[Ngôn Tình] Vận Mệnh

Chương 4 : Thành phố An Đình




Sau buổi lễ khai trương, ngành Logistics vẫn không có biến động lớn. Những đơn hàng cần vận chuyển của công ty TA Post cơ bản không nhiều. Ngoại trừ những đơn hàng liên kết từ trang mua sắm trực tuyến do Thiên Ân mở, hầu hết, khách hàng của công ty là một số hộ kinh doanh trực tuyến nhỏ lẻ. Nhóm khách hàng này chỉ sử dụng theo thời vụ, tức là muốn lợi dụng khuyến mãi nhân dịp khai trương. Còn các công ty trung và lớn cũng chỉ vận chuyển lẻ tẻ vài đơn hàng nhỏ, đa số đều giữ thái độ chờ xem xét tình hình.

Thực trạng đó không làm Tạ Kha mảy may dao động, tuy nhiên, ngoài mặt, anh cũng bắt đầu "mời họp" dàn lãnh đạo cốt cán của TA Post với tần suất tăng dần đều. Báo giới bắt đầu bàn tán lao xao. Không ít "chuyên gia kinh tế" vội vã leo lên mặt báo và đưa ra đủ loại nhận định. Người khen, kẻ chê, chẳng ai biết thật hư thế nào. Thậm chí đến người trong ngành cũng cảm thấy rối rắm mấy phen, bởi theo nguồn tin của họ, từ ngày TA Post mở cửa hoàn toàn thua lỗ.

Thua lỗ trong kinh doanh là việc nhỏ nhưng cũng là việc lớn. Còn nguồn tiền là việc nhỏ, hết nguồn tiền thì phá sản và thêm một số nợ, vậy thôi. Thiên Ân là một con quái vật to xác, vốn hùng mạnh, chuyện này thì ai chẳng biết? Dù sao, gốc gác của tập đoàn này vẫn là địa ốc, với độ nhạy của thị trường nhà đất thời gian gần đây thì quả là một vốn bốn lời. Thế nhưng, mức độ đốt tiền của TA Post thật sự đáng bàn. Đành rằng hầu hết công ty khi mới bắt đầu đều phải thua lỗ không ít tiền, nhưng TA Post có thể đốt hết một nửa lợi nhuận của tập đoàn khổng lồ như Thiên Ân trong một tháng thì thật quá kinh khủng!

Một tháng đã trôi qua, với vài người thì nhanh như chớp mắt nhưng với cơ số người khác thì lại dài không khác một năm. Sau khoảng thời gian đề cao cảnh giác, những lão làng sẵn có trong ngành Logistics hầu như đều đã cất gối nghỉ ngơi. Suốt một tháng, họ thấp thỏm chờ xem vị tổng giám đốc trẻ tuổi của Thiên Ân tung ra chiêu số gì, nào ngờ chỉ toàn những trò xưa cũ. Quảng cáo trên mọi mặt trận? Quá cũ! Hạ giá thu hút người tiêu dùng? Cũng chẳng khá khẩm hơn chút nào. Đành rằng đốt tiền chiếm thị phần là một chiêu bài kinh điển, nhưng cách thức mà TA Post triển khai vừa nhàm chán lại kém hiệu quả. Nếu mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn thế này, họ chắc chắn rằng TA Post sẽ tự loại mình khỏi cuộc đua trong giới.

Giữa tình hình ấy, hội đồng quản trị của tập đoàn Thiên Ân đột ngột bổ nhiệm thêm một vị phó tổng giám đốc. Mọi tin tức về người này hoàn toàn được bảo mật, ít nhất là đến trước ngày chính thức nhậm chức mà người ta vẫn còn chưa có manh mối gì. Trong giới, thậm chí là trong nội bộ Thiên Ân đều thi nhau đoán mò. Liệu hội đồng quản trị bắt đầu thiếu tín nhiệm Tạ Kha? Hay vị phó tổng này là một nhân tài kiệt xuất, đủ để xoay chuyển cục diện rối rắm?

Tất cả vẫn hãy còn là bí ẩn!

Dĩ nhiên, trong khoảng thời gian này, ngoài việc rối rắm cùng TA Post, tổng công ty tập đoàn Thiên Ân cũng đã dời từ thủ đô Bình Hoạt sang thành phố An Đình. Tòa nhà cũ được giao lại cho công ty con bản địa, các tầng thấp không cần thiết đến thì được tân trang lại thành trung tâm thương mại. Dù sao, Thiên Ân cũng có hẳn một mảng về siêu thị và cửa hàng bách hóa, việc tận dụng này cũng không phải quá phiền.

Lại bàn về nơi ở mới của Thiên Ân tại thành phố An Đình, vẫn là một tòa cao ốc lắp kính nằm ở vị thế cực kì sáng sủa. Tòa nhà nằm trên đường trục chính của một khu đô thị sầm uất, người qua kẻ lại náo nhiệt vô cùng. Nhưng với Tạ Kha, anh ưng ý mảnh đất này nhất vì nó nằm rất gần cảng biển.

