Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 144




Không chữa khỏi cho Thẩm Nguyệt thì anh ta lấy cái gì để mời nhà họ Thẩm đi tham gia buổi họp báo ngày mai đây?

Không có nhân vật quan trọng của thành phố Giang Châu tham gia thì gia tộc sẽ nghi ngờ năng lực của anh ta mất!

Nghe thấy tên Đường Quân Ngạo, dù Tiết Nhất Thủ có kiêu căng đến đâu cũng không thể không cúi đầu, đành nói với giọng sâu xa: “Cậu Đường, không phải là tôi không giúp mà là người ta không phối hợp. Không có tủy để thay thì bảo tôi chữa kiểu gì?”

“Thực sự không có cách khác sao?”, Đường Minh Phong vẫn không chịu thua.

“Cách thì…không phải là không có, nhưng…”

Tiết Nhất Thủ mới nói được một nửa thì ngừng, vẻ mặt vô cùng khó xử.

“Nói đil” Tiết Nhất Thủ bất lực, chỉ đành nói: “Chúng tôi và bên nước ngoài đã nghiên cứu bệnh máu trắng mấy chục năm, cũng đã đạt được những thành quà mang tính đột phá. Chúng tôi nghiên cứau ra một loại huyết thanh có thể ức chế tế bào bệnh máu trắng lan rộng, đặt tên là KE97. Nhưng mà…huyết thanh KE97 vẫn đang è giai đoạn thử nghiệm, chưa thành công hoàn toàn!”

Đường Minh Phong nghe vậy thì chần chừ hồi lâu: “Ý ông nói là huyết thanh K gì đó có thể chữa khỏi bệnh máu trắng cho Thẩm Nguyệt sao?”

“Không thể, nhưng nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì mười năm cũng không tái phát!”

Đường Minh Phong liền mừng rỡ nói: “Đủ rồi! Đừng nói là mười năm, chỉ cần có thể khiến Thẩm Nguyệt đỡ hơn trong vòng một tháng là đủ! Bây giờ ông có nó ở đây không?”

“Cậu Đường, nhưng mà…”

Đường Minh Phong không muốn nghe gì thêm: “Tôi không muốn nhưng, ông nói thẳng đi, có nó ở đây không?”

“Có! Bây giờ tôi có một liều KE97 ở đây!”, Tiết Nhất Thủ đành nói thật.

Lần này được sự ủy thác của nhà họ Đường, Tiết Nhất Thủ không dám sơ suất, nghĩ rằng ngộ nhỡ đối tượng đã đến thời kỳ cuối thì phải dùng đến.

Tuy làm trái với quá trình, nhưng nếu khiến nhà họ Đường không hài lòng thì còn nghiêm trọng hơn nhiều!

Nhưng huyết thanh KE97 vẫn chưa hoàn thiện, giờ vẫn chưa tiến hành thử nghiệm trên cơ thể người, một khi xảy ra vẫn đề thì ông ta thực sự không biết nên làm thế nào.

Vấn đề là, Đường Minh Phong cứ khăng khăng làm theo ý mình…

Đường Minh Phong quay lại, trực tiếp nói: “Cụ Thẩm, ông hai Thẩm, vừa nãy tôi đã hỏi giáo sư Tiết rồi. Nếu không muốn thay tủy, ông ấy có một loại huyết thanh có thể khiến bệnh của cô Thẩm không tái phát trong vòng mười năm!”

Hả?

Nghe vậy, Thẩm Thương và Thẩm Kỳ Bân nhìn nhau, họ đều hơi động lòng.

Thực ra nếu không phải phía Tôn Hàn đã tỏ ý rằng không để nhà họ Thẩm nhúng tay vào ân oán giữa Tôn Hàn và Đường Minh Phong, hơn nữa danh tiếng của Tiết Nhất Thủ quá vang dội thì họ sẽ không chấp nhận Đường Minh Phong mời Tiết Nhất Thủ đến khám bệnh cho Thẩm Nguyệt.

Nhưng chắc chắn là không thể lấy tủy của cô bé Tôn Đồng Đồng.

Tính mạng của Thẩm Nguyệt có quan trọng đến đâu thì cũng không quan trọng bằng sự an nguy của cả nhà họ Thẩm.

Nhưng bây giờ Đường Minh Phong lại nói rằng, không cần thay tủy vẫn có thể chữa được cho Thẩm Nguyệt!

Việc này…

Thẩm Kỳ Bân vẫn không tin lắm, ông ta liền nhìn Tiết Nhất Thủ theo bản năng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.