững giữa không trung của Tần Mộc lập tức trở về chỗ cũ, hắn gần như kìm lòng không được mà sáp qua, hôn nhẹ khóe môi của Tiêu Dật, sau đó quay đầu nhìn mọi người cười đến sáng lạn:“Đúng! Phải cho mấy người muốn xem náo nhiệt không còn tâm trạng xem náo nhiệt!”

Tề Bân che mắt kêu to:“Các người quá vô sỉ! Muốn tôi đau mắt sao!”

Nhìn bọn họ nhanh chóng ồn ào, Diệp Thanh Mộc xoa xoa mi tâm, nhớ tới lời Tần Thái Nhiên nói ngày đó, không khỏi lắc đầu, cảm thấy có lẽ mình lo lắng quá nhiều, người ta làm ba ba tiểu thúc cũng không nóng nảy, hắn lo lắng như vậy làm cái gì?

Tần Mộc náo loạn nửa ngày, đột nhiên nghiêm mặt nói:“Tôi và tiểu Dật tham gia chương trình đó, có lẽ tranh thủ thêm vài cơ hội nữa đi? Chương trì này rất hot trong nước, nếu sắp tới có thể sắp xếp vài nghệ sĩ tham gia chương trình này, có lẽ lòng tin của mọi người đối với công ty sẽ gia tăng không ít.”

Diệp Thanh Mộc gật đầu khen ngợi. Mộ Dung Phong đẩy gọng kính mắt:“Chuyện này tôi sẽ sắp xếp.”

“Vậy vất vả Mộ Dung quản gia.”

Tần Mộc đến bên tai Tiêu Dật thấp giọng nói:“Sao em vẫn luôn khách khí với Mộ Dung Phong như thế?”

……

Lục Hiểu Minh sắp hộc máu, hắn không ngờ mình bị bà mẹ hung dữ kia nhốt trong nhà một tháng để kiểm điểm lại, nhưng còn chưa hết một tháng, tập đoàn Minh Tinh đã đổi chủ! Tên tiểu nhân hèn hạ Tần Thái Nhiên kia không biết từ lúc nào đã thu mua hơn một nửa cổ phần giải trí Minh Tinh! Nhìn mẹ hắn đang bùng nổ trong nhà, Lục Hiểu Minh đầy bụng tức giận không có chỗ nào để trút ra, chỉ có thể chán nản tiếp tục “kiểm điểm”. Càng làm cho hắn không ngờ là, một tuần sau, giải trí Minh Tinh đã bị giải trí Thái Tử thâu tóm!

Hiệu suất cùng kết quả làm việc của Mộ Dung Phong luôn rất cao, lấy lần đầu tiên quay lại giới giải trí của Tần Mộc và Tiêu Dật trong gần một năm qua đổi lấy cơ hội trong vòng nửa năm mỗi tháng ít nhất một lần lên chương trình giải trí cho nghệ sĩ trong công ty, Tề Bân nói chuyện này trong cuộc họp thường kỳ của công ty, quả nhiên không khí lập tức trở nên vui vẻ hơn.

Những ngày tiếp theo càng bận rộn hơn, vừa bận rộn chuyện công ty, vừa phải để ý đến chuyện thâu tóm công ty, giải trí Minh Tinh có được địa vị ngày hôm nay không phải chuyện một sớm một chiều, muốn dễ dàng thâu tóm không dễ, may mà lúc Tần Thái Nhiên còn ở đây, đã có ý bồi dưỡng Mộ Dung Phong và Đa Nạp, nhìn ở góc độ khác, lực ảnh hưởng của Tần Mộc ở giải trí Minh Tinh còn lớn hơn cả Tiêu Dật, cho nên lần này do hắn và Tề Bân ra mặt, mà Tiêu Dật và Tiền Thụy ở lại tọa trấn giải trí Thái Tử.

Ngày tháng bận rộn trôi qua rất nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt, đã đến ngày tham gia “Đại Minh tinh”, Tiêu Dật và Tần Mộc cùng đến trường quay rất sớm, không ngờ hai vị MC đã đến, Dương Băng vừa thấy bọn họ đến hai mắt liền tỏa ánh sáng:“Tiểu Dật, tiểu Mộc! Cuối cùng các em cũng đến với nhau! Chị đã nói rồi, các em mà không cùng một chỗ, trên đời này sẽ không còn cái gọi là chân ái!”

Tiêu Dật ngàn lần không ngờ vừa đến liền gặp trường hợp này, da mặt cậu không có dày như Tần Mộc, lập tức dời tầm mắt, bên tai phiếm hồng. Mà Tần Mộc đứng ở bên cạnh cậu cũng không biết xấu hổ là cái gì, lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước kề sát vào Tiêu Dật, cười cười đắc ý nhìn Dương Băng:“Chị Băng chị có cảm thấy chúng em thật xứng không?”

“Đó là đương nhiên!” Dương Băng hủ nhiều năm như vậy, ở trong giới giải trí cũng yy vô số người, chỉ có hai người trước mắt là cô thật lòng ủng hộ và tin tưởng, lúc trước Bạch đại thần và Tần Thái Nhiên thành đôi làm cho không ít người mở rộng tầm mắt, lúc đó gian tình giữa bọn họ còn không bằng Bạch Ức Hàn và Diệp Thanh Mộc.

Tiêu Dật nhịn không được quay đầu, trừng mắt liếc nhìn Tần Mộc một cái, muốn người này kiềm chế một chút, dù sao cũng đang ở bên ngoài! Tần Mộc nhìn thấy Tiêu Dật tức giận, vội vàng cười làm lành, tay vẫn cố chấp nắm tay Tiêu Dật, không chịu thả lỏng một chút nào.

