Ngọt Đến Tim - Lý Lạc Vị Ương

Chương 52




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); NGOẠI TRUYỆN 

 

(Những chuyện vặt vãnh thường ngày của Cố Duệ và An Nhiên)

 

1.

 

Tối ngày 11/11, tôi nhận được điện thoại của Cố Duệ.

 

"Bảo bối, trời càng ngày càng lạnh rồi, có muốn anh tặng em một món quà không?"

 

"Có gì hiếm lạ à?"

 

“An Nhiên, thái độ lạnh nhạt này của em là sao đây?” Anh ấy ngừng lại một giây.

 

“Có phải muốn bị dạy dỗ rồi không?” 

 

Giọng điệu của anh ấy rõ ràng là có ẩn ý. Ở bên Cố Duệ lâu như vậy, anh ấy ngày càng giống với câu “văn nhã bại hoại” mà tôi từng dành cho anh ấy.

 

Chỉ một câu nói đơn giản, nhưng cũng đủ để khiến tâm trí tôi rối bời.

 

Nhưng mà… tối cũng không còn là cá nằm trên thớt nữa rồi.

 

“Đúng là có hơi đáng bị dạy dỗ, dù sao em đây cũng còn trẻ, chỉ lớn hơn anh có hai tuổi thôi, không biết cư xử cũng là chuyện bình thường.”

 

“...” Đầu dây bên kia chưa kịp phản ứng lại. 

 

“Bảo bối, đừng chọc anh, có tin anh sẽ qua bắt em ngay bây giờ không?” 

 

“Được rồi, em sai rồi! Em muốn nhận quà.”

 

“Quà của em là: Cố Duệ phiên bản đặc biệt - máy sưởi dành riêng cho An Nhiên!” 

 

“Nói tiếng người đi.” 

 

“Nhớ em rồi, trời lạnh thế này, anh ngủ một mình không nổi đâu…”

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

“Lạnh à?” 

 

“Ừ.” Cố Duệ rất nghiêm túc nói nhảm.

 

“Lạnh thì chịu đi! Mùa đông trước không có em, không phải anh vẫn sống qua được à?” 

 

“Chị ơi, khi đó tuổi còn trẻ nên mới chịu được.” 

 

Tôi: “…”

 

Bên kia điện thoại vang lên tiếng cười sảng khoái.

 

Ngay sau đó. 

 

"Được rồi, không trêu em nữa. Ngày mai buổi chiều em chỉ có một tiết học, tan học anh đến đón em."

 

"Làm gì?"

 

"Dẫn em đi xem một màn trình diễn miễn phí.”

 

2. 

 

Quán bar ồn ào, tiếng người náo nhiệt sôi nổi.

 

Ban nhạc của Cố Duệ lại một lần nữa khuấy động sân khấu đến đỉnh điểm. 

 

Thì ra đây chính là “màn trình diễn miễn phí” mà anh ấy đã nói vào hôm qua. 

 

Hôm nay là ngày quán bar của bạn Cố Duệ khai trương, người ta mời nhóm anh ấy đến làm nóng bầu không khí. 

 

Bọn họ chơi theo phong cách Heavy Metal, bớt đi một chút ngông cuồng thường thấy, nhưng vẫn cực kỳ thu hút. 

 

Nói gì thì nói, chỉ riêng nhan sắc của bốn người bọn họ thôi thì cũng đủ để “đánh gục” các cô gái trong quán bar này rồi.

 

“An Nhiên.” 

 

Đột nhiên, có người gọi tôi. 

 

Tôi quay đầu lại, cảm thấy bản thân phải xui xẻo lắm mới đụng mặt hắn ta ở đây. 

 

Vương Dạng - bạn trai cũ của tôi, vừa chia tay ngay trước kỳ nghỉ hè. 

 

“Đúng là em này, đi một mình à?” 

 

Tôi lười đáp, chỉ liếc nhìn hắn ta.

 

“Liên quan gì đến anh?” 

 

Bạn của Vương Dạng cũng nhìn thấy tôi, hai người trong số đó tôi còn quen mặt. 

 

"Ơ kìa, Vương Dạng, đây chẳng phải là chị dâu cũ của chúng ta sao…"

 

"Im miệng đi." Tôi lạnh giọng ngắt lời.

 

Vương Dạng cười khẩy một chút, thoáng hiện lên vẻ giễu cợt.

 

"Nghe nói em có bạn trai mới rồi? Đừng giấu nữa, dẫn ra đây cho anh em xem mặt đi!"

 

Giọng điệu hắn ta đầy vẻ mỉa mai, tôi chẳng buồn bận tâm.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.