Ngoan Vương Kĩ Phi

Chương 20: Nữ nhân cổ xích




Edit: Mèo con ghét ăn cá

Khúc Huyễn Yên chậm rãi mở mắt ra, trước mắt nàng có đến hơn 20 nữ nhân làm nàng hoảng sợ,tất cả đang ở xung quang còn nàng ở giữa, các nàng đang nhìn chăm chăm vào người nàng, cố gắng để cho các nàng kia không đến gần, mắt cảnh giác quan sát. Các nàng kia như thế nào trông thật quen? Hơn nữa các nàng lại trong mắt có cái gì đó vừa ngạc nhiên vừa có chút vui mừng. Không thể … đột nhiên trong đầu nàng chợt hiện lên một tia nghi ngờ.

“Ngươi, các ngươi … là ai?” Trong lòng nàng lo lắng hỏi.

Các nữ nhân mắt ngấn nước nhìn nàng, trong đó có một nàng thoạt nhìn như vẫn là một tiểu hài tử nói: “Đại … đại tiểu thư, là chúng ta”

Uỳnh … đầu óc nàng lập tức trống rỗng, người kia vừa nói cái gì? Đại tiểu thư …làm sao có thể! Các nàng đều là nữ nhân của Cổ Xích!!!

“Ngươi … các ngươi…” Nàng kinh ngạc nói không thành lời

“Đại tiểu thư … chúng ta đều là nha hoàn ở Cổ Xích!” Một nàng khác thoạt nhìn lớn tuổi hơn chút nói.

Là rất vui mừng! các nàng cư nhiên còn sống! nàng nghĩ đến các nàng sớm đã bị người triều đình giết hết, nguyên lại lại là các đang còn sống, nhưng chỉ là nha hoàn thôi sao?

“Nương đâu? Các người đều ở đây thật tốt quá! Nhưng Nương đâu?” Khúc Huyễn Yên vừa vui mừng vừa lo sợ hỏi.

“Ai

~ đại tiểu thư để giúp mọi người trong Cổ Xích nên Lão gia và phu nhân đã bị bị Tứ Vương gia giết “ người kia tiếp tục nói.

“Cha mẹ bị giết?” Nàng kinh ngạc hỏi “vì sao chỉ giết cha mẹ? Sao không giết những người khác? Bất quá …” mà cũng đúng cha mẹ là thủ lĩnh.

Ai

Nữ nhân kia chỉ thở dài không nói gì, các nàng cũng không thể đem chuyện kia nói cho đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư biết bằng không họ sẽ không chịu nổi.

“Đại tiểu thư người là Vương phi đúng không?” Tiểu nha đầu kia hỏi.

“Đúng “ Khúc Huyễn Yên gật gật đầu trong lòng âm thầm cười khổ … Vương phi còn không bằng tiểu thiếp.

“Vậy người thế nào mà lại bị giam vào đây?” Tiểu nha đầu tò mò hỏi. nếu là Vương phi thì hẳn là rất được sủng ái.

Nàng cười khổ nói: “Ta là Đại tiểu thư của Cổ Xích làm thế nào có thể được sủng ái chứ? Vương phi chỉ là thủ đoạn của ngoan phương kia để tiện trả thù thôi”

“Vậy Nhị tiểu thư có phải chăng cũng rất nguy hiểm?” Tiểu nha đầu kia lại khẩn trương hỏi.

Khúc Huyễn Yên lắc đầu nói: “không biết” Nàng cũng không biết nàng không có đó Thi Phàm sẽ phải chịu những gì từ ngoan vương kia đây… sẽ tra tấn nàng sao? A…. Tịch Nhi cùng Trà nhi nhất định sẽ không bỏ qua cho Thi Phàm.

“A

“Ai! ai u … đừng đánh!” Một tiếng kêu thảm thiết từ xa truyền đến

Điều này làm cho Trì Ngạo Dịch nhíu mày khi đang trên đường đến chỗ Tịch Nhi, hỏi thị vệ bên cạnh: “Sao lại thế này? Có chuyện gì?”

“Khởi bẩm Vương gia, Nhị Sườn phi ở đây chính là mỗi ngày Nhị Sườn phi tra tấn nha hoàn của Vương phi Trữ Thi Phàm” Thị vệ thật thà bẩm báo.

Trì Ngạo Dịch say khi nghe thị vệ nói vậy hắn chợt mỉm cười, Sườn phi thật đúng là ngoan. Lạnh nhạt nói “đi đến nhìn xem sao”

“Dạ Vương gia”

“A

~ Ngươi cái vu bà đừng đánh!!!” Trữ Thi Phàm khóc lóc la, mỗi ngày đều bị lão vi bà này tra tấn, nếu không vì tỷ tỷ nàng nhất định sẽ giết chết cái Tịch nhi này.

“Đừng đánh? Ta sẽ cho ngươi xem khi không nghe lời ta sẽ có kết cục như thế nào!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.