Dương Băng cười tủm tỉm nhìn hành động của bọn họ, mấy ngày gần đây, giới giải trí long trời lỡ đất, mà bọn họ ở giữa trung tâm lốc xoáy, tình cảm thế mà cũng không phai nhạt, thậm chí còn thừa nhận quan hệ người yêu ở trước mặt mọi người, chuyện này thật sự làm cho nhóm hủ nữ vui mừng.

Liêu Siêu cũng không kỳ thị đồng tính luyến ái, huống chi hắn đã nhìn hai người trước mặt lớn lên, chỉ là trong lòng vẫn có chút lo lắng cho tương lai của bọn họ, hai người trẻ tuổi vĩ đại như thế, tuy rằng nhìn bọn họ ở cùng một chỗ rất vui mắt, nhưng sự thật vẫn rất tàn khốc, chỉ hy vọng Tần gia có thể thay bọn họ ngăn cản một ít mưa gió.

Bởi vì MC thiên vị, chương trình này chắc chắn sẽ thành công, Dương Băng và Liêu Siêu đã hợp tác hơn mười năm, sớm biết rõ nên làm thế nào để chương trình càng hấp dẫn, cũng biết nên làm thế nào để bảo vệ nghệ sĩ, đối với Tần Mộc và Tiêu Dật, chương trình lần này phải làm rõ tình cảm của bọn họ, về phần làm thế nào để thành công, là chuyện của bọn họ, có thể khéo léo vui đùa mà thực hiện, cũng có thể bén nhọn ra câu hỏi. Dương Băng và Liêu Siêu chỉ bâng quơ nói về những trận mưa gió trước đó, đem trọng điểm đặt vào việc thành lập giải trí Thái Tử, mà tình cảm của bọn họ, chỉ nói đến một cách bình thường, không khoa trương cũng không chèn ép, dù sao sau đó còn có đường dây nóng, vấn đề then chót vẫn để lại đến cuối cùng.

Quả nhiên, đến lúc người xem đặt câu hỏi, cuộc gọi đầu tiên, câu hỏi là về quan hệ giữa Tiêu Dật và Tần Mộc, là tuyên truyền hay là thật. Tần Mộc không nói gì, chỉ là cười cười giơ bàn tay vẫn đặt dưới bàn lên, tay cầm tay, mười ngón giao nhau, lòng bàn tay kề sát, là tư thế thân mật nhất. Ngay cả khán giả cũng có thể nghe rõ tiếng thét chói tai bên kia điện thoại.

Cuộc gọi thứ hai, hỏi tín vật đính ước của Tiêu Dật và Tần Mộc là cái gì, Tần Mộc nghe xong, tín vật đính ước! Bọn họ thật đúng là không có! Đây là vấn đề lớn! Tiêu Dật bên cạnh nhàn nhạt mở miệng:“Người có tính không?” Cuộc điện thoại thứ hai cũng bị ngắt trong tiếng thét chói tai.

Cuộc điện thoại thứ ba, hỏi nụ hôn đầu tiên của bọn họ là lúc nào, cái này Tần Mộc nhớ rất rõ, gần như không do dự:“Tiểu Dật bốn tuổi tôi tám tuổi.”

Mọi người im lặng, thì ra chương trình này bùng nổ vào phút cuối!

Dương Băng ôm ngực:“Cho nên mới nói, tiểu Mộc Mộc, em thắng ở vị trí xuất phát sao? Lúc người khác còn chưa biết gì em đã lừa tiểu Thái Tử điện hạ của chúng ta đi mất rồi!”

Tần Mộc không lên tiếng, nhưng nụ cười trên mặt là hạnh phúc và tự hào, năm đó sao lại là hắn lừa Tiêu Dật chứ, rõ ràng là Tiêu Dật vừa xuất hiện, liền bắt hắn làm tù binh, nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Tần Mộc càng dịu dàng, Dương Băng nhìn mà đỏ mặt tim đập, thật sự là rất yêu nghiệt!

Kết thúc chương trình, lại nói chuyện với mọi người một lát, nay không thể so với lúc trước, bản thân đã trở thành ông chủ, giao thiệp với mọi người rất quan trọng, lúc rời trường quay, trời đã tối rồi, bởi vì trước cửa có không ít phóng viên và fan, Tiêu Dật Tần Mộc cùng với Mộ Dung Phong Đa Nạp liền rời đi từ cửa sau, hiện tại không phải lúc thích hợp để trả lời phỏng vấn.

Bởi vì Tiêu Dật thích im lặng, bọn họ liền chọn biệt thự ở vùng ngoại thành, Đa Nạp lái xe cũng không nhanh, phía sau là xe của vệ sĩ, nhưng mà ngay lúc bọn họ vừa mới ra khỏi thành phố đi ngang qua một rừng cây, trong rừng đột nhiên xuất hiện mấy chiếc xe, ánh mắt Đa Nạp lóe lên, lập tức đạp chân ga, muốn vượt qua bọn họ, nhưng mà vừa qua không xa, đã bị một chiếc xe tải lớn phía trước chặn đường đi, bốn phía rất nhanh xuất hiện mười chiếc xe vây quanh. Ngay khi nhìn thấy đám người kia, Mộ Dung Phong lập tức mở máy liên lạc:“Có người phục kích, nhanh đến!” Vừa nói vừa nhanh chóng lấy mấy cây súng từ trong xe ra, giọng nói lạnh lùng,“Có súng trực tiếp đánh gục, không súng để lại một hơi thở!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.