[Ngôn Tình] Vận Mệnh

Chương 2 : Tập đoàn Thiên Ân.




Thứ hai đầu tuần bao giờ cũng quan trọng với tập đoàn Thiên Ân. Mọi người sẽ chủ động đi sớm hơn bình thường để chuẩn bị mọi thứ, đảm bảo cho một tuần suôn sẻ. Mới bảy giờ sáng, các phòng ban cơ bản đã khá đủ người. Thói quen này chịu ảnh hưởng từ Tạ Kha, từ ngày cầm lái, anh đặc biệt coi trọng khí thế ngày đầu tuần. Những người khác trong công ty cũng chịu ảnh hưởng theo, dần dà, việc đến sớm vào ngày thứ hai trở thành thông lệ.

Bảy giờ ba mươi, Tạ Kha đã yên vị trong phòng riêng, mọi giấy tờ trên bàn cũng đã được anh sắp xếp đâu ra đó. Một chiếc áo sơ mi trắng được là phẳng phiu cùng quần tây đã đủ khiến anh phong độ. Đang xoay bút, anh nghe có tiếng gõ cửa phòng.

- Vào đi.

Được anh chấp thuận, một người quen thuộc nhanh chóng bước vào:

- Tổng giám đốc, em có chuyện muốn báo cáo với anh.

Trần Ấn - thư kí của Tạ Kha xuất hiện với bộ mặt nghiêm túc thường ngày, nhưng anh liếc qua thì thấy cặp mắt y dương dương đủ biết là vừa gặp chuyện gì hài hước. Hắng giọng, anh hỏi y:

- Chuyện gì?

- Tập đoàn chúng ta vừa chiến thắng đến ba hạng mục trong một cuộc bình chọn có hơn hai triệu người tham gia.

Lúc này, đến lượt Tạ Kha ngạc nhiên. Có một cuộc bình chọn quy mô lớn đến nhường ấy mà sao anh không biết? Mang theo chút tò mò, anh hỏi:

- Thế chúng ta chiến thắng những hạng mục nào?

Trần Ấn cố nén cười, trả lời với giọng run run:

- Tập đoàn lắm tiền nhiều của nhất, tập đoàn làm từ thiện nhiều nhất, tập đoàn có tổng giám đốc đẹp trai nhất.

Nói xong những chữ cuối cùng, y không nhịn được mà cười ra tiếng. Mặt Tạ Kha đơ ra, anh không tài nào đoán được là có những hạng mục...khó đỡ đến mức này. Cố gắng lấy lại bình tĩnh, anh hỏi kẻ báo tin:

- Thế...cuộc khảo sát này diễn ra ở đâu?

Trần Ấn càng cười to hơn:

- Ở "hội các mẹ bỉm sữa" ấy sếp. Chị dâu em hôm qua lên mạng tình cờ bắt gặp nên đưa cho em xem.

Lúc này, Tạ Kha lập tức hiểu rõ ngọn ngành. Cố gắng không cười theo tên cấp dưới dở hơi, anh phán:

- Làm việc đi. Đừng báo cáo với tôi mấy cái thông tin có nguồn không đáng tin cậy nữa!

Lập tức, Trần Ấn dạ một tiếng rõ to rồi lủi mất. Tất nhiên, y không quên đóng cửa phòng lại cẩn thận như lúc ban đầu. Chỉ còn một mình, Tạ Kha lúc này mới cười sặc sụa. Rồi anh cầm điện thoại của mình lên, nhắn một tin:

"Này, bạn chí cốt của cậu vừa được bầu là tổng giám đốc đẹp trai nhất đấy."

Nhắn tin là vậy nhưng nụ cười trên môi anh nhạt dần. Được khen đẹp trai, kể cũng vui nhưng được tâng bốc quá mức thế này thì không vui gì cả!

Ước chừng vào khoảng ba tuần trước, khi đang gặp mặt một đối tác người ngoại quốc rất có tiếng tăm, Tạ Kha không may cũng lọt vào ống kính của các tay săn ảnh. Hệ quả là, không chỉ đối tác của anh lên báo mà anh cũng xuất hiện trên những tờ báo ất ơ chẳng chút liên quan đến ngành nghề. Cũng từ đó, anh "vinh dự" trở thành mục tiêu mới của đám "lều báo".

Vài ba bức ảnh chụp có tâm cộng thêm bảy bảy bốn mươi chín câu văn lộng gió, thế là anh bỗng trở thành một người kiệt xuất. Nào là "tổng giám đốc một đế chế hùng mạnh", nào là "người bí ẩn tột cùng lộ diện trước truyền thông", đám phóng viên ấy tả anh thành một kẻ vừa giàu có, vừa quyền thế ngút trời. Tạ Kha đọc mấy bài báo ấy mà chỉ biết câm lặng. Trời ạ, anh đã bao giờ trốn phóng viên? Anh đã bao giờ đứng sau màn? Chẳng qua đám người đó không chú ý mấy đến giới kinh doanh, giờ lại hô hào, mệt!

