Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 498




Anh có thích Liễu Y Y không?

Câu trả lời là có.

Ban đầu, anh làm bất cứ chuyện gì cho Liễu Y Y cũng vì muốn bù đắp cho cô.

Bất kể ra sao, thì năm xưa anh cũng đã xâm hại Liễu Y Y. Dù có ẩn tình thì chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến Liễu Y Y, quả thực cô là người chịu tổn thương.

Nhưng bất tri bất giác, anh đã thực sự thích Liễu Y Y, cảm thấy cuộc đời mình nếu thiếu vắng Liễu Y Y sẽ vô cùng trống rỗng.

Nhưng chuyến đi đến tỉnh lỵ là nhiệm vụ bắt buộc.

Nghiêm túc mà nói, anh còn chưa rõ sống chết ra sao.

Anh không thể hứa hẹn với Liễu Y Y bất kỳ điều gì.

“Y Y, chúng ta là bạn, là bạn rất tốt. Nếu em có chuyện gì cần anh giúp, chắc chắn anh sẽ không chối từ. Chỉ là giữa chúng ta tạm thời chưa thể tiến xa hơn, em hiểu ý anh chứ?”, Tôn Hàn nói lời trái với lòng mình.

Lúc này, tâm trạng của Liễu Y Y rất nhạy cảm. Chỉ cần anh muốn, anh có thể ôm lấy Liễu Y Y ngay bây giờ, chắc chắn cô sẽ không cự tuyệt.

Nhưng sau đó thì sao?

Anh không thể cưới Liễu Y Y, ít nhất là bây giờ vẫn chưa được.

“Tôi biết, tôi không xứng với anh. Nhưng Tôn Hàn, một ngày nào đó tôi sẽ xứng với anh! Anh cứ chờ mà xem!!”

Liễu Y Y đột nhiên đứng phắt dậy, ánh mắt vô cùng kiên định và quyết tâm.

Lòng hiếu thắng bị khơi dậy rồi à?

Tôn Hàn vừa cười thầm vừa nghĩ ngợi, đây cũng chưa chắc là chuyện xấu, bèn nói, “Được, anh sẽ chờ xem”.

Một lúc sau, anh nhìn đồng hồ rồi đổi chủ đề, “Không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn trưa thôi. Lát nữa em dỗ dành Đồng Đồng nhé, tối nay con bé vẫn sẽ ngủ ở nhà em. Sáng mai anh phải dậy khá sớm nên không chăm sóc Đồng Đồng được”.

Ngày mai là ngày Phong Quyên lên sàn, tất nhiên anh sẽ không vắng mặt.

“Tôi biết, không cần anh nói”, Liễu Y Y lạnh lùng đáp.

Tính cả lần trước thì Liễu Y Y đã ám chỉ với Tôn Hàn ba lần rồi, tiếc rằng cô có ý mà người ta lại thờ 0.

Có lẽ, Tôn Hàn không hề thích cô.

Nghĩ cũng đúng thôi, trong mắt Tôn Hàn bây giờ, dù cô vẫn còn là con gái nhà họ Liễu thì cũng chỉ là vịt con xấu xí.

Làm sao có thể xứng với anh kia

chứ.

Người con gái xứng với Tôn Hàn chỉ có thể là những cô gái xuất thân giàu có mà thôi!

“Phục vụ, đã chuẩn bị bữa trưa cho chúng tôi xong chưa?”

Tôn Hàn không nói gì, bèn đi đến một góc nhà hàng hỏi chuyện.

Điểm đặc sắc nhất của hồ La Lan là cá tầm La Lan, thịt mềm và rất ngon.

Nhưng loại cá này khá đắt tiền. Chúng chỉ cần rời khỏi hồ La Lan chưa lâu thì sẽ chết, độ ngon của cá chết giảm đi nhiều, cũng vì đặc tính này nên giá thành của chúng vô cùng đắt đỏ.

Muốn thưởng thức món ăn ngon này cần đặt trước ít nhất nửa ngày.

Tôn Hàn không thiếu tiền, đã có thể đưa đám người nhà và Liễu Y Y đến đây, chắc chắn phải nếm thử loại đặc sản này rồi.

Anh đã đặt một con cá từ trước rồi.

“Thật ngại quá, anh Tôn à, anh có thế đổi sang cá khác được không ạ? Cá trắm đen hoặc cá chuối của chúng tôi cũng rất ngon, hay là các vị dùng thử nhé!”, nhân viên phục vụ cất tiếng xin lỗi.

Ngay lập tức, Tôn Hàn nhíu mày lại, “Không phải là tôi buộc phải ăn món cá tầm La Lan. Nhưng một giờ trước, nhân viên đã nói với tôi rằng cá được đưa đến rồi, bây giờ lại bảo tôi đổi sang món khác. Chuyện này là sao đây?”

“Chuyện, chuyện này…”

Nhân viên phục vụ khó xử, không biết nên mở lời thế nào.

Tôn Hàn không muốn gây áp lực cho nhân viên lễ tân này nên nét mặt dịu xuống một chút, anh nói: “Bất luận nói thế nào cũng nên cho tôi một lời giải thích hợp lý đúng không?”

Tôn Hàn không phải kiểu người thích bới lông tìm vết, càng không phải kiểu không biết nói đạo lý.

Có điều thứ anh mất công đặt giờ không còn nữa, dù gì cũng phải có một lý do chính đáng chứ.

“Thưa anh Tôn, tôi chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ nhoi, xin anh đừng làm khó tôi có được không? Cùng lắm thì tôi có thể dùng quyền hạn của mình đế giảm giá hai mươi phần trăm cho bữa ăn của anh trưa nay!”, nhân viên phục vụ kia bối rối đáp.

“Nhường cho người khác rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.