Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 301




Tôn Hàn khựng lại, anh từ từ quay đầu lại, lạnh nhạt hỏi: “Cô muốn nói gì?”

Anh đột nhiên thấy hứng thú, anh muốn xem thử Lâm Mỹ Quyên định giở trò gì.

“Tôn Hàn, chúng ta có thể quay về như trước được không?”, giọng Lâm Mỹ Quyên lại trở nên mềm mỏng.

Tôn Hàn bật cười: “Cô nghĩ sao?”

“Con người ai chẳng có lúc mắc sai lầm. Tôn Hàn, năm đó anh không ở đây, Đường Minh Phong theo đuổi em rất mãnh liệt, em không giữ được lòng mình, đó là lỗi của em! Nhưng bây giờ em hối hận rồi, tình nghĩa vợ chồng ngày xưa vẫn còn đó, chẳng lẽ anh không thể tha thứ cho em lần này sao?”

Lâm Mỹ Quyên tỏ vẻ khổ sở, cô ta từng bước đi tới chỗ Tôn Hàn.

Tôn Hàn suy nghĩ một lúc, nói: “Cô đã nghe ngóng được chuyện ở khách sạn Cự Dương đúng không?”

Lâm Mỹ Quyên không thừa nhận cô ta vì chuyện Tôn Hàn tặng cho Liễu Y Y mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa nên mới định quay lại với anh.

Cô ta tiếp tục dùng chiêu tình cảm để níu kéo: “Khách sạn Cự Dương gì cơ, em không biết. Tôn Hàn, em đã suy nghĩ rất lâu, em cảm thấy Đồng Đồng không thể không có bố, cũng không thể không có mẹ! Coi như là vì con, chúng ta phải…”

“Dừng lại!”. Tôn Hàn nhíu mày: “Lâm Mỹ Quyên, đúng là tình nghĩa vợ chồng không thể dễ dàng phai nhạt, nhưng cô đã sai quá nhiều!”

“Năm đó cô ép tôi nhận tội thay em trai cô, đó là lỗi của cô!”

“Cô và Đường Minh Phong chiếm tài sản của tôi, đó là lỗi của cô!”

“Cô vì năm mươi triệu tệ mà bán Đồng Đồng, đó là lỗi của cô!”

“….”

“Lâm Mỹ Quyên, cô đã làm ra bao nhiêu chuyện như vậy, cô còn mong tôi sẽ tha thứ cho cô sao?”

Tôn Hàn liệt kê ra một loạt những chuyện tồi tệ mà Lâm Mỹ Quyên đã làm với anh, sau đó liền hỏi vô cùng châm chọc.

Lâm Mỹ Quyên không thể nào phản bác lại được: “Tôn Hàn, vậy còn Đồng Đồng thì sao? Anh thực sự nhẫn tâm để Đồng Đồng lớn lên mà không có mẹ sao?”

Vẫn còn giả vờ nữa à!

Tôn Hàn thầm cười lạnh: “Không nói đến Đồng Đồng nữa, nói đến con gái của tôi và Liễu Y Y đi”.

Sắc mặt Lâm Mỹ Quyên liền sầm lại, cô ta lạnh lùng nói: “Tôn Hàn, chúng ta tái hôn đi, điều kiện là tôi sẽ trả con gái của anh và Liễu Y Y về cho anh!”

Khi nghĩ đến Tôn Hàn là người chỉ cần vung tay ra đã có thể tặng cho Liễu Y Y khối tài sản hơn mười tỳ, Lâm Mğ Quyên liên đau lòng vô cùng. Những thứ đó đáng lẽ là của cô ta! Nếu cô ta biết Tôn Hàn giàu có nhe vậy thì ngày xưa cô ta sẽ không bao giờ ly hôn với anh dễ dàng như vậy.

Chỉ cần tái hôn, một nửa số tài sản mà Tôn Hàn sở hữu sẽ thuộc về cô ta, nó sẽ là của cô ta!

“Trước đó không lâu mới bảo tôi giúp công ty bất động sản Phong Quyên lên sàn chứng khoán, giờ lại lật mặt. Lâm Mỹ Quyên, cô thay đổi nhanh thật đấy nhỉ?”, giọng Tôn Hàn vẫn châm chọc như vậy.

“Tôi thích thế!”

Dùng chiêu tình cảm vô dụng với Tôn Hàn, Lâm Mỹ Quyên liền để lộ bản chất, trực tiếp uy hiếp.

Chỉ cần Tôn Hàn quan tâm đến đứa con gái đó thì không thể không đồng ý tất cả điều kiện của cô ta.

Tái hôn!

Cô ta đã đi kiểm chứng chuyện của Liễu Y Y, cô ta đã xác nhận chắc chắn giám đốc điều hành của công ty quốc tế Phong Hỏa đã đích thân lấy ra tài liệu chuyển nhượng cổ phần, cũng đã xác nhận Tôn Hàn đã tặng mười phần trăm cổ phần cho Liễu Y Y!

Tất cả những điều này đều đã chứng minh Tôn Hàn giàu hơn Đường Minh Phong không biết bao nhiêu lần!

Nếu đã như thế thì tại sao cô ta không chọn Tôn Hàn mà lại đi chọn Đường Minh Phong chứ?

“Tôi không đồng ý!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.