Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 172




Không phải ông ta đã thông báo hôm nay sẽ giới thiệu đối tượng kết hôn cho Y Y sao, tại sao lại có cả người ngoài? Lại còn là nam, vậy thì cậu chủ Hoàng sẽ nghĩ sao?

“Đó là bạn con, tên là Tôn Hàn. Còn đây là con gái anh ấy, tên là Tôn Đồng Đồng!”

Y Y vừa bước từ trong bếp ra, nhìn thấy vợ chồng Tiết Kiến Quốc thì miễn cưỡng chào.

“Chào cậu mợ!”

“Ôi, cháu gái Y Y của mợ đúng là càng lớn càng xinh đẹp động lòng người, đến cậu mợ còn phải công nhận! Nào nào nào, để mợ giới thiệu với con, vị này là cậu chủ Hoàng Thiếu Tài. Cậu chủ Hoàng vô cùng giỏi giang, cậu ấy kinh doanh một hãng rượu. Việc kinh doanh rượu của cả cái huyện này cậu ấy nắm trong tay!”

Lý Diễm Phương nhiệt tình giới thiệu, giọng bà ta vô cùng chói tai, khiến người khác cảm thấy rất khó chịu: “Cậu chủ Hoàng, đây là cháu gái tôi Liễu Y Y, cậu thấy thế nào?”

“Còn nói gì nữa chứ, không thấy cậu chủ Hoàng nhìn Y Y không chớp mắt sao!”, Tiết Kiến Quốc nói với vẻ kích động.

Vừa nhìn thấy Liễu Y Y thì cậu chủ Hoàng nọ đã đứng hình!

Hoàng Thiếu Tài lúc này quả thực đang nhìn Liễu Y Y không chớp mắt. Sau cùng gã mở miệng nói: “Xin, xin chào, tôi tên Hoàng Thiếu Tài!”

“Ừm, ăn cơm được rồi!”, có điều Liễu Y Y còn chẳng thèm nhìn gã lấy một cái mà chỉ lạnh nhạt nói.

“Cậu chủ Hoàng đừng phật ý, Y Y vốn là như vậy đó, ngoài lạnh trong nóng. Đợi khi cậu hiểu rõ con bé rồi thì sẽ nhận ra điểm tốt của nó!”, Tiết Kiến Quốc nói.

“Không để bụng, không để bụng!”

Lý Diễm Phương đi tới bên cạnh Liễu Y Y, ghé tai thì thầm: “Mẹ con không nói cho con biết chuyện sao? Sao con lại đưa người đàn ông chẳng liên quan kia tới?”

“Nếu biết chuyện thì con đã không về ăn cơm rồi. Mợ Ba, nếu có thời gian như vậy thì mợ cứ lo cho Tiết Ngọc nhà mợ trước đi!”, Liễu Y Y lạnh lùng đáp.

“Ôi, con nói cái gì vậy hả! Y Y, mợ cũng vì muốn tốt cho con, sao con lại không biết điều thế chứ. Con cũng không còn nhỏ nữa, lại còn bị người ta hãm… cái đó. Nếu con bỏ qua cơ hội này thì sau này còn tìm được mối nào tốt nữa!”

“Mợ nói cho con biết, hôm nay nhất định phải làm cho cậu chủ Hoàng hài lòng!”

Liễu Y Y bật lại: “Hài lòng như thế nào? Đi khách sạn thuê phòng với anh ta sao?”

Lý Diễm Phương: “…”

Chi cần Liễu Y Y đồng ý thì chuyện này cũng

không vấn để gì.

Có điều nghĩ vậy nhưng Lý Diễm Pheớng đâu thể

nói ra vậy được.

Thấy không thể thuyết phục được Liễu Y Y. bà ta

chuyển mục tiêu, hậm hực đi vào bếp: “Bà đi, nói

con chẳng khác nào nước đồ đầu vịt, mẹ đi nói

chuyện với mẹ con! Mẹ con là người từng trải, mẹ

con mới hiểu đôối tượng cậu mợ giới thiệu cho con

tốt đến chừng nào!”

Liễu Y Y và Lý Diễm Phương nói chuyện rất nhỏ tiếng, người bên cạnh không thể nghe thấy.

Nhưng Hoàng Thiếu Tài kia từ lúc bước vào cửa, mắt đã không rời Liễu Y Y một phút, có thể thấy gã ta thích Y Y đến mức nào.

Nhưng khi nhìn thấy Tôn Hàn, gã lại có vẻ không vui.

Người đàn ông này khiến gã cảm thấy bị đe dọa!

Tôn Hàn ăn vận chỉn chu, các đường nét trên gương mặt vừa tinh xảo lại vừa có chút cương nghị. Kiểu đàn ông như vậy chính là đối tượng được các người đẹp vây quanh.

Lẽ nào đây chính là đối thủ của gã?

“Cậu ta là ai vậy?”, Hoàng Thiếu Tài hỏi với vẻ không vui.

Tiết Kiến Quốc cũng không hiểu rõ đầu đuôi, chỉ bâng quơ đáp: “Chỉ là một người bạn của Y Y, chỉ cần cậu chủ Hoàng thích Y Y là được rồi, không cần quan tâm đến cậu ta!”

“Nhưng cậu chủ Hoàng cũng chớ quên việc cậu đã đồng ý với tôi đấy!”

Hoàng Thiếu Tài lập tức đồng ý: “Lần này ông không lừa tôi, cô cháu gái này của ông đúng là không tệ, xinh đẹp lại còn rất biết cách ăn mặc. Yên tâm, chỉ cần mối quan hệ này được xác lập thì lô hàng tồn trong xưởng rượu của ông, tôi không chỉ giúp xử lý sạch mà còn đảm bảo ông sẽ kiếm được một món hời!”

“Vậy phải cảm ơn cậu chủ Hoàng rồi, rất cảm ơn cậu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.