[Ngôn Tình] Vận Mệnh

Chương 5 : Tân phó tổng giám đốc




Lại một thứ hai đầu tuần, toàn thể tập đoàn Thiên Ân thấp thỏm nhìn nhau. Suốt một tuần qua, các phòng ban đã làm việc hết công suất nhưng có vẻ tổng giám đốc của họ vẫn chưa mấy hài lòng. Số kế hoạch được anh phê duyệt ngày càng ít, số người được mời lên văn phòng nói chuyện riêng lại tăng nhiều. Không ít người suy đoán rằng anh đang chịu áp lực rất lớn từ hội đồng quản trị. Vậy nên, thứ hai tuần này, khi Thiên Ân chính thức có thêm một phó tổng giám đốc mới, cả công ty âm thầm thấp thỏm.

Liệu vị phó tổng giám đốc mới này có tính cách ra sao? Ôn hòa như tổng giám đốc Tạ Kha, ngoài lạnh trong nóng như phó tổng giám đốc Vương Hạo hay đặc biệt khó gần như phó tổng giám đốc Trầm Hiên? Và quan trọng hơn là vị ấy sẽ quản lí trực tiếp những mảng nào? Đáp án cho bao nhiêu suy đoán, vào ngày hôm nay sẽ chính thức được công bố. Vì trong ngày hôm nay sẽ có một cuộc họp gặp mặt được tổ chức, chủ yếu là để những nhân viên cốt cán của các phòng ban tiếp xúc với vị lãnh đạo mới này.

Sắp đến giờ, mọi người đều có mặt đông đủ nhưng vẫn chưa thấy vị kia xuất hiện. Tạ Kha ngồi bình thản ở ghế chủ tọa, tĩnh như một mặt hồ không gợn sóng mà chẳng kẻ nào có thể dò thấy đáy. Thế nhưng những người khác khó mà được vậy. Một vài người trao đổi với nhau ánh mắt ái ngại, một vài người khác nhìn chằm chằm vào Tạ Kha như muốn dò xét ra điều gì từ biểu cảm của anh.

Giữa lúc ấy, cửa phòng họp đột ngột mở. Mọi người trông ra thì thấy một cô gái trẻ tuổi với mái tóc uốn cúp ngang vai đang mỉm cười lịch sự với mình. Trước cái nhìn chăm chú của hơn ba mươi người, cô ta vẫn bình tĩnh bước đến chiếc ghế trống. Tiếng giày cao gót nện trên mặt sàn vang lên nhịp nhàng đến kì lạ, làm không ít người bỡ ngỡ nhận ra âm thanh của gót giày hóa ra cũng rất vui tai. Bộ vest đỏ khoác trên người cô vừa nghiêm túc lại kiêu kì. Với vẻ mặt đầy tự tin, cô ta mỉm cười:

- Xin chào mọi người. Chắc tôi vẫn đến đúng giờ nhỉ?

Không đợi ai trả lời, cô gái ấy đã tự kéo ghế ra, đặt hồ sơ lên mặt bàn, hai bàn tay đan hờ vào nhau tạo nên một góc vuông tuyệt đẹp. Duỗi thẳng chiếc cổ thiên nga, đôi môi đỏ mọng của cô lại phát ra âm thanh:

- Tự giới thiệu, tôi là Thi Giai Mẫn, phó tổng giám đốc vừa được bổ nhiệm của tập đoàn Thiên Ân. Mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.

Đám đông bắt đầu chuyển tầm mắt sang Tạ Kha. Chủ động thì tốt, nhưng đến mức này thì có vẻ hơi thiếu tôn trọng người lãnh đạo trực tiếp. Ngoài dự đoán của đám đông, Tạ Kha lại chẳng hề tỏ ra chút khó chịu, lại còn từ tốn mở lời:

- Hồ sơ của cô Thi Giai Mẫn đã có sẵn trước mặt mọi người. Mong mọi người ủng hộ quyết định của hội đồng quản trị, hợp tác thật tốt với tân phó tổng giám đốc.

Có lẽ cũng cảm thấy tò mò, hầu hết mọi người nhanh chóng giở bản sao hồ sơ ứng tuyển của Thi Giai Mẫn đã được đặt ngay trước mặt. Đảo mắt một vòng phòng họp, Tạ Kha thấy nhiều người không che giấu nổi vẻ kinh ngạc nhưng cũng trông thấy vài kẻ hơi cúi đầu. Bằng mặt không bằng lòng đây mà! Nụ cười trên mặt anh càng ôn hòa hơn khi tất cả những người trong phòng đồng thanh phát ra tiếng dạ.

