Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 326




Tôn Hàn không làm khó nữa, anh cũng không có thời gian để tiếp tục nâng đỡ một công ty thời trang khác làm bệ phóng cho Liễu Y Y.

Anh nhìn Phương Minh Nguyệt, nói: “Y Y đúng là bị tai nạn xe cần tĩnh dưỡng, nhưng cô ấy vẫn có thể xử lý công việc. Mong rằng hai bên công ty có thể nhanh chóng triển khai việc xây dựng nhãn hiệu mới, chuyện này không cần gác lại, cần làm thế nào thì cứ làm thế đó. Nếu có việc gì cần đến Liễu Y Y thì cứ đến bệnh viện tìm cô ấy!”

“Hai ngày nữa là cô ấy có thể xuất viện để về nhà tĩnh dưỡng, trừ việc không tiện hoạt động nhiều thì vẫn có thể làm việc như thường!”

“Trong công ty thì để Trần Hương đảm nhận vị trí phó Tổng giám đốc. Có cô ấy phối hợp làm việc với Liễu Y Y, tôi tin rằng hiệu quả sẽ tăng lên gấp bội!”

Hai vị trí phó Tổng giám đốc và Tổng giám đốc của chi nhánh Giang Châu đã bị Tôn Hàn quyết định như vậy.

Anh không hề cảm thấy mình vượt quá chức trách. Giống như anh đã nói, anh đã cho công ty thời trang Sâm Uy một món hời như vậy thì việc anh đưa ra yêu cầu cũng là lẽ đương nhiên.

“Vâng!”

“Tôi đã hiểu!”

Phương Minh Nguyệt và ông Lôi đều trả lời. Việc điều tiết như vậy đúng là một cách tốt để không làm chậm trễ tiến độ hợp tác giữa hai bên.

Sau đó Tôn Hàn không nói thêm gì nữa, anh rời khỏi phòng hợp.

Phương Minh Nguyệt liền nhanh chóng đi theo.

Tôn Hàn tới cũng vội mà đi cũng nhanh, sau khi anh rời đi, áp lực khổng lồ bao trùm cả phòng họp mới biến mất.

Bầu không khí ban nãy quá đáng sợ đối với những lãnh đạo cấp cao của chi nhánh Giang Châu.

Không ai có thể ngờ, một Tổng giám đốc Tôn xưa nay luôn hòa nhã khi tức giận lại hùng hổ đến vậy!

Anh tựa như một vị vua không ai có thể chống lại!

Đội ngũ nhân viên của công ty quốc tế Phong Hỏa tản đi, Phương Minh Nguyệt đi với Tôn Hàn xuống ngồi ở quán trà ngoài trời của tòa nhà.

“Cậu Tôn, tại sao cậu không xây dựng hẳn một công ty thời trang, hoặc là trực tiếp mua lại công ty thời trang Sâm Uy cho cô Y Y? Tôi nghĩ rằng cậu Tôn có thể dễ dàng làm được việc này!”, Phương Minh Nguyệt không hiểu cách làm của Tôn Hàn.

Với thế lực của cậu chủ Thiên Cửu môn, anh hoàn toàn không cần phải lãng phí nhiều thời gian ở công ty thời trang Sâm Uy như vậy.

Tôn Hàn cười khổ, anh nhấp một ngụm trà kiều mạch, hỏi ngược lại: “Tôi tặng cho Y Y mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa mà cô ấy còn không lấy, cô nghĩ tôi mua cho cô ấy một công ty thì cô ấy sẽ nhận sao?”

Cũng phải!

Phương Minh Nguyệt đột nhiên nhớ đến cô gái tên Liễu Y Y rất đặc biệt đó.

Khối tài sản mà những người phụ nữ khác ham muốn vô cùng thì cô ấy lại nhất quyết từ chối.

Có lẽ chính vì cô ấy đặc biệt như vậy nên mới may mắn có được sự yêu thương của cậu Tôn.

“Nhưng cũng không sao, nếu có thể xây dựng thành công nhãn hiệu mới thì nó sẽ trở thành một miếng bánh ngọt hấp dẫn tại giới thời trang trong nước, đến lúc đó giá trị của cô Liễu Y Y nhất định sẽ tăng vọt, có thể dựa vào chính mình để lấy được không ít cổ phần của công ty thời trang Sâm Uy”.

“Tôi tin rằng đây mới là thứ mà cô ấy muốn!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.