Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 702




Nếu trong trường hợp khác thì Cung Hướng Độ căn bản không cần xem xét tới thái độ của Thẩm Tri Thu mà có thể trực tiếp ra lệnh ép cô đi.

Chẳng qua chỉ là qua đêm với người ta, nếu nhờ đó mà vượt qua được kiếp nạn này thì không đáng sao?

Có điều Cung Hướng Độ biết Thẩm Tri Thu có người chống lưng, là người mà công ty Thắng Thiên của ông ta không thể đắc tội cho nên ông ta mới không dám ép cô làm vậy.

“Tri Thu, không giấu gì cô khi scandal này nổ ra tôi đã liên lạc với Thân An Hoa. Cậu ta không chỉ muốn cô mà còn muốn báo thù nữa! Cậu ta nói nếu tối nay cô không đến thì sẽ xử cả người cứu cô hôm trước!”

Cung Ngạo không có quyền lên tiếng mà chỉ có thể đứng nghe.

Thẩm Tri Thu lập tức nghĩ tới Tôn Hàn, tối đó là anh cho người cứu cô.

Nhưng lần này Thân An Hoa tới đã có chuẩn bị kỹ càng từ trước, hơn nữa câu lạc bộ Bác Nạp kia là nơi như thế nào không phải cô không biết.

Là địa bàn của Lý Hắc Tử!

Lý Hắc Tử là một trong những ông trùm có máu mặt nhất ở tỉnh Tây, ông ta là trắng hay là đen khó phân biệt.

Chỉ sợ Thân An Hoa có ông ta làm bệ đỡ!

Tôn Hàn có đấu lại nổi không?

Hơn nữa, đây là việc của Thẩm Tri Thu, dựa vào cái gì mà đòi Tôn Hàn giúp cô?

Lònq Thẩm Tri Thu rối như tơ vò.

“Tri Thu, việc này không chỉ liên quan tới tiền đồ của cô, mà còn liên quan đến sự tồn vong của Thắng Thiên. Cô không thể khoanh tay đứng nhìn!”

Cung Hướng Độ sợ rằng trong lúc phẫn nộ Thấm Tri Thu sẽ bỏ mặc mọi thứ nên đổi giọng khẩn thiết van nài.

Đến bước đường này rồi thì dù ông ta có là chủ tịch cũng không thế tiếp tục làm giá được nữa.

Bất luận thế nào Thẩm Tri Thu cũng phải đi giải quyết rắc rối này mới được.

Nếu không, Đại Đô Chi Thành không bán được, chưa tới một tháng công ty Văn hóa Thắng Thiên sẽ phải tuyên bố phá sản.

“Tối nay tôi sẽ đi!”

Thẩm Tri Thu do dự chần chừ hồi lâu, cuối cùng cũng đành hạ quyết tâm.

Cô không muốn làm liên lụy đến Tôn Hàn.

Cung Ngạo dường như đang suy nghĩ gì đó, muốn nói ra nhưng lại thôi.

Căn phòng rơi vào im lặng.

Reng reng!

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại trong văn phòng vang lên.

Cung Hướng Độ nhấc điện thoại lên hỏi: “Có chuyện gì?”

Trong điện thoại vọng ra giọng cô lễ tân: “Thưa chủ tịch, ông Từ Khang Niên của tập đoàn cửu Thành muốn gặp chủ tịch!”

Từ Khang Niên là người thế nào, Cung Hướng Độ chưa chắc đã biết nhưng tập đoàn cửu Thành thì chắc chắn biết.

Ồng ta chẳng buồn suy nghĩ xem vị khách này tới làm gì mà vội vã nói: “Mau mời vào!”

Thẩm Tri Thu thì đột nhiên như thể nhớ ra điều gì, đôi mắt xinh đẹp bất giác chớp chớp.

Hình như người hôm đó lái xe đưa cô về nhà tên là Từ Khang Niên!

Vài phút sau.

Tôn Hàn và Từ Khang Niên người trước người sau bước vào.

Thẩm Tri Thu nhìn thấy Tôn Hàn thì đứng ngẩn ra như trời trồng, Cung Ngạo cũng trợn tròn mắt.

Vị khách này… lại đến tận đây!

“Tôn, Tôn…”

Cung Ngạo định gọi tên anh nhưng chợt nhớ đến cảnh Tả Quân bị anh đánh bại ở Tê Bắc nên vội vã ngậm miệng lại.

“Ông Từ?”, Cung Hướng Độ chưa từng gặp Tôn Hàn nên đành hỏi với vẻ thăm dò.

“Tôi là Từ Khang Niên, còn đây là cậu chủ của tôi!’, Từ Khang Niên đứng ra giới thiệu.

“Hóa ra là cậu chủ Tôn, mời ngồi, mời ngồi!”, Cung Hướng Độ lập tức trở nên vô cùng khách sáo.

Tôn Hàn khẽ mỉm cười gật đầu, sau đó ánh mắt anh khẽ lướt qua Thẩm Tri Thu. Anh bước thêm hai bước rồi ngồi

xuống ghế sô pha.

Từ anh toát ra khí chất khác hẳn với người bình thường.

“Không mời mà tự đến là do muốn giúp chủ tịch Cung giải quyết rắc rối lần này”, Tôn Hàn không vòng vo mà vào đề luôn.

Vốn Cung Hướng Độ còn thắc mắc cậu chủ Tôn mình chưa từng gặp mặt này tự dưng chạy tới công ty mình là có mục đích gì nhưng nghe xong lời Tôn Hàn nói, cộng thêm việc quan sát nét mặt Thẩm Tri Thu là ông ta đã rõ mười mươi.

Vị khách này chính là người tối hôm đó đã cứu Thẩm Tri Thu, cũng chính là quý nhân âm thầm bảo vệ cô ấy.

Ồng ta cảm thấy đây không hẳn là chuyện tốt, nhưng cũng chẳng phải

chuyện xấu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.