Ngán ngẩm trước những chuyện xảy ra gần đây, anh nhìn thoáng qua màn hình. Vẫn chưa có hồi đáp. Tạ Kha đặt điện thoại xuống, khuôn mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn. Mặc dù tin tức mà Trần Ấn báo cáo quá mức buồn cười, thế nhưng, nó không phải hoàn toàn vô dụng. Ít nhất, nó đã giúp cho anh biết, chiến lược gây dựng hình tượng của tập đoàn Thiên Ân khá thành công.

"Lắm tiền nhiều của, hay làm từ thiện? Những ấn tượng này cũng không tệ." Tạ Kha rất cố ý lờ đi "hạng mục" cuối cùng. Anh cảm thấy khá hài lòng với lớp vỏ áo hiện tại của tập đoàn. Xem ra, số tiền mà Thiên Ân dùng để gây hiệu ứng truyền thông cũng không hề uổng phí. Đặc biệt là các khoản từ thiện, tuy bỏ nhiều nhưng được danh, xứng đáng!

Lơ đãng, Tạ Kha nhìn ra bên ngoài. Xuyên qua lớp cửa kính của cao ốc, anh thấy lãng đãng mấy đám mây trắng đục. Tổng công ty của tập đoàn Thiên Ân vẫn đang ở thủ đô Bình Hoạt, còn anh thì ở tầng cao nhất, tầng 50. Nhìn từ chỗ anh, mọi thứ xung quanh đều mờ ảo bởi sương mây lành lạnh. Anh không thấy rõ bên dưới mặt đất cũng không thể thấy những tầng trời cao hơn...

Khẽ thở dài, Tạ Kha hiểu rằng tầm mắt của mình bị giới hạn ở Thiên Ân. Anh chỉ thấy bề nổi, những tập đoàn to lớn. Còn những kẻ chìm, Tạ Kha cũng chỉ có thể phỏng đoán một hai. Chẳng ai biết, dưới chân các tập đoàn lớn kia là con quái vật nào đang ẩn náu. Cũng như Thiên Ân vậy... Ai có thể ngờ rằng, tập đoàn đa ngành Thiên Ân, một con mãnh thú trong thương trường vốn dĩ chỉ là cỗ máy rửa tiền của một tổ chức xã hội đen có tên là Dạ Quỷ? Ai có thể ngờ được một người có vẻ ngoài quang minh lỗi lạc như Tạ Kha, vậy mà lại là một kẻ có dây dưa với hắc đạo?

Nghĩ đến đây, Tạ Kha chẳng biết nên buồn hay vui. Bản thân biết nhiều hơn số đông còn lại quả là một cảm giác...cực kì khó tả. Vì biết nên khi họ khóc, anh cười. Vì biết nên khi họ hân hoan, anh chỉ còn trống rỗng. Họ kinh ngạc, trầm trồ trước những xa hoa hào nhoáng, còn anh thì chết lặng từ rất lâu rồi. Vì anh biết, ẩn sau những thứ lung linh ấy là máu, là nước mắt và cả sự giả dối.

Giữa lúc lòng Tạ Kha nặng trịch, màn hình điện thoại của anh bỗng sáng lên:

"Cậu thôi đi! Tự kỉ suốt, không cần làm việc à?"

Nhìn tin nhắn của cô, anh bật cười. Mỗi lần anh chìm vào bế tắc với những ý nghĩ của mình, bao giờ cũng là Thư Uyển đánh thức anh dậy. Dù sao mọi chuyện trên đời này không dễ gì như ý, anh trước tiên phải làm hết trách nhiệm của mình. Lại gửi cho cô ấy vài biểu tượng dễ thương, Tạ Kha chính thức lao đầu vào làm việc.

Không làm không được, rửa tiền vốn chẳng phải là việc đơn giản gì! Đặc biệt là khi Thiên Ân đang có ý định dấn thân vào ngành Logistics nên số kế hoạch, đề xuất...mà Tạ Kha phải xem qua càng nhiều hơn gấp bội. Thiên Ân vốn dĩ là một tập đoàn đa ngành, phủ rộng trên nhiều lĩnh vực, từ địa ốc đến may mặc, từ chuỗi siêu thị đến ứng dụng bán hàng trực tuyến, giờ lại thêm Logistics, dù là kẻ cuồng công việc như anh cũng phải thấy mệt mỏi.

Nhìn chỗ văn kiện được chất lên thành chồng, Tạ Kha nghiến chặt răng. Bút cầm chặt trong tay, anh đành cắm đầu vào đọc và kí tên vào từng văn bản trong bất đắc dĩ.

"Hai thằng quỷ sứ, đợi ông đây thoát khỏi mớ giấy tờ này, chúng mày sẽ nhận hậu quả!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.