Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 306




Vài ngày sau.

Hiếm khi Tôn Hàn mới thay Âu phục, còn chải chuốt tóc tai.

Lúc này, Tôn Hàn đang mặc một bộ Âu phục màu lam nhạt, trước ngực đính một đoá hồng đỏ, tóc vuốt ngược ra sau.

Anh toả ra sức hấp dẫn rất đặc biệt, đầy mạnh mẽ và tự tin.

Sau khi hài lòng ngắm mình trong gương, Tôn Hàn mới đi ra ngoài và lái chiếc Mercedes-Benz S chạy về phía thời trang Sâm Uy.

Hôm nay là ngày Liễu Y Y chính thức trở thành tổng giám đốc công ty chi nhánh của thời trang Sâm Uy, làm sao mà anh không đến chứ?

Thật ra, hôm nay cũng là ngày anh tạm biệt thời trang Sâm Uy.

Ngày trước, anh đồng ý làm tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy chi nhánh Giang Châu, thực chất cũng vì để bồi dưỡng Liễu Y Y, muốn giúp cô lấy lại sự tự tin và trở về con đường vốn dĩ thuộc về cô.

Và Liễu Y Y cũng không hề làm anh thất vọng. Chỉ trong thời gian ngắn, cô đã thể hiện được năng lực thuyết phục mọi người.

Vốn dĩ Tôn Hàn không định để ngày này đến nhanh như thế, nhưng Thiên Cửu môn không để đợi quá lâu.

Tuy Tôn Hàn cảm thấy hơi gấp gáp, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Bất kể ra sao, thì ngày hôm nay cũng là thời điểm đánh dấu sự thay đổi của vận mệnh cuộc đời Liễu Y Y, anh nên có mặt.

“Chào tổng giám đốc Tôn!”

“Chào tổng giám đốc Tôn!!”

Sau khi bước vào toà nhà công ty, tuy nhân viên của thời trang Sâm Uy rất ngỡ ngàng nhưng vẫn cung kính cất tiếng chào anh, ánh mắt ai nấy đều tràn ngập sự tôn sùng.

Mọi người đều nghĩ thương vụ hợp tác với quốc tế Phong Hoả đã đổ bể rồi.

Kết quả, chính vị tổng giám đốc Tôn siêu phàm này đã xoay chuyển tình thế, lấy lại vụ hợp tác ấy!

Khiến tất cả đều phải tín phục.

Nhưng không ai ngờ tổng giám đốc Tôn lại chọn cách từ chức. Điều này làm rất nhiều nhân viên cảm thấy nuối tiếc.

Ai mà chẳng thích có một vị tổng giám đốc tài giỏi nhường này!

Người đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc mới vẫn chưa được công bố.

Có nhiều người đoán Vương Bách Xuyên có cơ hội rất lớn, cũng có người cho rằng sẽ có một sự lựa chọn bất ngờ khác. Cả công ty đều bàn tán xôn xao, nhưng lãnh đạo cấp cao vẫn chưa lên tiếng, nên mọi người cũng không rõ tình hình cụ thể.

May mà cảm giác tò mò sốt ruột này không kéo dài, hôm nay sẽ có đáp án.

Thấy nhân viên chào mình, Tôn Hàn chỉ mỉm cười đáp lại.

Sau khi bước vào công ty, Tôn Hàn thấy phòng tổng giám đốc còn trống, đột nhiên muốn vào đó ngồi, song lại cảm thấy không phù hợp lắm.

“Tổng giám đốc Tôn!”

Một giọng nói dè dặt bỗng vang lên.

Trần Hương sững sờ khi trông thấy Tôn Hàn, gần như là đứng ngây người ra.

Tôn Hàn cười cười nhìn Trần Hương, “Sao, rất ngạc nhiên khi thấy tôi à?”

Trần Hương cười gượng, “Tôi còn tưởng tổng giám đốc Tôn sẽ không quay về công ty nữa!”

Từ sau khi công ty thông báo Tôn Hàn đã từ chức, phòng tổng giám đốc vẫn luôn để trống, tâm trạng của Trần Hương mấy ngày qua cũng trống rỗng theo.

Cô ta thực sự nghĩ rằng Tôn Hàn sẽ không quay lại công ty nữa.

“Hôm nay là ngày quan trọng, quyết định tổng giám đốc mới. Là tổng giám đốc tiền nhiệm, tôi nên đến công ty một chuyến! Cô không tò mò tổng giám đốc mới là ai sao?”

“Là ai thì cũng như nhau thôi ạ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.