Chuyển ngữ: Hiểu Vân
Lúc Sam Sam ba tuổi, đã từng gặp qua đại BOSS bảy tuổi, khi đó BOSS vẫn xòn rất thuần khiết, rất dễ lừa.
Sự tình là như vầy…
À
À
À
Sau đó……
Tiếp theo
Cuối cùng……
Sự tình chính là như vậy…..
_____________
Lúc Sam Sam ba tuổi, đã từng gặp qua đại BOSS bảy tuổi, khi đó BOSS vẫn xòn rất thuần khiết, rất dễ lừa.
Sự tình là như vầy…
Quảng cáo đầu tiên Tiểu Sam Sam ba tuổi được xem, là kẹo bong bóng, thời đó quảng cáo này rất thịnh, các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều có. Tiểu Sam Sam đương nhiên rất hâm mộ, nhao nhao muốn Sam ba ba mua cho, Sam ba ba nói chỉ cần tuần này con được cô giáo cho sao đỏ, thì ông sẽ mua cho, nhưng điều kiện tiên quyết là không thể nói với mamy. Sam Sam đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, vội cất giọng còn hôi sữa lên đồng ý.
Tiểu Sam Sam: “Ba ba, ba ba, con được sao đỏ.” Sự thật là nhóc làm việc xấu đã đi lừa nói sao đỏ của một bạn nhỏ rất xấu. Chủ của sao đỏ chính cống là một cô bé thích đẹp, sau khi nghe xong lập tức kéo sao đỏ xuống, cũng tuyên bố sau này không cần sao đỏ nữa.
Sam baba: “Ờ, ba ba đưa con đi mua kẹo bong bóng.” Sam baba vừa nói mà trong lòng vừa rơi lệ, Sam Sam đứa nhỏ này sao có thể nhận được ngôi sao đỏ chứ.
Kết quả là, Sam baba đạp chiếc xe hiệu Phượng Hoàng già cõi chở theo Sam Sam vào nội thành đi mua cái gọi là kẹo bong bóng.
Tiểu Sam Sam chưa từng thấy qua siêu thị lớn như vậy, quần áo hàng hiệu, kim cương chói mắt, đồ chơi trẻ em đang lưu hành…
Sam baba: “Sam Sam ở chỗ này chờ baba nhé, baba đi trả tiền.”
Tiểu Sam Sam: “Dạ.” Trong tay có kẹo bong bóng, đương nhiên là không khóc không nháo.
Tiểu Sam Sam ngoan ngoãn ngồi chờ trên ghế tựa chuyên dụng đợi baba.
Chỉ chốc lát, lực chú ý của Tiểu Sam Sam đã từ kẹo bong bóng chuyển sang người một bé trai môi hồng răng trắng, có đôi mắt rất đẹp, con mắt đen bóng ngập nước nháy nhìn chằm chằm chính cô bé không chớp mắt.
Tiểu Sam Sam cho rằng cậu bé muốn cướp kẹo bong bóng của mình, vội đem kẹo bong bóng ôm chặt vào lòng, “Làm cái gì, anh muốn giành kẹo bong bóng của tôi sao?”
Cậu bé nhìn nhìn thứ Sam Sam ôm trong lòng, lại nhìn nhìn các thứ trong lòng mình, lắc lắc đầu.
Tiểu Sam Sam nhìn vào trong lòng cậu bé, lập tức xị mặt, cái gì chứ, tại sao cậu ta có nhiều kẹo bong bóng như vậy, còn mình chỉ có mỗi một cái! Không công bằng!!
Tiểu Sam Sam: Tiểu huynh đệ [trong TV đều gọi như vậy, hẳn là không sai ha], chỗ kẹo đó của anh làm sao……
Bộ dáng Sam Sam muốn nói lại thôi quả nhiên gợi lên tính tò mò của cậu bé.
Cậu bé mở tôn khẩu, “Có vấn đề gì sao?”
Tiểu Sam Sam lắc lắc đầu, rồi lại thở dài, rồi lại dùng ánh mắt thương hại nhìn cậu bé, chính là không nói chuyện.
Cậu bé tiến đến giữ chặt cánh tay nhỏ của tiểu Sam Sam, “Ngươi nói đi chứ.”
“Giả, chúng nó là giả.”
Kết quả là, tiểu Sam Sam thành công dùng một cái kẹo bong bóng lừa gạt được hơn mười cái kẹo bong bóng cộng thêm một cái môi thơm của cậu bé. Cậu bé này chính là BOSS đại nhân sau này phúc hắc một thời.
Cho nên ta nói… quân tử báo thù, mười năm không muộn, không phải không báo, mà là thời gian chưa tới thôi!!