【1】 Quyền khuynh thiên hạ
Edit:SaladRau
Thời điểm Lê Sân tỉnh lại lần này cẳng chân bị ướt làm bừng tỉnh.
Sau khi nàng mở hai mắt ra động tác đầu tiên là đá nam nhân đang liếm hôn chân nàng sang một bên.
Nam nhân kia bọc áo gấm , khi hắn ngã xuống đất tóc dài đến bên hông phô ra đầy đất. Nhưng sau khi bị Lê Sân đá ra , hắn chưa kịp kéo quần áo xộc xệch lên, sắc mặt trắng bệch kinh hoàng nằm ở trên mặt đất, run bần bật nói:
"Thái Hậu nương nương thứ tội, là nô tài không hầu hạ chu toàn, xin Thái Hậu nương nương khai ân."
Lê Sân kinh ngạc nhìn mặt hắn xám như tro tàn , đột nhiên nhớ tới, lần này tựa hồ mình xuyên qua đến trên người một nhân vật không ai có thể chọc được.
Đây chính là thiếu nữ phía trên vạn người , quyền khuynh triều đình Thái Hậu Lê Sân.
Tuy nàng biết cá tính nguyên thân nhưng chưa từng nghĩ tới nguyên thân dễ dãi như vậy , còn ở trong cung mình nuôi nam sủng. Nhìn diện mạo nam tử thanh tú trắng nõn này, tuổi ước chừng mười bốn, mười năm đi, haizz vẫn chỉ là đứa trẻ mà thôi.
Lê Sân liếc hắn vài lần, phát hiện áo ngoài hắn trống không , thân thể gầy yếu cùng dung mạo quá non nớt, làm trong lòng Lê Sân không khỏi thầm mắng hành vi cầm thú của nguyên thân.
Tuổi còn nhỏ cũng thôi đi, tiểu điểu nhi của nam hài này mềm nhũn non nớt, kích cỡ nhỏ như vậy thật sự có thể thỏa mãn nàng sao?
Lê Sân tỏ vẻ hoài nghi.
Nhưng trước mắt nhân vật công lược không rõ, Lê Sân cẩn thận , dựa theo phương thức hành sự của nguyên thân ứng phó tình thế trước mắt .
Nàng nhanh chóng thong thả ung dung sửa sang lại quần áo hỗn độn của mình , khóe mắt hẹp dài liếc nhìn nam hài kia một cái, thành thái độ uy nghiêm :
"Đã biết sai rồi,"
Nàng kéo âm thanh xuống thấp, một tay đặt lên cằm, cười như không cười nói:
"Tự đi lãnh phạt."
Nam hài nghe vậy, toàn thân nhũn ra nằm trên mặt đất, trên mặt lại mang theo vui sướng sau tai nạn được sống sót .
"Tạ Thái Hậu nương nương."
Trong miệng hắn không ngừng lặp lại nhưng thân thể lại vẫn duy trì như vậy , bò quỳ ra ngoài.
Lê Sân không tự giác sờ sờ mặt mình , thầm nghĩ xem ra lần này quả nhiên xuyên qua đến trên một thân thể có ác danh , nếu không sao làm người khác sợ hãi như vậy.
Không đợi nàng suy nghĩ cẩn thận, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm cung nữ cung kính :
"Thái Hậu nương nương, hiện đã qua canh giờ, cần nô tỳ hầu hạ nương nương rửa mặt không ạ?"
Tinh thần Lê Sân quay lại, lập tức dấu đi biểu tình, nói:
"Tiến vào."
Sau khi có thanh âm cung nữ ngoài cửa đáp lại , Lê Sân liền nghe được một tiếng bước chân có trật tự bên ngoài , mười cung nữ tay cầm khay lục đục đi đến.
Trên khay trừ bỏ dụng cụ rửa mặt ở ngoài, tất cả là châu ngọc kim thoa ,hoa phục cẩm y , khiến người ta hoa cả mắt.
Trong lòng nàng âm thầm líu lưỡi sinh hoạt xa hoa lãng phí này nhưng trên mặt không lộ mảy may.
Khi nàng rửa mặt chải đầu một nửa , cung nữ mới vừa rồi gõ cửa đột nhiên cúi xuống, ở bên tai nàng nhẹ giọng:
"Thái Hậu nương nương, nô tỳ có việc bẩm báo."
Phương thức như vậy kỳ thật có chút không nên, vì thế Lê Sân không nhanh không chậm đem đôi tay đang ở giữa nước ngâm hoa lộ nâng lên để cung nữ đằng sau lau sạch sẽ:
"Chuyện gì mà khẩn trương như vậy , làm ngươi quên hết cả quy củ?"
Lời này nói nhẹ cũng nhẹ, nói nặng lại cũng rất nặng. Cung nữ kia chưa từng thấy nàng như vậy, sau khi sửng sốt , mới quỳ xuống dập đầu thật mạnh :
"Thái Hậu nương nương thứ tội, là nô tỳ không đúng."
Tuy nói như thế nhưng khuôn mặt đang nằm trên mặt đất nàng ta lại tràn ngập căm giận .
Đương nhiên, Lê Sân không nhìn thấy.
Rốt cuộc nàng cũng biết cốt truyện chuyện xưa này , cung nữ nho nhỏ này nhìn như là được sủng ái, ở bên người nàng có một vị trí nhỏ, lại vừa lúc treo trên đầu nàng một lưỡi dao sắc bén.
=====