Ngọc Thể Ngang Dọc

Chương 26




( thư phòng PIAY )

Lê Sân cùng hắn kết thúc nụ hôn , hắn thở dốc hương thơm tựa như hoa lan quanh quẩn ở chóp mũi hai người , nàng ngước mắt nhìn hai mắt hắn , trong mắt ánh lên gò má của hắn.

"Trọng Uyên, ngươi thật sự ghét bỏ ta sao?"

Nàng nhu mị cười duyên, chân hơi nhấc lên , đầu gối cách quần mềm nhẹ cọ xát dương vật đã phồng lên của hắn. Vật kia dưới động tác của nàng càng có tinh thần, nổi lên dữ tợn.

Tuân Kị híp mắt nhìn nàng, một tay vẫn để ở trên vòng eo nàng chậm rãi vuốt ve. Nói thật, lời nói hôm nay của Lê Sân làm hắn thập phần kinh ngạc, tư tưởng vững chắc nhất của hắn từ trước tới nay bị nàng đánh vỡ, loại mùi vị này cũng không dễ chịu.

Nhưng Lê Sân lại làm hắn thất thần? Nàng cởi áo bào thêu , rút đi vỏ bọc cuối cùng , lộ ra một đôi tiêm nhũ kiều nộn oánh bạch .

Nàng làm trò trước mặt Tuân Kị , thăm dò vén lên vạt áo hắn , từ cẳng chân rắn chắc của hắn một đường đi lên.

Đối với ánh mắt của Tuân Kị tràn ngập hứng thú , Lê Sân chỉ hơi nhướng mày, làm theo ý mình.

Khinh thường nàng? Không có việc gì, nàng sẽ làm hắn hối hận.

Da thịt dưới chân được bảo dưỡng thật tốt non mềm, mang theo xúc cảm lạnh lẽo , trong lúc Tuân Kị không kịp đề phòng đột nhiên dán lên dương vật hắn . Một loại khoái cảm chưa từng có từ chỗ kia đột nhiên sinh ra, ánh mắt Tuân Kị thâm trầm , nhìn mắt cá chân tuyết trắng kia biến mất ở dưới thân .

Lê Sân nhẹ nhàng giật chân, cảm giác được nhục côn dưới chân nóng lên hùng dũng , nàng ngửa ra sau, sợi tóc như thác nước, rũ ở trên bàn, cùng cỗ da thịt hình thành một bức tranh tuyệt mỹ .

Lê Sân thay đổi phương hướng, dùng chân bối nhẹ nhàng loát động dương vật trơn trượt kia . Tiếp theo nhẹ dẫm , đem hai luồng viên túi phồng lên an ủi.

Tuân Kị vẫn bất động như cũ , nhưng mà sắc mặt dần dần đỏ lên đã bán đứng hắn. Nhìn nam nhân vì mình mà điên cuồng như vậy , trong lòng Lê Sân thực vui sướng.

Nàng càng chờ mong chuyện phát sinh tiếp theo.

Trên bàn chân đã dính đầy thanh dịch từ lỗ chuông , Lê Sân nhẹ nhàng khảy lỗ chuông đầu nấm kia , tấm tắc ra tiếng:

"Trọng Uyên nhanh như vậy mà ngươi đã động tình."

Thấy nàng cười đắc ý như vậy , Tuân Kị cũng không nghĩ sẽ nhẫn nại. Hắn đem mắt cá chân nàng rút ra, nắm ở trong tay, thuận tay mở hai chân nàng ra.

Quần lót đơn bạc đã bị xuân thủy dính ướt, đón lấy ánh mắt trêu ghẹo của Tuân Kị , Lê Sân không chút để ý ôm lấy cổ hắn , mỉm cười nói:

"Điều này chứng minh mẫu hậu quá muốn Trọng Uyên."

Không thể không thừa nhận, Tuân Kị cảm thấy những lời này thực dễ nghe. Mà động tác của hắn cũng nhanh chóng thể hiên câu trả lời của mình .

Hắn buông vạt áo Lê Sân ra , đem yếm minh hoàng cởi ra , hai luồng tuyết nhũ cơ hồ một tay không thể nắm hết liền nhảy ra ở trước mắt hắn .

Tuân Kị cúi đầu mút một bên , tay kia kẹp lấy đỉnh nhô lên còn lại, vuốt ve.

Lê Sân ngâm khẽ một tiếng, thực nhanh lại bị Tuân Kị hôn . Hắn dán lên môi nàng , ngực cùng nàng gắt gao đè ép ở bên nhau, đầu vú Lê Sân đã bị hắn mút trơn bóng bị đè ép , mang đến từng cảm giác tê dại .

Hắn lẩm bẩm nói với Lê Sân :

"Kêu ra đi, nơi này không có ai nghe thấy đâu."

Nói xong, còn không đợi Lê Sân hoàn hồn, hắn liền nắm dương vật ở trên cánh thịt nàng ma xát thật mạnh hai lần, một hơi đâm vào.

Lê Sân hô nhỏ một tiếng, theo bản năng co rút lại nhục bích trong hoa huyệt , đồng thời càng thấykích thích vì Tuân Kị.

=====


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.