Ngọt Đến Tim - Lý Lạc Vị Ương

Chương 28




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cố Duệ nhẹ nhàng vỗ lưng tôi. 

 

 

“Chuyện này tôi có thể giải thích…” 

 

 

“Vậy mau giải thích đi.”

 

 

Cậu ấy buông tay đang ôm tôi, hơi cúi người và nghiêng đầu, khóe miệng cong lên một cách đẹp đẽ.

 

 

“Không vội, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn cần giải quyết.”

 

 

Nói xong, Cố Duệ liền kéo tôi vào bên trong. 

 

 

“Khoan đã, còn có chuyện gì quan trọng hơn việc này chứ?” 

 

 

“Cố Duệ! Cậu không nói thì tôi sẽ không đi đâu.” 

 

 

Cuối cùng cậu ấy cũng dừng bước, quay đầu nhìn tôi: “Thật sự không đi à? Sao thế? Muốn tôi ôm chị vào à?” 

 

 

Tôi trừng mắt.

 

 

“Ai cần cậu ôm chứ?” 

 

 

"Ồ?"

 

 

Cố Duệ nghiêng người, ép tôi vào góc tường, hơi thở ấm áp phả vào môi tôi: "Chị không muốn tôi ôm à? Vậy là muốn tôi..."

 

 

Còn chưa kịp nói xong, cậu ấy đã dùng tay phải nâng cằm tôi lên và cúi đầu hôn xuống. 

 

 

Xung quanh im ắng đến tột độ, như thể thời gian đang ngưng đọng trong khoảnh khắc để chúng tôi có thể nghe thấy sự rung động sâu thẳm trong chính trái tim của đối phương vậy. 

 

 

Phải một lúc sau Cố Duệ mới dừng lại, còn cười rất không đứng đắn.

 

 

“Chị, chị muốn tôi như vậy đúng không?” 

 

 

“Cậu…” Ngực tôi phập phồng lên xuống, bởi vì xấu hổ mà không dám ngẩng đầu. 

 

 

Có trời mới biết, trong mắt tôi lúc này Cố Duệ chẳng khác gì một bông hoa anh túc, tuy rằng quyến rũ nhưng lại có độc.

 

Mà tôi thì đã hoàn toàn rơi vào cái bẫy có độc này, sẵn sàng bị Cố Duệ mê hoặc, dù biết rõ cậu ấy là người tôi không nên dính vào…

 

“Chị sao vậy?” Đôi môi của cậu ấy nhẹ nhàng lướt qua tai tôi.

 

 

“Không phải chị mới là người cần giải thích với tôi trước à?” 

 

 

“Hả? Giải thích chuyện gì cơ?” 

 

 

Rõ ràng là cậu ấy phải giải thích lý do cho tôi chứ, sao đột nhiên lại đảo ngược tình thế, còn khiến tôi căng thẳng đến vậy.

 

 

“Chị đang giả vờ với tôi à? Tôi nhắc cho chị nhớ nhé?” 

 

 

“Chính là chuyện chị lén lút tìm bạn trai mới sau lưng tôi đấy, đã nhớ ra chưa?” 

 

 

"Tôi..." 

 

 

Tôi mím môi, ai bảo Cố Duệ khiến tôi khó chịu lâu vậy chứ, lần này tôi phải trêu cậu ấy một chút.

 

 

"Nếu tôi nói không nhớ thì sao?"

 

 

"Không nhớ à? Vậy đơn giản thôi, bây giờ chúng ta vào trong đó, tôi sẽ hôn chị trước mặt tất cả mọi người, hôn cho đến khi chị nhớ ra thì thôi.”

 

 

“Cố Duệ, sao cậu có thể nói ra mấy lời không đứng đắn như vậy chứ?” 

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

“Tôi còn có nhiều trò không đứng đắn hơn nữa đấy, chị muốn thử không?” 

 

 

“Chị vẫn là mau giải thích đi, nếu không thì chúng ta thật sự phải đổi chỗ khác để làm trò đấy!” 

 

 

“Có gì để nói đâu chứ? Nếu người ta thật sự là bạn trai tôi thì cậu định làm gì?” 

 

 

“Chị nghĩ sao?” Cố Duệ nhướn mày.

 

 

“Cho dù là vậy đi nữa thì… tôi cho chị nửa phút nhé, lập tức vào trong nói chia tay đi!” 

 

 

Vẻ mặt tức giận lúc này của cậu ấy làm tôi cảm thấy rất hài lòng, hài lòng đến mức bao nhiêu sự ngột ngạt và đau buồn bị kìm nén bấy lâu nay cũng hoàn toàn tan biến. 

 

 

“Chị còn cười à? Cái tên Lý Sở đó dám nhân lúc tôi không ở bên cạnh mà công khai cướp chị đi, đối với tôi mà nói chuyện này lớn lắm đấy. Tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, xem tôi có g.i.ế.c cậu ta không?”

 

 

“Giết Lý Sở à? Tôi sợ rằng mẹ tôi và cả dì tôi sẽ không đồng ý đâu.” 

 

 

“Chị nói gì đó? Còn đưa cậu ta đi gặp gia đình luôn rồi?” 

 

 

"Ừ, gặp rồi! Hơn nữa không chỉ gặp một lần đâu..."

 

 

Sắc mặt Cố Duệ càng thêm u ám, cả người đều toát lên vẻ tức giận.

 

 

“An Nhiên, chị giỏi lắm. Mẹ nó…” Tay cậu ấy phẫn uất đ.ấ.m vào tường.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.