Rồi bắt đầu từ Tạ Kha, mọi người lần lượt tự giới thiệu. Cô gái tên Giai Mẫn vẫn biểu hiện bình tĩnh, đôi mắt chăm chú thể hiện bản thân đang ra sức lắng nghe từng người. Lẽ dĩ nhiên, đây chỉ mới là phần bắt đầu, quan trọng nhất vẫn là phân nhiệm vụ. Chẳng thấy Tạ Kha đề cập đến, một trưởng phòng trong công ty bất đắc dĩ đứng ra.

- Thưa sếp, thế phó tổng giám đốc Mẫn sẽ đảm nhiệm mảng nào?

Nhiệt độ trong phòng dường như nóng lên vài độ. Tạ Kha cười bí hiểm với tất cả.

- Thế mọi người nghĩ sao?

Hiện tại, Vương Hạo giám sát chuỗi cửa hàng siêu thị và trang thương mại điện tử, còn Trầm Hiên thì giám sát mảng bất động sản và công ty may mặc. Giờ thêm một Thi Giai Mẫn, chẳng biết nên sắp xếp vào vị trí nào cho hợp lí hợp tình. Công ty con mảng Logistics đúng là đang cần người cầm lái, nhưng nó lại là một củ khoai lang nóng phỏng tay. Cô ta đâu dễ chịu cầm! Mang theo những suy tính riêng của mỗi người, cuối cùng, hầu hết đều đề nghị cho cô ta tiếp quản công ty may mặc. Công ty này vốn không nóng không lạnh, không lỗ vốn nhưng cũng không lãi nhiều. Quản lí nó, tuy khó tranh công nhưng cơ bản là không lo chịu tội.

- Tôi cảm thấy đề xuất này tương đối hợp lí. Dù bằng cấp và những thành tựu của phó giám đốc Mẫn ở nước ngoài thật sự xuất chúng, nhưng vừa mới đến thì cũng cần làm quen dần với môi trường của Thiên Ân.

Trong cái nhìn kinh ngạc của mọi người, Trầm Hiên bỗng mở miệng. Bình thường y rất ít nói, lần này lại nói khá nhiều, quả là một chuyện lạ. Dĩ nhiên, chín người mười ý, một số lại cho rằng Thi Giai Mẫn nên quản lí trang thương mại điện tử. Cũng có một vài người tỏ vẻ khiêu khích cô nàng, đại ý rằng muốn thể hiện bản lĩnh thì tự nghĩ cách vực dậy mảng Logistic của tập đoàn Thiên Ân.

Tạ Kha vẫn lắng nghe, nhưng sự chú ý của anh thật ra nằm ở chỗ Thi Giai Mẫn. Anh thấy cô ta hơi chau mày. Đúng lúc này, vị nữ phó tổng giám đốc vừa được bổ nhiệm kia cũng chú ý đến anh. Hai đôi mắt đen nhìn thẳng vào nhau. Thu tầm mắt lại, Tạ Kha trả lời tất cả mọi người:

- Xem ra chúng ta tạm thời sẽ khó có đáp án nhất trí. Tôi quyết định sẽ để cô Giai Mẫn làm quen với công ty chúng ta trong hai tuần rồi mới chính thức bổ nhiệm.

Tất cả mọi người trong phòng há hốc mồm vì kinh ngạc. Một vài người còn to gan cho rằng Tạ Kha đang kiếm cớ để vô hiệu hoá thực quyền của nữ phó giám đốc kia. Số còn lại thì mang đầy một bụng thắc mắc, chẳng hiểu rốt cục trong hồ lô của anh đang bán thuốc gì.

Vờ như vừa nhớ ra điều gì, Tạ Kha bổ sung thêm:

- Tất nhiên, phó giám đốc Mẫn vẫn có thể đưa ra các kế hoạch mà cô cho là cần thiết. Chỉ cần hợp lí, tôi nhất định sẽ duyệt.

Nghe được câu nói đó, rốt cuộc, cô gái kia cũng chịu mỉm cười. Tay trái đưa lên vén tóc ra sau mang tai để lộ khuyên tai kim loại bản to đầy cá tính, cô nàng nhìn về phía Tạ Kha. Ánh nhìn ấy sáng rực như có thể tóe ra tia lửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.