- * - * - * - * - * -

- Này, tập đoàn bên cậu ngầu thật, nói chuyển là chuyển, còn tìm được vị trí đắc địa thế kia!

Thư Uyển bình luận như thế sau khi nghe Tạ Kha kể những chuyện gần đây của công ty anh. Đưa một tay lên chống cằm, tay còn lại cầm nĩa xiên trái cây, cô cảm thấy cuộc sống của mình đang vô cùng thư thái. Công việc thuận lợi, tình yêu thì...dù sao cũng được làm hàng xóm với anh. Với cô, điều đó cũng tính là một bước tiến triển.

- Làm địa ốc mà không tìm ra được mảnh đất tử tế cho chính tập đoàn mình thì mới là trò cười!

Tạ Kha phản hồi cô bằng vẻ mặt mãn nguyện. Vừa ăn xong một bữa "cơm nhà", anh cảm thấy mình tràn đầy năng lượng, căng thẳng suốt một tuần cũng vơi đi phần nào.

- Nhưng sao lại dời, thủ đô Bình Hoạt có gì không tốt à?

Tạ Kha khẽ lắc đầu:

- Nước sâu lắm.

Thư Uyển gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa. Tạ Kha nhìn cô, lặng lẽ cười. Tính cô ấy dễ chịu đến mức làm người ta xót. Điều anh không muốn nói, cô chẳng hỏi bao giờ. Cô tín nhiệm anh tuyệt đối, tin anh nhất định sẽ cho cô biết những điều cần biết. Vậy nên, anh cũng chẳng muốn giấu cô điều gì. Chẳng qua, có rất nhiều chuyện không thể kể trong vài câu được. Như chuyện về Dạ Quỷ, chuyện về Thiên Ân và cả chuyện về anh.

Thật ra, lí do Thiên Ân dời tổng công ty liên quan rất nhiều đến đám chính khách ở thủ đô. Những năm gần đây, thủ đô căng thẳng, các phe ngấm ngầm triệt hạ nhau, phức tạp vô cùng. Chính trị đè ép lên gần như toàn bộ ngành nghề, lĩnh vực. Còn Thiên Ân đã quá khổng lồ... Ở thủ đô, Thiên Ân luôn phải nép mình trong mọi chuyện, làm gì cũng phải cực kì cẩn thận, bức bối vô cùng. Nhân lúc mọi chuyện rối reng đến mức Chu Tước Đường cũng báo động, anh lập tức thuyết phục dời đi.

- Mà này, hai vị đại nhân nhà cậu đâu rồi, sao đến mức phải ăn cơm nhà tớ thế này?

Chợt nhớ đến cha mẹ Tạ Kha, Thư Uyển liền hỏi. Trước đây, gia đình Tạ Kha vốn dĩ sống ở thành phố An Đình nên anh và cô mới có cơ hội là bạn thân suốt cấp trung học cơ sở và phổ thông. Tuy sau này anh đi du học nước ngoài nhưng hai bác vẫn còn ở đó, thỉnh thoảng cô cũng có ghé thăm mà!

Tạ Kha cười trừ, trả lời ngắn gọn và tỏ vẻ không muốn bàn luận thêm:

- Đã đi du lịch hâm nóng tình cảm.

Bờ mi Thư Uyển khẽ buông xuống. Cô đột nhiên im lặng, chẳng rõ đang nghĩ điều gì. Đến lúc Tạ Kha thấy cô thả hồn vía đi đâu mất, đưa tay ra quơ quơ trước mặt cô mới giật mình tỉnh lại. Đập vào mắt cô là gương mặt tuấn tú của anh:

- Này, nhà văn lớn lại nghĩ đi đâu rồi đó!

Cô bạn thân này điểm nào cũng tốt, đáng tiếc học văn, vừa nhạy cảm lại nghĩ nhiều. Ở tuổi hai mươi tám, cô đã là một nhà văn với lượng độc giả khá đông đảo. Bị anh chất vấn, Thư Uyển vội vàng giải thích:

- Tớ đang nghĩ về cuốn sách sắp xuất bản của tớ, có lẽ lại phải điều chỉnh một số chỗ.

Nói xong, cô mới nhận ra mình quá kích động. Tạ Kha chỉ trêu một chút, cô lại gấp gáp tới mức muốn giải thích bằng mấy ngàn từ. May mắn thay, anh căn bản không để tâm đến "biểu hiện lạ" của cô, còn gật đầu tỏ vẻ cảm thông. Tuy không hứng thú với văn chương lắm nhưng vẫn cảm thông cho Thư Uyển.

Ở đời, có một loại người luôn theo đuổi sự hoàn hảo, thậm chí là theo đến tận hơi thở cuối cùng. Trùng hợp thay, cả cô và anh đều là loại người ấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.