Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 298




Hai ngày sau.

Tôn Hàn và Liễu Y Y gặp nhau tại một quán trà.

Tuy mới có hai ngày không gặp nhưng Tôn Hàn lại có cảm giác như đã cách ba thu, anh vô cùng nhớ cô.

“Y Y, trông em tiều tụy quá!”, Tôn Hàn rất đau lòng.

“Có phải anh nghĩ rằng tôi nên hồng hào rạng rỡ mới đúng phải không, bởi vì anh đã tặng tôi một khối tài sản kếch xù mà!”, Liễu Y Y nhìn thẳng vào Tôn Hàn.

Tôn Hàn liền lắc đầu: “Anh không nghĩ như vậy!”

Liễu Y Y bật cười, cô nhấp một hớp trà, sau đó nói với giọng quả quyết: “Tôn Hàn, tôi hiểu ý của anh. Nhưng xin lỗi anh, tôi không thể nhận cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa!”

“Vì sao?”

“Anh không cảm thấy rằng, anh tự dưng đưa cho tôi một khối tài sản lớn đến vậy là một sự, một sự sỉ nhục và khinh thường đối với tôi sao! Nếu tôi nhận lấy thì chẳng phải chứng minh rằng năm đó chuyện anh cưỡng bức tôi là một điều đúng đắn sao! Bây giờ tôi phải đội ơn anh có đúng không?”

Liễu Y Y không biết lời giải thích này có hợp lý hay không, nhưng đây là suy nghĩ chân thực nhất trong lòng cô.

“Y Y, anh chỉ muốn khiến em có một cuộc sống tốt hơn mà thôi!”, Tôn Hàn vội giải thích.

Nhưng Liễu Y Y không muốn nghe những điều này, ánh mắt cô nhìn Tôn Hàn rất phức tạp: “Anh chỉ muốn dùng tiền để để giảm bớt cảm giác tội lỗi của anh thôi. Tôn Hàn, tôi không cần những thứ này!”

Liễu Y Y nói rất rõ ràng: “Tôi rất cảm ơn anh đã bầu bạn bên tôi những khoảng thời gian tăm tối nhất, tôi cũng sẽ tiếp nhận vị trí Tổng giám đốc của chi nhánh Giang Châu, bởi vì đây chính là khoảng trời mà tôi mong muốn!”

“Ngoài ra anh tìm con gái về cho tôi cũng coi như đã bồi thường tội ác năm đó anh làm rồi”.

“Còn cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa thì không cần đâu! Liễu Y Y này muốn cái gì thì sẽ tự mình giành lấy!”

Mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa tuy rằng rất hấp dẫn, nhưng Liễu Y Y không thể nào nhận lấy được.

Có lẽ nguyên nhân cũng chẳng hề phức tạp, chỉ là do lòng tự trọng của cô mà thôi. Cô không muốn sau này khi đối mặt với Tôn Hàn sẽ bất giác phải khép nép cúi mình.

Đây chính là lựa chọn của cô!

Tôn Hàn hơi do dự, sau đó gật đầu: “Được, anh tôn trọng quyết định của em. Em không cần lo về chuyện cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa nữa, cứ để đó đi, lúc nào em muốn lấy thì cứ lấy!”

“Còn về chuyện của Hạ Hạ thì anh nghĩ rằng nên đợi thêm hai ngày nữa”.

“Tại sao? Chẳng lẽ có vấn đề gì sao?”. Nghe thấy bây giờ vẫn chưa thể gặp con gái, Liễu Y Y liền vô cùng căng thẳng.

Tôn Hàn mỉm cười: “Không có vấn đề, Hạ Hạ vẫn ổn, mọi chuyện đều rất tốt!”

“Em hãy cố đợi chút nữa, vì anh đang nghĩ xem nên làm thế nào để nói cho con bé sự thật rằng em là mẹ của nó!”

“Bây giờ con bé còn có một người mẹ khác nữa!”

“Được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.